Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 618

Cập nhật lúc: 2025-03-25 11:59:17
Lượt xem: 0

Đám Chu Hỉ Tài không hiểu, nhưng thấy dáng vẻ này của tôi, họ cũng không hỏi nhiều mà chỉ nói với Bạch Vi: “Cách gì vậy?”

 

“Dụ rắn rời hang, thừa nước đục thả câu”.Bạch Vi gằn từng chữ. Cô ấy vừa dứt lời, tôi đã bừng tỉnh, chợt nghĩ ra một cách hay tuyệt, tôi kinh ngạc thốt lên: “Bạch Vi, sao em lại nghĩ ra vậy?”

 

Bạch Vi nhún vai: “Em nghĩ ra lúc chơi rắn săn mồi”.

 

Lòng tôi xúc động, những tưởng đây là tình thế vô cùng khó khăn, nhưng sau khi được Bạch Vi chỉ bảo, nó lại chợt trở nên vô cùng nhẹ nhàng, mà bốn người khác lại cứ mơ màng ngẩn ngơ, thấy tôi và Bạch Vi trò chuyện, Chu Hỉ Tài lại thấy sốt ruột.

 

“Phương Dương, rốt cuộc là cách gì vậy? Mấy người mau nói đi”.

 

Ba người còn lại cũng lộ vẽ muốn nói lại thôi, tôi cười ha hả, nói: “Hiện giờ nhà họ Cung kinh doanh chung cứ theo lối rất nghiêm ngặt, đây là ưu thế lớn nhất nhưng cũng là điểm yếu lớn nhất của họ. Nếu lợi dụng được điều này, chúng ta có thể nhanh chóng đánh bại họ”.

 

Roga như đang ngẫm nghĩ cân nhắc mà cúi đầu, Bansha bực bội vỗ vai tôi: “Dương, rốt cuộc là cách gì vậy, cậu nói mau lên đi, cứ lập lờ làm người ta tò mò thế không hay đâu”.

 

Tôi cười khà nói: “Kế hoạch đại khái là thế này, chúng ta sẽ phái một toán người bao vây nhà trọ, tỏ vẻ đang định tấn công, lúc này hầu hết người trong nhà trọ sẽ ra ngoài phòng vệ, nhưng cũng chỉ là hầu hết đám người thôi. Vì bọn họ biết rõ mình không thể để lọt con tin, nếu con tin xảy ra chuyện gì thì bọn họ cũng toi đời. Vì vậy chắc chắn sẽ có người trông coi bố mẹ tôi”.

 

Nói rồi, tôi bưng cốc trà trên bàn lên, tôi uống một ngụm rồi nói: “Lúc này chúng ta sẽ xuất phát từ chung cư, phong tỏa tầng trệt, rồi lại điều một nhóm khác leo lên tường chặn đường lui của họ, đương nhiên chúng ta vẫn sẽ giả bộ tấn công. Nhưng đám người bên trong dù có tố chất tâm lý vững vàng tới đâu thì thấy bị tập kϊƈɦ tứ phía cũng sẽ thấy hoảng loạn”.

 

“Nhưng hoảng loạn thì có ích gì? Dương, bố mẹ cậu vẫn gặp nguy hiểm thôi. Nếu không thì chúng ta đã tấn công họ từ lâu rồi”. Bansha vẫn mơ màng không hiểu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-mau-lanh/chuong-618.html.]

Tôi nói: “Ban đầu họ rất trật tự nề nếp, chúng ta chỉ tìm được một đường tấn công, nhưng lúc này chuyện lại khác, chúng ta đã phá vỡ trật tự của họ, nhân cơ hội này, ta sẽ để một tốp người mặc quần áo giống họ, giả làm người của họ, đây gọi là thừa nước đục thả câu”.

 

Nói rồi, tôi tiếp tục giải thích: “Nếu chúng ta không phái hai nhóm tới để cùng tấn công thì chắc chắn bọn họ sẽ nhận ra mưu kế này, dẫu sao chắc chắn họ cũng đã quen mặt nhau lâu rồi”.

 

Nói rồi, tôi thấy Bạch Vi bật cười, đôi môi cô ấy cong lên, tạo thành một nét cười kỳ lạ, như đang hỏi tôi: “Em có giỏi không?”

 

Lúc này Roga là người đầu tiên hiểu ra, y sực tỉnh nói: “Dương, tôi hiểu ý cậu rồi. Chắc chắn trong đám người này có một kẻ thủ lĩnh có khả năng bày xếp tổ chức, vì người này mà trước đó chúng ta mới bị cản trở. Nhưng cũng vì sự tồn tại của tên thủ lĩnh mà đám người trong chung cư chỉ có thể tập trung lực lượng ở một nơi, vậy nên họ buộc phải đưa bác trai bác gái đi, nhưng chung cư quá nhỏ, gần như có thể rõ được mọi ngóc ngách. Lúc này chúng ta lại phái người lẻn vào, nếu kế hoạch thuận lợi là có thể tóm được họ dễ như trở bàn tay!”

 

Nghe được lời giải thích của Roga, cuối cùng Ốc Trắng và Bansha mới hiểu ra.

 

Chu Hỉ Tài nghe cậu bạn phiên dịch nói xong mới hiểu ý tôi, sau phút yên lặng ngắn ngủi, Chu Hỉ Tài giơ ngón tay cái với tôi: “Cậu cừ thật đấy, không hổ là Phương Dương. Năm đó trộm được đồ lót của con gái nhà người ta nhờ kế hoạch của cậu là tôi đã biết cậu không phải kẻ tầm thường rồi, hôm nay mới phát hiện quả là không thể nhìn người qua vẻ bề ngoài”.

 

Ban đầu tôi cứ ngỡ cậu ta đang khen tôi, nhưng lời cậu ta nửa thật nửa giả, lại còn nói bằng tiếng Hoa, gương mặt Bạch Vi chợt chảy dài ra, tôi tức giận nói: “Tôi làm gì có cái kế hoạch này đâu mà trộm?”

 

Chu Hỉ Tài làm bộ nghĩ ngợi: “Cũng đúng, chắc tôi nhớ nhầm”.Tôi thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẻ lạnh giá trên gương mặt Bạch Vi vẫn không hề vơi bớt.

 

Ba người nhóm Bansha cũng nhìn chúng tôi với vẻ khó tin, Bansha nói: “Dương, cậu quả là người thông minh xuất chúng”.

 

Tôi tìm được cách giải quyết sự tình, đang vui vẻ thì lại bị Chu Hỉ Tài trêu chọc khiến tôi trở nên phiền muộn, bèn bất lực cất lời: “Nếu đã lập được kế hoạch sơ bộ rồi thì chúng ta trở về trước đi, rồi sáng mai sẽ vạch kế hoạch cụ thể ở đây. Xong xuôi ta sẽ ra tay luôn, nên lanh lẹ, không được để chậm trễ”.

 

Chu Hỉ Tài và ba người còn lại cùng tỏ vẻ nghiêm túc, lũ lượt gật đầu đồng ý.

Loading...