Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 534
Cập nhật lúc: 2025-03-10 11:34:41
Lượt xem: 2
Tề Vũ Manh cười nói: “Đây cũng chỉ là đoán mà thôi, không thể coi là thật, nhưng mà…”
Nói tới đây, khuôn mặt xinh xắn của Tề Vũ Manh lập tức trở nên nghiêm túc: “Cho dù chỉ có khả năng thôi, nhưng mấy hôm tới chúng ta cũng phải cẩn thận, cho dù là nhà họ Cung hay là phe thứ ba thì e là cũng sẽ rục rịch ra tay. Nếu Phương Dương đã hoàn toàn chọc giận nhà họ Cung thì khả năng cao nhất sẽ là họ bắt cóc anh, dùng mạng của anh để đánh đổi lấy sự tự do của Cung Chính Văn. Mà mục đích của phe thứ ba càng đơn giản, chỉ cần Phương Dương đấu đá với nhà họ Cung thì chúng sẽ luôn luôn là kẻ ngư ông đắc lợi”.
Tề Vũ Manh nói xong, dường như tôi đã hơi ngộ ra đôi chút.
Nhưng sau khi đã phân tích tỷ mỉ, những thứ mà tôi nghĩ ra được vẫn rất có hạn.
Mà khi chúng tôi đang ngồi ở đại sảnh cục cảnh sát uống trà xem hồ sơ vụ án thì chuông điện thoại lại vang lên, hai người đều nhìn tôi.
Tôi nhìn điện thoại: “Vẫn là người nhà họ Cung”.
“Phương Dương, tôi là mẹ Cung Chính Văn”. Tôi mở loa lên.
Điện thoại vừa kết nối, giọng nói tức giận của bà Cung đã vang lên.
“Nói đi, có chuyện gì? Bà muốn uy h.i.ế.p tôi sao?” Tôi lạnh nhạt nói.
Không biết bắt đầu từ lúc nào, cứ chơi đùa với nhà họ Cung như thế này lại khiến tôi cảm thấy rất sảng khoái.
“Đừng có phí lời. Phương Dương, chúng tôi đã điều tra rồi, cậu La Nhất Chính mà cậu nói không hề liên quan đến nhà họ Cung chúng tôi. Cậu ta quả thực là bị bắt cóc, kẻ bắt cóc còn nói muốn cậu trở về đổi người. Nhưng cậu đã từng nghĩ đến chưa, nếu chuyện này là do nhà họ Cung chúng tôi làm thì chúng tôi đã bảo cậu đổi với Chính Văn từ lâu rồi, sao lại còn phải đợi đến hôm nay?”
Giọng của bà Cung rất kiềm chế, nhưng tôi vẫn có thể nghe ra được sự tức giận trong lời nói của bà ta.
Dù bà ta tỏ ra rất lý trí, nhưng tôi nhìn ra được, đây chỉ là tín hiệu bà ta trở nên càng nguy hiểm hơn.
Vì trong suy nghĩ của tôi, muốn tôi thả Cung Chính Văn ư? Trừ khi trời sập!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-mau-lanh/chuong-534.html.]
Tôi nói: “Đương nhiên tôi từng nghĩ đến, nhưng ở Thịnh Hải, trừ nhà họ Cung ra thì tôi không còn kẻ thù nào khác. Hơn nữa, người bắt cóc La Nhất Chính có thể khiến đội trưởng đội cảnh sát hình sự của cục công an Thịnh Hải thay đổi lời khai, thế lực như vậy e là chỉ có nhà họ Cung mới có thể có được”. Nói xong, phía bên kia im lặng.
Hồi lâu sau, bà Cung mới nói: “Phương Dương, 20 triệu tệ! Đây là thái độ cuối cùng của nhà họ Cung chúng tôi. Còn về chuyện của La Nhất Chính thì chúng tôi hoàn toàn không biết gì cả!”.
“La Nhất Chính bị bắt cóc lâu như vậy rồi, tôi cũng nói với bà không chỉ một lần, sao bà còn nói không biết? Sao lại còn phải giả vờ cầu xin?” Tôi nói mà lòng thầm coi thường.
Nhà họ Cung luôn tự cho mình là đúng không bao giờ để tôi vào mắt, cứ cho rằng dựa vào năng lực của họ là có thể tìm ra một người ở Yến Kinh này.
“Roy đang bị bắt cóc lâu như vậy, ta cũng từng đề cập với các ngươi không chỉ một lần, lại còn nói không biết? Cần gì phải hiện tại tới làm bộ làm tịch cầu tình?”
Ta vừa nói đáy lòng âm thầm khinh thường, tự cho là đúng Cung gia cho tới bây giờ liền không có đem ta để vào mắt, coi là bằng vào bọn hắn năng lực có thể tại Yên Kinh vớt ra một người.
Nhưng ngẫm lại rất đầy đặn, hiện thực rất xương cảm giác, trước đó Cung Chính Văn bắt cóc chuyện này, Chúc Mi là quân đội đại lão gia cô nương, nếu như hắn không lên tiếng, ai cũng không dám dây vào một cái mũi tro.
Mặc kệ chuyện gì, chỉ cần liên lụy đến quân chính, tất nhiên sẽ trở nên khó giải quyết chi cực, huống chi Cung gia điểm ấy thế lực tại Thịnh Hải diễu võ giương oai cũng liền thôi, nhưng ở Yên Kinh, còn kém xa lắm.
Thậm chí nói câu không khách khí, nếu như Cung gia tại Yên Kinh, Đồng An Chi muốn đối phó hắn, lấy Đồng An Chi năng lực, Cung gia có lẽ sống sót bất quá một tháng.
Cung mụ mụ ngữ khí có chút khống chế không nổi phẫn nộ của mình, buồn bực nói, “Phương Dương, ngươi thật muốn cùng ta Cung gia đón lấy tử thù?”
Ta cười ha ha, “Bên ta dương đã sớm cùng ngươi Cung gia kết xuống tử thù, đây không phải chuyện một sớm một chiều, ngươi ta trong lòng đều rõ ràng, cần gì phải nghĩ minh bạch giả hồ đồ. Lại nói, nếu như ta thả Cung Chính Văn, ngươi sẽ bỏ qua ta sao?”
Cung mụ mụ trầm mặc, ta cười ha ha, “Nhân tính mà thôi, đã ngươi Cung gia cực điểm khả năng khi dễ ta, ta tự nhiên cũng không thể để ngươi xem thường. Xem trọng, lần này Cung Chính Văn sự tình chính là ta đưa các ngươi phần thứ nhất lễ vật. Về sau còn sẽ có, phần thứ hai, thứ ba phần, tóm lại, nếu như đưa không trở lại Roy chính, ngươi liền chuẩn bị cùng nhà ngươi Cung Chính Văn công tử tại mười năm sau gặp lại đi.”
Cung mụ mụ không nói hai lời, đã cúp điện thoại, ta lại là thoải mái vô cùng, bởi vì vừa mới mở ra điện thoại di động ngoại phóng, bởi vậy Triệu Thư Hằng cùng Tề Vũ Manh cũng nghe được lần này đối thoại.
Tề Vũ Manh nói, “Cái này Cung gia quả thật không phải đồ tốt.”