Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 46
Cập nhật lúc: 2024-10-28 11:29:18
Lượt xem: 6
Vì vậy, cho dù ông ta đoán được là tôi đang giở trò, đoán được là tôi gây nên hiểu lầm giữa ông ta và Tào Văn Hoài, ông ta cũng chỉ có thể nuốt cục tức vào bụng, chỉ cần tôi không xuất hiện, sẽ không làm ông ta cảm thấy mất tự nhiên, ông ta sẽ chọn phần mềm Trí Văn.
Còn việc Alava nên giải thích với những người khác trong công ty như thế nào, thì không liên quan đến tôi, dù sao tôi cũng đã đưa bằng chứng cho ông ta rồi, ông ta có thể công bố đoạn video giao dịch giữa Tào Văn Hoài và Bansha, khiến cho những người khác của BTT tâm phục khẩu phục, tránh cho người khác đoán mò liệu có gì mờ ám bên trong không.
Nhưng, nếu Alava vẫn kiên quyết chọn ký hợp đồng với Tào Văn Hoài, tôi đành phải nhẫn tâm gửi cho ông ta đoạn video giữa ông ta và Tào Văn Hoài trong quán bar dành cho đồng tính nam, để uy h.i.ế.p ông ta.
Cho dù dùng thủ đoạn gì đi chăng nữa, cũng không để Tào Văn Hoài dành được dự án này.
Sau khi tôi gửi video của Tào Văn Hoài và Bansha cho Shadi và Alava, không lâu sau Shadi gọi điện thoại cho tôi, hỏi tôi làm sao có được video đó, hỏi tôi có muốn công bố ra ngoài không.
Tôi kêu anh ta khoan hẵng công bố, chỉ là muốn lưu một bản ở chỗ anh ta mà thôi, khi cần thiết mới để anh ta công bố ra ngoài.
Nhưng Alava không gọi điện thoại cho tôi, và cũng không trả lời tin nhắn.
Tôi không quan tâm, đi ra ngoài ăn sáng xong, rảnh rỗi không có việc gì, lang thang không mục đích trên đường phố Chiêng May.
Hơn chín giờ sáng, Bạch Vi gửi cho tôi một tin nhắn, nói rằng Tào Văn Hoài đã đến BTT, nhưng Alava từ chối gặp gã.
Tào Văn Hoài không vì thế mà bỏ đi, tiếp tục đợi.
Tôi đã yên tâm, Bạch Vi không chủ động rút lui khỏi cuộc cạnh tranh, không ngu ngốc tới mức đó, mà Alava không chịu gặp Tào Văn Hoài, chứng minh Tào Văn Hoài đã bị loại.
Hơn mười giờ, trong tin nhắn mà Bạch Vi gửi đến nói rằng có người của BTT ra mặt khéo léo khuyên nhủ Tào Văn Hoài rời đi.
Hơn mười một giờ, Bạch Vi nói rằng cô ta đã giành được cơ hội gặp mặt và đàm phán với Alava, thời gian đã được ấn định vào buổi chiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-mau-lanh/chuong-46.html.]
Shadi cũng gọi điện thoại cho tôi, vui mừng báo với tôi rằng Alava lại đổi ý, muốn ký hợp đồng với phần mềm Trí Văn chúng tôi, hơn nữa để tranh thủ thời gian, cũng như tránh xuất hiện thay đổi giữa chừng, rất có thể trong chiều nay Alava sẽ ký trước một phần ý định hợp tác với Bạch Vi.
Mọi chuyện đều rất thuận lợi.
Tiếp theo, là đợi ký kết hợp đồng, sau đó là lúc tìm gặp Tào Văn Hoài.
Buổi chiều cùng ngày, Bạch Vi dẫn người của tổ dự án đến BTT, và đã hoàn thiện các điều khoản chung của hợp đồng với Alava, đồng thời đã suôn sẻ ký một phần văn bản ý định hợp tác bước đầu.
Văn bản này mặc dù không đảm bảo chắc chắn, nhưng cũng xem như là một viên thuốc an thần, đủ để tỏ rõ quyết tâm muốn hợp tác với phần mềm Trí Văn của BTT, hai bên sẽ hoàn thiện mọi chi tiết hợp đồng trong vòng ba ngày làm việc sau lễ hội té nước, sau đó sẽ ký hợp đồng chính thức.
Sau khi nhận được tin nhắn từ Bạch Vi, và lần nữa xác nhận đã ký văn bản ý định hợp tác, tôi bắt taxi, đến khách sạn nơi Tào Văn Hoài và Lâm Lạc Thủy đang ở.
Theo tin tức của Bạch Vi, người của Maddie Kerr bao gồm cả Tào Văn Hoài đều ở trong khách sạn cả buổi chiều, hình như đang họp.
Đến lúc này, Tào Văn Hoài có lẽ đã biết vấn đề nằm ở đâu, gã không có ngu, bên trong nội bộ BTT cũng nhất định có tai mắt, có thể đã biết tôi lén quay video và gửi cho Alava, thậm chí có thể còn biết là tôi đã hẹn gã và Alava đến quán bar dành cho người đồng tính nam rồi gây ra hiểu lầm.
Nhưng cho dù gã biết thì đã làm sao? Alava đã không muốn gặp gã nữa, gã đã bị loại, Bạch Vi đã giành được văn bản ý định hợp tác.
Tôi không lên lầu tìm bọn họ, mà ngồi ở đại sảnh khách sạn lặng lẽ chờ đợi.
Lúc chập tối, Tào Văn Hoài xuất hiện cùng Lâm Lạc Thủy và những người khác của Maddie Kerr, hình như chuẩn bị đi ăn tối.
Dường như tâm trạng của Tào Văn Hoài rất không tốt, bước nhanh ra khỏi thang máy không nói một lời, khi nhìn thấy tôi đang ngồi trên ghế sofa ở đại sảnh, sắc mặt lập tức tối sầm lại.
Lâm Lạc Thủy đứng bên cạnh gã cũng sững lại một hồi, rất nhanh khôi phục sắc mặt phức tạp cúi đầu không dám nhìn tôi.