Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-10-17 20:48:27
Lượt xem: 58

Hôn một lúc, tôi thả lỏng bàn tay chống lên tường, lùi lại vài bước, cài lại cúc áo sơ mi, nhìn Bạch Vi như sống sót sau tai nạn, lồng n.g.ự.c cô ta vẫn phập phồng kịch liệt.“Nếu giám đốc Bạch cô đã không muốn úp mặt vào tường, thì tôi chỉ có thể hôn một cái để thu lãi trước thôi.”

 

“Anh…” Bạch Vi nổi giận, gương mặt đỏ như tấm vải nhuộm.“Cút ra ngoài!” Cô ta đột nhiên chỉ ra cửa, dùng giọng nói lạnh băng và nghiêm nghị nói:“Anh đã bị sa thải, loại lưu manh như anh không xứng vào làm ở công ty chúng tôi.”

 

Tôi mỉm cười hờ hững: “Giám đốc Bạch, món nợ của tôi với cô vẫn chưa tính xong, nên bây giờ cô không có quyền đuổi tôi.”Trước lúc đi, tôi còn cười châm chọc cô ta: “Kỹ thuật hôn của giám đốc Bạch cô kém quá, làm tôi đau hết cả mồm!”Đằng sau truyền đến tiếng hét giận dữ của Bạch Vi, tôi kéo cửa văn phòng, bước nhanh ra ngoài.Tôi đi đến chỗ cầu thang bộ, lấy thuốc ra châm, sau đó vừa hút vừa suy nghĩ tiếp theo phải làm gì.Tôi coi như đã đắc tội với Bạch Vi rồi, nhưng tôi mặc kệ.

 

Vì thể diện của mình, mà cô gái này đã hại tôi ngồi tù oan uổng suốt ba năm, tôi chưa trực tiếp cưỡng ép cô ta đã là quá nhân từ rồi.Có thể đoán trước rằng, sau này Bạch Vi chắc chắn sẽ nghĩ mọi cách để gây khó dễ cho tôi.

 

Trong làn khói lượn quanh, tôi chợt nghĩ ra nếu bây giờ tôi đòi một khoản tiền từ cô ta rồi bỏ đi, có lẽ tôi có thể bắt đầu lại cuộc sống mới.Nhưng cuộc sống ba năm tồi tệ trong tù đã khiến tôi không muốn dễ dàng tha cho cô gái này.Tôi bật cười ha ha tự giễu, không biết từ bao giờ tôi đã trở thành loại người mà tôi từng ghét nhất đó.

 

Màn hình điện thoại chợt sáng lên, có một tin nhắn mới được gửi đến, không ngờ là của người bạn gái cũ của tôi:Phương Dương, em đưa cho anh chiếc thẻ có năm vạn, anh hãy cầm lấy và chăm sóc tốt cho bản thân, em sắp kết hôn rồi.Chiếc điện thoại tuột khỏi tay tôi, tôi ôm mặt vùi đầu vào giữa hai gối…Một lúc lâu sau, tôi chửi một câu tình yêu khốn kiếp, sau đó đứng dậy bước nhanh đến phòng làm việc của Bạch Vi.Tôi quyết không đi, mà sẽ ở lại đây hành hạ cô gái này mỗi ngày!Lúc đi đến cửa phòng làm việc của Bạch Vi, tôi lấy lại bình tĩnh rồi gõ cửa.

 

Sau khi nghe thấy giọng nói “mời vào” truyền ra từ bên trong, tôi đẩy cửa đi vào.Bạch Vi đang ngồi nghỉ ngơi trên sofa, thấy người bước vào là tôi, gương mặt xinh đẹp đó chợt lạnh đi: “Anh còn vào đây làm gì nữa?”Tôi kiềm chế cảm xúc của mình, thờ ơ nói: “Giám đốc Bạch, tôi đến báo danh với cô.

 

Từ hôm nay trở đi, tôi chính là trợ lý của cô.”Bạch Vi nhíu mày: “Không phải tôi đã nói rồi à, anh đã bị sa thải.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-mau-lanh/chuong-4.html.]

 

“Xin lỗi, tôi vừa ký hợp đồng lao động.

 

Trong tình huống không vi phạm kỷ luật nghiêm trọng và gây tổn hại đến lợi ích của công ty, cô không thể tùy ý đuổi việc tôi.”

 

“Tôi sẽ bảo bộ phận nhân sự đơn phương hủy hợp đồng của anh, đồng thời bồi thưởng một khoản tiền nhất định cho anh theo quy định, anh đi đi.”

 

“Nếu giám đốc Bạch dứt khoát muốn làm chuyện tuyệt tình như vậy, cũng được, tôi sẽ đi tìm tổng giám đốc, hoặc vài phóng viên, kể cho họ nghe ba năm trước cô đã hại tôi phải ngồi tù, bây giờ lại vô cơ sa thải tôi.”

 

“Anh…” Bạch Vi tức giận đứng bật dậy khỏi sofa.Tôi vẫn rất bình tĩnh: “Chẳng lẽ những chuyện tôi nói không đúng à?”Bạch Vi không nói gì nữa, mà chỉ lạnh lùng nhìn tôi chằm chằm.Thật lâu sau, cuối cùng cô ta cũng chầm chậm lên tiếng: “Rốt cuộc anh muốn làm gì?”“Tôi chỉ muốn làm việc chăm chỉ kiếm tiền.”

 

 Tôi bình thản đáp.“Tôi có thể cho anh tiền, đủ để bồi thường tổn thất ba năm qua của anh, nhưng anh phải rời khỏi đây.” Giọng điệu của Bạch Vi cũng trở nên rất bình tĩnh.Lần này, tôi không nổi giận, mà mỉm cười thuận theo câu nói của cô ta: “Được, nếu giám đốc Bạch cho tôi mười tỷ, tôi đảm bảo sẽ lập tức biến mất ngay!”

 

“Mười tỷ, anh đánh giá bản thân mình hơi cao đấy!” Bạch Vi nhìn tôi một cách châm biếm.“Sao, giám đốc Bạch cô đến mười tỷ cũng không đáng à?” Tôi mỉa mai lại: “Tôi dám khẳng định, nếu cô đấu giá đêm đầu tiên của mình, chắc chắn sẽ có người không tiếc tiền đâu.”

 

“Rốt cuộc anh muốn thế nào?” Bạch Vi đã bị tôi chọc giận thành công, đến tiếng hít thở của cô ta cũng trở nên thô nặng.“Hay là cô ngủ với tôi một đêm cũng được.”

Loading...