Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 625

Cập nhật lúc: 2025-03-26 16:30:01
Lượt xem: 1

Tôi khoanh tay: “Bắt đầu từ ngày ra tù, tôi vẫn chưa ổn định, nguy hiểm gì cũng gặp hết rồi, huống chi là bây giờ? Bọn chúng chỉ có ba người, chỉ cần chúng không có các loại vũ khí có sức uy h.i.ế.p lớn như s.ú.n.g ống và dùi cui điện thì tôi chắc chắn mình vẫn có thể rút lui an toàn”.

 

Thấy mấy người họ vẫn trầm mặc, tôi nói tiếp: “Lần trước ở Yến Kinh, lúc đối đầu với Cung Chính Văn, tôi chỉ có một mình, nên còn gặp nguy hiểm hơn bây giờ nhiều”.

 

Tôi nói xong, vẻ mặt của bọn họ đã thả lỏng hơn, Bạch Vi nghiêm túc nói: “Phương Dương, hứa với em đây sẽ là lần cuối cùng anh dấn thân vào nguy hiểm được không?”

 

Tôi cười lớn: “Đó là điều đương nhiên, lớn rồi, ai rảnh đâu mà suốt ngày lấy mạng sống của mình ra làm trò đùa?”

 

Ba người Bansha cũng không phản đối nữa, Chu Hỉ Tài cũng cười khổ bất đắc dĩ.

 

Tôi lại lấy bản đồ ra, đánh dấu ba vị trí, lần lượt ở ba nơi có tầm nhìn tốt nhất của phố trước.

 

Mục đích rất đơn giản, chính là để một khi phát hiện ra có chuyện bất ổn, bọn họ có thể kịp thời đến chi viện cho mình. Tôi bảo Chu Hỉ Tài đi tới đầu phố trước chờ, cuối phố sau đều đã có cảnh sát mai phục.

 

Tôi lại quan sát địa hình của phố trước một lúc, rồi thở phào nói: “Mọi người yên tâm, tôi sẽ quay lại nhanh thôi”.

 

Tôi nói xong, mọi người đều chia nhau ra, dẫn người đi đến khắp mọi chỗ của phố trước.

 

Bên cạnh tôi chỉ còn lại Bạch Vi, cô ấy nhìn tôi nói: “Phương Dương, tại sao anh phải lừa bọn họ? Anh đã tìm thấy người rồi cơ mà?”

 

Thấy vẻ hài hước như có như không bên khóe miệng Bạch Vi, tôi không nhịn được ngoắc vào cái cằm đang vểnh lên của cô ấy, mặt cô ấy lập tức đỏ ửng.

 

Tôi nói: “Vào lúc then chốt, em cũng không ngốc nhỉ! Sao ngày xưa mãi mà em không nhìn ra chân tướng về chuyện của nhà họ Cung thế?”

 

Bạch Vi bực bội hất tay tôi ra, rồi đỏ mặt nói: “Ban nãy, anh cứ nhìn chằm chằm vào một chỗ trên bản đồ, người ngốc đến mấy cũng có thể phát hiện ra vấn đề bên trong. Nhưng Phương Dương này, anh định một mình đi cứu cô chú thật à?”

 

Nói rồi, Bạch Vi liếc nhìn phía cuối tấm bản đồ trong tay tôi, tôi cười nói: “Thật ra cũng rất đơn giản, chuyện này kết thúc tại đây. Anh cũng lo bị lộ, nếu anh nói cho bọn họ biết, ai biết được mấy cậu em phiên dịch đó có tiết lộ cho người khác hay không. Vả lại, anh đi lần này thậm chí chẳng nguy hiểm tẹo nào”.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-mau-lanh/chuong-625.html.]

 

Bạch Vi mím môi nói: “Kể cả thế thì anh vẫn phải cẩn thận, dù trên lý thuyết là an toàn, nhưng không có nghĩa thực tế cũng như vậy. Nếu bọn chúng thật sự rơi vào bước đường cùng, khéo khi sẽ chó cùng rứt giậu!”

 

Nghe thấy Bạch Vi nói vậy, tôi vui vẻ đáp: “Em dùng thành ngữ siêu nhờ. Được rồi, không đến mức ấy đâu”. Dứt lời, tôi bảo Bạch Vi đi sang một bên chờ, còn mình thì đi về một phía.

 

Tôi đút hai tay vào túi quần, đi dạo loanh quanh như không hề có chuyện gì xảy ra.

 

Nếu không phải là người có tâm cơ, sẽ không thể phát hiện hành động của tôi và những người khác có gì không giống nhau.

 

Nhưng tôi cũng phải thừa nhận rằng trải qua nhiều bài học như vậy, cuối cùng Bạch Vi cũng đã có tiến bộ vượt bậc.

 

Chí ít cô ấy đã biểu hiện ra năng lực thật sự của con gái độc nhất của một gia tộc lớn, đồng thời vừa nhìn đã có thể biết được kế hoạch của tôi, đây là điểm mà tôi bất ngờ nhất. Đúng vậy, trước khi nói ra những lời kia, tôi đã nghĩ ra cách rồi.

 

Lý do rất đơn giản, mấy nơi mà tôi đánh dấu trên bản đồ đều không phù hợp để ẩn trốn, mà chỉ có tầm nhìn tốt thôi.

 

Nhưng đối với mấy người kia mà nói, nơi có tầm nhìn tốt không có ý nghĩa gì cả, chỉ có trốn kỹ thì chúng mới có cơ hội thoát khỏi sự truy bắt của chúng tôi.

 

Phố trước không lớn, đường xá thì khỏi phải bàn, khu dân cư ở phố sau thì hơi phức tạp.

 

Nhưng vì vấn đề kiến thiết ở quê tôi, khu này còn có rất nhiều những căn nhà một, hai tầng.

 

Vì thế, lúc nhìn thấy tấm bản đồ này, tôi đã ngay lập tức chú ý tới một căn nhà nhỏ ở vị trí nối liền giữa phố trước và phố sau.

 

Nhóm ba người Bansha đã đánh dấu ngôi nhà nhỏ này trêи bản đồ, nhưng vì vị trí của nó đặc biệt, dù là phố trước hay phố sau đều có thể chạy tới trong vòng vài phút.

 

Tuy nhiên, dù nhà chỉ có một tần, tầm nhìn khá hạn chế, nhưng ưu thế lớn hơn là căn nhà này nằm ở khúc quẹo, không thu hút sự chú ý của người khác.

 

Tôi nghĩ nếu mình là đám người đó của nhà họ Cung, nhất định tôi sẽ chọn chỗ đó.

Loading...