Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 25
Cập nhật lúc: 2024-10-22 18:11:18
Lượt xem: 14
“Quy mô và thực lực của công ty bọn em không kém gì Trí Văn đâu, chỉ cần anh chịu chuyển sang, em đảm bảo mức lương anh nhận được sẽ cao hơn bên này.”
Nghe thấy câu nói này của cô ấy, tôi không nhịn được lắc đầu cười:
“Có phải em nghe được mấy tin gì đó liên quan đến anh, sau đó muốn nhờ anh giúp em và chồng sắp cưới của em giành được dự án đó, đúng không?”
Lâm Lạc Thủy ngẩng lên đón lấy ánh mắt của tôi, trong mắt cô ấy xẹt qua một tia hổ thẹn, chẳng mấy sau cô ấy lại cúi đầu xuống.
“Xin lỗi.” Cô ấy lại nói xin lỗi một cách vô nghĩa, như thể đã sớm ngựa quen đường cũ với câu nói này rồi.
Lúc này, từng tiếng bước chân có tiết tấu dần đi từ phía sau tới gần chúng tôi, cùng lúc đó có một giọng nói mang vẻ tự tin, thậm chí là tự phụ của đàn ông vang lên:
“Anh Phương quả nhiên thông minh, rất thẳng thắn.”
Tôi ngoảnh lại thì thấy chồng sắp cưới của Lâm Lạc Thủy, trên mặt gã họ Tào đó mang nụ cười tự tin, hờ hững khiến tôi thấy hơi chán ghét.
“Chúng ta làm quen lại nhé, tôi là Tào Văn Hoài.” Gã bước tới trước mặt tôi, đưa cho tôi một tấm danh thiếp chạm rỗng mạ vàng. Tôi không nhận tấm danh thiếp ấy, mà lặng lẽ nhìn gã. Tào Văn Hoài cũng không cất danh thiếp đi, gã vẫn nở nụ cười tự phụ khiến tôi chán ghét đó.
Một lát sau, tôi đột nhiên bật cười, nhận lấy tấm danh thiếp tinh xảo đó của gã. Tào Văn Hoài, phó tổng giám đốc công ty trách nhiệm hữu hạn kỹ thuật thông tin Thịnh Hải Maddie Kerr.Thì ra là một phó tổng giám đốc, hình như còn là phó tổng giám đốc của xí nghiệp nước ngoài, khó trách gã lại tự phụ như vậy.
Xem chừng gã cũng chỉ mới khoảng hơn ba mươi tuổi thôi, tuổi còn trẻ mà đã ngồi lên được vị trí này, đúng là có tư cách để tự phụ thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-mau-lanh/chuong-25.html.]
“Phó tổng giám đốc Tào, không phải anh cũng định thọc gậy bánh xe đấy chứ.” Tôi cất tấm danh thiếp đi, cười hỏi.
“Ha ha ha.” Tào Văn Hoài không nói gì chỉ cười, gã cũng không trả lời, mà ngồi bên cạnh Lâm Lạc Thủy, nhìn tôi hỏi:
“Anh Phương này, ban đầu tôi cảm thấy rất khó hiểu, tại sao giám đốc Bạch lại điều một người mới từ trong nước sang gấp thế. Nhưng sau khi biết anh có mối quan hệ khá tốt với ông Shadi của BTT, đặc biệt tôi còn nghe nói giám đốc Bạch sẽ cho anh chủ trì buổi đàm phán ngày mai với BTT thì tôi đã hiểu.”
“Nếu tôi đoán không nhầm, anh Phương còn quen biết với lãnh đạo có chức vụ cao hơn cả Shadi trong BTT hoặc anh đang nắm trong tay một vài thông tin quan trọng của tiến trình quản lý tự động hóa của BTT, tôi đoán có đúng không hả anh Phương?”
Tôi ngẩn người ra, sau đó lại cảm thấy rất nực cười, gã Tào Văn Hoài này đúng là tự phụ, khả năng liên tưởng của gã về tôi cũng tự phụ y như thế. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, suy nghĩ này của gã cũng không phải quá kỳ lạ, nghi kỵ lẫn nhau trong cạnh tranh trên thương trường, từng hành động, từng thông tin của đối thủ đều sẽ bị lợi dụng, sau đó phóng đại đến vô tận.Tôi một mình đến Chiêng May là vì Bạch Vi, quen biết Shadi là tình cờ, được anh ta khen ngợi lại càng là chuyện không ngờ đến.
Bạch Vi để tôi chủ trì buổi đàm phán ngày mai là cố còn nước còn tát, nhưng móc nối những chuyện bất ngờ và trùng hợp này lại với nhau, người không biết nội tình sẽ khó tránh khỏi việc suy nghĩ nhiều.
Nghĩ tới nghĩ lui, Tào Văn Hoài đã nghĩ đến mặt thủ đoạn trong canh tranh thương mại.Thấy tôi không lên tiếng, Tào Văn Hoài tưởng mình đã đoán đúng, gã mỉm cười tự tin, nói tiếp: “Anh Phương này, chúng ta là người đàng hoàng, không nói những chuyện ám muội. Anh đến Maddie Kerr của chúng tôi đi, chỉ cần anh giành được dự án này của BTT, anh ra điều kiện gì cũng được.”
“Có thật là tôi ra điều kiện gì cũng được chứ?” Tôi giả vờ nghi ngờ hỏi lại.Tào Văn Hoài mở hai tay:
“Bây giờ, anh có thể ra giá ngay.” Tôi cũng mỉm cười lạnh nhạt, cố ý nhìn sang Lâm Lạc Thủy. Lâm Lạc Thủy biến sắc mặt, nhanh chóng ngoảnh mặt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Giây phút đó, trong mắt cô ấy có một vẻ vô cùng phức tạp.
“Giới hạn là điều kiện trong phương diện đãi ngộ công việc.”Tào Văn Hoài như đã nhìn thấu suy nghĩ của tôi, tưởng tôi sẽ bảo gã nhường Lâm Lạc Thủy cho tôi, nên vội vàng nhấn mạnh nói bổ sung thêm.