Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 495

Cập nhật lúc: 2025-03-03 20:32:17
Lượt xem: 0

Lúc này binh sĩ thấy xe đã đầy, cũng không cho hai người thêm cơ hội, nói sẽ đóng cửa.

 

Phương Thanh Di ngồi trong xe, cô trơ mắt nhìn Cung Ấu Hi nhảy ra ngoài, thật ra cô cũng rất muốn đi ra, nhưng không hiểu sao cơ thể cô không thể di chuyển nối.

 

Cô lo lắng nhìn Lâm Húc Dương bên ngoài, thấy Lâm Húc Dương cũng đang nhìn lại cô.

 

Đột nhiên, Lâm Húc Dương gật đầu với cô, rồi mỉm cười.

 

Cửa xe đã đóng, trong xe yên tĩnh, Phương Thanh Di cảm giác như mất đi thứ gì, giống như một điều gì thật quan trọng, ánh mắt cô thẫn thờ, buồn bã mất mát.

 

“Giờ thì hay rồi! Xe đi rồi đấy! Cô bị ngốc hả?” Lâm Húc Dương không nhịn được mà mắng một câu, trách nhiệm của anh là bảo vệ sự an toàn cho hai người phụ nữ này.

 

Nếu bọn họ đến được đại sứ quán trước, thì anh sẽ yên tâm hơn nhiều.

 

“Em đúng là đồ ngốc đấy! Em sẽ không để anh ở lại nơi nguy hiểm thế này một mình đâu, muốn c.h.ế.t thì cùng chết!” Cung Ấu Hi ôm chặt Lâm Húc Dương, nghiêm túc trả lời.

 

Nhìn thấy sự chân thành của Cung Ấu Hi, sự cứng rắn trong lòng lại bị Cung Ấu Hi làm tan biến, anh nhớ lại Cung Ấu Hi ngày trước cũng thế, khi anh gặp nguy hiểm thì cô cũng chưa từng bỏ anh ở lại.

 

Sự tốt đẹp mà cô dành cho anh, giống như một đoạn phim trong suốt chạy trong não anh.

 

Lâm Húc Dương cười, cười rất ngây thơ, đến đẹp đẽ.

 

“Em đúng là đồ ngốc!” Anh xoa đầu Cung Ấu Hi.

 

“Người anh em, giờ chúng ta phải làm sao đây?” Không để hai người thân mật quá lâu, hai ba người đàn ông còn lại lo lắng hỏi.

 

Lâm Húc Dương chau mày nhìn tứ phía: “Chờ thêm lát nữa đi, anh nhìn đi, binh sĩ vẫn còn ở đây, xe tăng cũng thế, ở chỗ này coi như an toàn, tôi nghĩ lát nữa sẽ lại có xe tới đón chúng ta thôi, bọn họ sẽ không bỏ mặc chúng ta đâu!”

 

Lúc này, Cung Ấu Hi cũng không chờ Lâm Húc Dương dặn dò, chủ động đi tìm binh sĩ nói chuyện, dường như có Lâm Húc Dương ở bên cạnh thì cô không sợ gì hết.

 

“Bọn họ nói là sẽ có xe tới thôi, bảo chúng ta chuẩn bị để lên xe bất cứ lúc nào!” Cung Ấu Hi nói khiến cho những người còn lại thở phào nhẹ nhõm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-mau-lanh/chuong-495.html.]

Vì an toàn, bọn họ tạm thời trốn ở tòa nhà ban nãy.

 

Lâm Húc Dương ôm lấy Cung Ấu Hi, hai người dán chặt lại một chỗ, im lặng chờ xe ứng cứu tới.

 

Thời gian trôi qua rất chậm, xung quanh thỉnh thoảng lại vang lên tiếng pháo nổ, khiến cho những người ở lại sợ hãi vô cùng.

 

Cung Ấu Hi không nhịn được mà run rẩy, Lâm Húc Dương chỉ có thể ôm chặt cô hơn.

 

Mãi mới có một người lính chạy tới hét mấy câu.

 

Những người đàn ông còn lại theo ý thức nhìn sang Cung Ấu Hi, chỉ có cô mới hiểu được những người này nói gì.

 

Cung Ấu Hi nghiêm túc nghe, rồi nở nụ cười: “Anh ta nói, xe đến rồi!”.

 

Vốn có cô cảnh sát Tề Vũ Manh này đi cùng tôi đã đủ mệt mỏi rồi, nào ngờ cái gã Triệu Thư Hằng ngày thường rất không ưa tôi này nhìn thấy người đẹp cái là như uống nhầm thuốc, cũng đòi đi theo.

 

Tôi vốn định từ chối, ai dè Triệu Thư Hằng lại lôi lời của Đồng An Chi ra nói: “Phương Dương, chuyện này anh không thể từ chối tôi. Tôi đi cùng anh, đây cũng là sắp xếp của chú Đồng. Lúc chú ấy thông báo cho tôi đã nói rồi, bảo tôi phải luôn đi theo.”

 

Đi được một lúc, dường như cũng có vẻ an toàn, ngoại trừ việc tiếng s.ú.n.g không ngừng vang lên xung quanh thì hầu như nhóm của Lâm Húc Dương đều không bị đe dọa gì. 

 

Phía trước lại có một đường giao khác, người lính dẫn đầu bảo những người ở sau tránh đi một lát, rồi cử binh lính thăm dò đường đi. Nhưng không ngờ người lính vừa bước ra thì một tràng tiếng s.ú.n.g đột nhiên vang lên, anh ta bị b.ắ.n lỗ chỗ như một cái sàng rồi ngã nhào xuống đất, toàn thân bê bết máu. 

 

Người thường nhìn thấy cảnh này không khỏi đột nhiên hét lên. Sự thay đổi đột ngột này khiến mọi người đều hoảng sợ, chỉ nghe thấy quân chính phủ hét lên cái gì đó rồi giơ s.ú.n.g b.ắ.n trả. Phương Thanh Di và Cung Ấu Hi như c.h.ế.t lặng, bọn họ hoàn toàn không biết phải làm gì.

 

Lâm Húc Dương kinh hãi liếc nhìn cái xác đẫm máu, cố gắng chống lại sự trào dâng trong bụng, rồi nhìn những viên đạn tóe lửa được b.ắ.n ra, tất cả đều giống như một bộ phim, mọi thứ đều không giống sự thật.

 

Lâm Húc Dương vẫn không phản ứng cho đến khi có một viên đạn bay ngang qua làm viên sỏi bay trúng mặt anh, và một tiếng nổ lớn làm đinh tai nhức óc.

 

Nhìn những người xung quanh, tất cả đều hoảng sợ ngồi xổm dưới đất, bất lực gào khóc.

 

“Đứng lên! Không thể tiếp tục ở đây được!”

 

Lâm Húc Dương nghiến chặt môi đến mức m.á.u me đầm đìa, cũng chính là đang buộc bản thân phải bình tĩnh lại.

Loading...