Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 627
Cập nhật lúc: 2025-03-26 16:30:24
Lượt xem: 0
Tôi cúi thấp người xuống, cảm thấy rõ ràng hooc môn trong cơ thể mình đang tăng vọt.
Chỉ cần tôi phá cửa sổ thành công và hạ được tên này, chuyện của ngày hôm nay gần như có thể coi là giải quyết êm đẹp.
Còn ba người kia thì không là gì với tôi cả, huống hồ chỉ cần tôi cầm cự thêm một lúc nữa, Chu Hỉ Tài và người của nhóm Bansha sẽ mau chóng tới đây.
Dù tôi đã phóng đại mức độ nguy hiểm lên cực cao với họ, nhưng thực tế cho thấy, mức độ nguy hiểm này còn kém xa lần tôi đối đầu với Cung Chính Văn ở Yến Kinh.
Phụt!
Ngọn lửa bùng lên, mùi khói và t.h.u.ố.c lá hòa lẫn với nhau bay lên cao cách đỉnh đầu tôi khoảng vài phân.
Tên đó không hề để tâm, vẫn đang chửi bới những từ thô tục.
Còn tôi thì đang cố không gây ra tiếng động lớn, để chờ lúc tên đó trở tay không kịp. Một điếu thuốc đã sắp cháy hết, tên đó nhổ một bãi nước bọt, sau đó tôi nghe thấy tiếng tay xoay nắm đ.ấ.m cửa.
Tôi vội vàng lấy sức, lúc cánh cửa sổ mở toang, đầu lọc t.h.u.ố.c lá vừa thò từ bên trong ra.
Ngay lúc đóm tôi đã nhảy vọt từ dưới cửa sổ lên, đ.ấ.m mạnh một cú vào mặt của tên đang vô cùng ngạc nhiên đó.
Tên đó bị tôi đánh trúng, hự một tiếng ngã xuống, ba tên khác cũng phản ứng lại, đồng loạt lao về phía tôi.
Nhưng tôi nhanh tay lẹ mắt, chờ khi chúng đi đến cửa sổ, hai chân tôi đã đứng vững vàng trong nhà rồi.
Ba người đó đều kinh ngạc, nhưng tôi đã đ.ấ.m cho người ở phía bên trái nhất một cú.
Vì bố mẹ tôi đang ở đây, nên bây giờ sức lực của tôi tăng lên gấp nhiều lần.
Bụp!
Ngay sau đó, tiếng đánh đ.ấ.m vang lên.
Tên bên trái bị tôi đ.ấ.m cho ngu người, tôi lại bồi thêm một cú đạp, y lập tức ngã lăn quay.
Nhưng đòn tấn công của hai người còn lại thì tôi không thể tránh được.
Bụp bụp!
Lại có tiếng đánh đ.ấ.m vang lên, má và lưng tôi đều trúng một cú đ.ấ.m và đá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-mau-lanh/chuong-627.html.]
Tôi vội vàng lùi lại, cùng lúc đó, trong góc của căn nhà nhỏ có tiếng hô hoán vọng ra: “Dương Tử? Sao con lại đến đây?”
“Dương Tử, mau chạy đi!” Cuối cùng thì bố mẹ tôi đã nhìn rõ bóng dáng tôi, họ mặc kệ tất thảy vùng vẫy gào lớn lên.
Còn tôi thì vừa đối phó với đợt tấn công của hai người đó vừa trả lời: “Con không sao, con đã tìm thấy chỗ bố mẹ bị bắt cóc, nên mới cố ý đến cứu bố mẹ”.
Dù tôi không giỏi võ, nhưng khả năng đánh đ.ấ.m cũng khá ổn.
Đối phó với hai tên lưu manh nhãi nhép này có thể nói là dễ như trở bàn tay, tuy nhiên không ngờ tên đầu đinh đó trông chẳng ra làm sao, nhưng thực lực lại không hề thấp.
Dưới đòn đánh giáp công của hắn và tên cuối cùng, tôi gần như không tìm được một cơ hội phản đòn nào.
Giờ dù nói hắn luyện võ chuyên nghiệp, hay là binh sĩ giải ngũ thì tôi cũng tin.
Tôi vừa đánh nhau với hai người đó vừa gào lên: “Hai đứa chúng mày vẫn còn làm việc cho nhà họ Cung à? Chưa biết chuyện gì sao? Nhà họ Cung sắp xong đời rồi”.
Hai tên đó không đáp lời, ngược lại còn gào thét dữ dội hơn trong mỗi đòn đánh.
Tôi lại hỏi: “Lúc trước, chắc chắn nhà họ Cung đã hứa với chúng mày là bắt cóc bố mẹ tao để uy hϊế͙p͙ tao xong, sẽ cho chúng mày một khoản tiền lớn đúng không? Nhưng giờ, họ không thể thực hiện được lời hứa ấy nữa đâu! Vì đến thân họ còn đang khó giữ rồi!”
Thấy hai người đó vẫn lặng thinh, tôi cũng hơi sốt ruột.
Bố mẹ tôi đang bị bắt cóc, chi viện ở bên ngoài thì không biết bao lâu nữa mới đến.
Vào lúc sống còn, khả năng tiềm tàng của tôi như được trỗi dậy, tôi tăng nhanh thế tiến công, hai người đó lập tức ứng phó không kịp.
Dù hai người này phối hợp rất ăn ý, nhưng trong lúc tôi đang kϊƈɦ động, chẳng mấy chốc, họ đã bị tôi nắm được điểm sơ hở.
Tôi bắt lấy cơ hội, tung cú đá sang một bên đạp vào mặt tên cuối cùng đó, hắn ta trở tay không kịp, chưa kịp kêu lên tiếng nào đã ngã gục.
Trước mặt tôi bây giờ chỉ còn lại tên đầu đinh, tôi cười lạnh nói: “Bây giờ chỉ còn lại mình mày, còn không đầu hàng đi à?”
Tên đầu đinh cười lớn: “Phương Dương, dù trên đời này chỉ còn lại một mình tao, ông đây cũng phải g.i.ế.c mày!”
Thấy tôi định lên tiếng, hắn nói tiếp: “Phương Dương, dù hôm nay ông đây không g.i.ế.c được mày thì cũng phải đập c.h.ế.t bố mẹ mày, để mày phải hối hận”.
Hắn vừa nói dứt câu, tôi đã cảm thấy một dòng m.á.u nóng xông thẳng lên đầu.
Tôi vừa phẫn nộ chạy về phía bố mẹ mình, vừa quát tháo: “Tao không quan tâm mày là ai, nếu bố mẹ tao có làm sao, nhất định tao sẽ bắt mày phải đền gấp bội!”