Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 20

Cập nhật lúc: 2024-10-21 19:54:24
Lượt xem: 32

Số liệu vẫn được tính là đáng tin, bởi vì trong nhóm dự án có hai người từng làm việc trong các công ty khác ở Silycon Valley thế nên khá hiểu về công việc cùng ngành ở bên đó, cộng thêm việc Bạch Vi đã phát huy đầu óc kinh doanh và năng lực phân tích mà một giám đốc kinh doanh vốn có.

 

Mà giới hạn của phần mềm Trí Văn là một triệu năm trăm ngàn USD, giá chênh lệch vừa tròn ba trăm ngàn USD, về phương diện giá cả thì mức giá này vẫn có ưu thế nhất định.

 

Sau khi tan họp, tôi ôm tệp tài liệu về phòng của mình, sau đó lấy điện thoại ra gọi cho Shadi.

 

Chào hỏi xong, tôi vừa cười vừa nói trong điện thoại: “Shadi, phía công ty Silycon Valley báo một triệu tám trăm ngàn USD, cái giá này không thấp một chút nào đâu đấy, công ty các ông nhiều tiền thật đấy, đã chọn một nhà cung cấp báo giá đắt nhất.”

 

Giọng nói của Shadi cho thấy rõ ông ta có chút không biết làm sao: “Đây là cách nghĩ của cấp trên, tôi cũng không còn cách nào khác, bọn họ cảm thấy kỹ thuật của Silycon Valley khá đáng tin, hơn nữa… đợi đã, Dương, làm sao mà cậu biết được số tiền báo giá của Silycon Valley? Là ai đã tiết lộ bí mật với cậu?”

 

Tôi có chút áy náy, cười và nói: “Hóa ra đúng thật là một triệu tám trăm ngàn nhỉ, xem ra tôi phải tìm cơ hội cảm ơn ông thật rồi.”

 

“Hả? Cậu… Hóa ra là cậu đang thăm dò tôi, tôi… ha ha, Dương, cậu đúng là một nhân tài, một nhân tài thông minh xảo quyệt.”

 

Shadi không hề tức giận, trái lại còn cười phá lên.

 

“Thế này thì ông không bị xem là tiết lộ cơ mật của công ty, tôi cũng lấy được số liệu mà tôi muốn, mọi người đều vui vẻ cả, khi nào rảnh tôi sẽ mời ông uống rượu.”

 

“Ha ha, được, cậu phải mời đấy.”

 

“Không vấn đề.” Tắt điện thoại đi, tôi hài lòng vươn vai vặn hông một cái.

 

Bạch Vi đoán quả thật chính xác, thật khiến người ta khâm phục, đại khái là có không ít phần thực lực ở trong đó nhỉ.

 

Thực ra là tôi cũng oách thật, cố ý gọi điện thoại cho Shadi, đào một cái hố cho ông ta, thấy từ lúc mới bắt đầu ông ta đã không phản bác thì tôi biết rằng con số này chính là con số chính xác rồi.

 

Thủ đoạn có chút xấu xa nhưng lại không làm khó Shadi, ông ta không hề nói ra số liệu, mà là tự tôi nói ra và cài bẫy ông ta.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-mau-lanh/chuong-20.html.]

Cuộc điện thoại này dù cho có bị nghe lén đi nữa cũng sẽ không mang phiền phức đến cho ông ta.

 

Có được số liệu chính xác, tỷ lệ thành công sẽ càng lớn hơn, tiếp theo chính là cần phải tập trung đọc kỹ tài liệu để thu thập nhiều thông tin có giá trị hơn nữa.

 

Sau đó sắp xếp một mạch suy nghĩ, phải khai thác điểm mạnh và điểm yếu, cố gắng nhược hóa điểm mạnh của đối thủ và điểm yếu của mình, phải nhấn mạnh điểm yếu của đối thủ và điểm mạnh của mình.

 

Kinh nghiệm kinh doanh bốn năm khiến tôi hiểu sâu sắc một điểm: thương trường như chiến trường, không chừa bất kì thủ đoạn gì, chỉ cần có thể cướp được dự án thì đến cả các thủ đoạn như gièm pha bôi nhọ, thậm chí là bóp c.h.ế.t đối phương các thể loại cũng không ngoại lệ.

 

Buổi chiều, Bạch Vi dẫn nhóm dự án đến BTT, là trợ lý của cô ta, tôi hiển nhiên phải mặc bộ vest mới mua, luôn luôn ở bên cạnh cô ta, vừa phải giúp cô ta rót nước, lấy tài liệu, còn phải làm phiên dịch cho cô ta.

 

Mục đích của ngày hôm nay không phải là muốn một lần hành động mà giành được dự án, bởi vì căn bản không làm được, mà mục đích chỉ là tiếp tục duy trì sự qua lại thân mật mà thôi.

 

Còn tôi thì có thể nhân cơ hội này làm quen với cán bộ cấp cao có liên quan trong BTT, xã giao với đối phương trước.

 

Trong suốt quá trình làm việc, từ đầu đến cuối Bạch Vi luôn thể hiện dáng vẻ, thái độ của cấp trên mới có ở trước mặt tôi, cô ta không những thường xuyên ra lệnh cho tôi, mà dường như còn dùng ánh mắt không bình thường để nhìn tôi.

 

Đây dường như chính là điệu bộ hằng ngày của cô ta.

 

Dĩ nhiên, tôi cũng làm đúng trách nhiệm công việc của người trợ lý, ở trước mặt người ngoài ít ra cũng phải giữ thể diện cho cô ta, cũng gần như đã làm tròn công việc mà một người trợ lý nên làm.

 

Đây là nguyên tắc, tôi luôn phân định rõ giữa công việc và ân oán cá nhân.

 

Trước khi rời khỏi BTT, cuối cùng thì Bạch Vi cũng dùng ánh mắt bình thường nhìn tôi một lúc, cố ý tách những đồng nghiệp khác ra, gọi tôi đến cạnh lối ra vào, miễn cưỡng dùng ngữ điệu ôn hòa để hỏi tôi có ý kiến gì đặc biệt đối với dự án lần này không.

 

Tôi cười nhạt và nhìn cô ta, lúc đang định sắp xếp lại ngôn ngữ thì khóe mắt đột nhiên liếc thấy có mấy bóng người đi từ trong hành lang ra.

 

Trong đó có một bóng người yểu điệu cao gầy trông có vẻ quen thuộc.

 

Tôi bất giác nhìn theo, quả thực là đã nhìn thấy bóng dáng quen thuộc đó, gương mặt trang điểm nhã nhặn còn đẹp hơn trước kia gấp mấy lần, Lâm Lạc Thủy, bạn gái cũ của tôi.

Loading...