Ban đầu Tống phụ còn sắp xếp cho  một chức quan, nhưng  quá hỗn xược, mới  mấy hôm  đánh  với  ,  giận dỗi bỏ quan   nữa,  sang buôn bán.
 
Lúc đầu mở một tửu lâu ở kinh thành, nhờ quan hệ giữa Tống phụ và  mà cũng kiếm  chút lời. 
 
   tự cho  là thiên tài kinh doanh,    bên Tây Vực  ăn dễ, một chuyến   thể lời gấp mấy chục , nên nổi lòng tham, nhất định đòi sang đó thử vận may.
 
Kết quả, từ đầu năm đến giờ, một chuyến  vất vả gần nửa năm,  về  thành bộ dạng .
 
Cũng  hiểu   còn mở miệng    ba chữ “tiền của ”.
 
“Thôi bớt  nhảm, mau đưa tiền đây! Ngươi  tiền mua trâm, chẳng lẽ   tiền cho ca ca ngươi? Muốn ăn đòn ?” 
 
Tống Thần cáu kỉnh quát, giơ tay định đánh .
 
Hắn chỉ nghĩ đến tiền,    nhận  ba biểu ca bên cạnh   nổi giận đùng đùng.
 
Ngay khi tay  sắp chạm  , tam ca tung một cú đá thẳng   .
 
Nhị ca cũng  chịu thua, lao lên đá thêm mấy cú.
 
Đại ca thì   tay, nhưng ánh mắt  như  xé xác Tống Thần  từng mảnh.
 
“Mở to chó mắt  mà ! Đây là   của bọn ! Muốn tìm  của ngươi thì về nhà mà tìm!” 
 
Đại ca lạnh giọng  khi hai    đánh đủ.
 
Tống Thần mặt mũi ngơ ngác.
 
Ta lúc  mới bước lên, kể cho   chuyện của Tống Nguyệt.
 
Mắt Tống Thần lập tức sáng lên, nhất là khi  Tống Nguyệt mang thai cốt nhục của Thái tử,  càng đắc ý, bật dậy chạy thẳng về Tống gia:
 
“Ha ha ha! Không hổ là  của ! Nhanh   tóm  Thái tử . Vài chục năm nữa, chẳng   sẽ là quốc cữu ?”
 
Phải , phụ tử nhà  đều  bệnh. 
 
 chuyện  chẳng liên quan gì đến , cứ để Tống Nguyệt tự lo!
 
20
 
Ta  đoán  rằng những ngày tháng của Tống Nguyệt sẽ  dễ chịu, nhưng  ngờ  thảm đến mức .
 
Sau khi Tống Thần trở về  đầy nửa tháng, đôi má vốn mũm mĩm của Tống Nguyệt  lõm hẳn xuống  mắt , đôi mắt hạnh vốn dĩ sáng ngời vì gầy gò mà càng trở nên lộ rõ, trông đặc biệt đáng sợ.
 
“Tống Tinh Nhiễm,  thành  thế , ngươi  lòng lắm   ?!”
 
Không hiểu , Tống Nguyệt  tìm  đến Đệ Nhất khách điếm.
 
Khi ,  đang   chiếc ghế lắc do tam ca đặt  riêng cho , uống  Quân Sơn Mao Tiêm, ung dung thoải mái.
 
Tống Nguyệt  mời  đối diện , tay nắm chén  vì dùng sức mà gân xanh nổi rõ:
 
“Tống Thần đúng là kẻ điên! Hắn ngày nào cũng đến đòi  tiền,  lấy   nhiều tiền như thế cho ? Hắn còn dám uy h.i.ế.p ,  sẽ đem chuyện   cưới   thai   ngoài!”
 
“Còn mẫu  nữa,  bảo   tìm Thái tử xin tiền! Đường đường là một Thượng thư phu nhân,  mà ngay cả tiền thưởng cho hạ nhân cũng  phát , còn tới đòi tiền !”
 
“Ta  cho, bà   mắng ,  ngươi  cần bà  mở miệng, mỗi  đều chủ động đưa, Tống Tinh Nhiễm,  ngươi    mà vẫn  để  yên?”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-gia-phu-tuong-quan-duoc-cung-chieu-nhu-bao-boi/8.html.]
“Còn phụ …” 
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Nói đến Tống đại nhân, Tống Nguyệt bỗng im bặt.
 
Ta nghi hoặc  nàng: 
 
“Tống đại nhân  ?”
 
Ánh mắt Tống Nguyệt lóe lên, cuối cùng nàng hỏi ,    cố ý  .
 
Ta : “Tất cả những thứ , chẳng  là điều ngươi  dốc hết tâm cơ để   ?”
 
Tống Nguyệt    gì, sắc mặt khó coi vô cùng.
 
Bụng nàng  bắt đầu lộ rõ, khi  lên, thấy y phục áo rộng thùng thình   nàng,  cũng  chút thấy thương hại.
 
Nếu còn  thành , sẽ chẳng thể giấu  nữa.
 
21
 
Ngày Thái tử và Tống Nguyệt thành ,   .
 
Bởi vì, sáng hôm đó, thánh chỉ phong   Nam An Quận chúa  đến.
 
Trên thánh chỉ  rõ ràng,  giải trừ dịch chuột ở Giang Nam chính là , Nam An Quận chúa!
 
Sau    , Tống Nguyệt cuối cùng cũng  thể trở thành Thái tử phi.
 
Chuyện nàng  cưới   thai vẫn  bại lộ, Hoàng thượng đích  phán nàng  giữ đạo  thê,  xứng  chính phi, cuối cùng chỉ ban cho  phận trắc phi.
 
Vì việc , Thái tử   hề  ý kiến phản đối.
 
Ba biểu ca tranh  đến chúc mừng ,  rằng lúc bái đường, sắc mặt Thái tử khó coi như gì, ngay cả tay tân nương cũng  nắm.
 
Kết quả  bá mẫu mắng cho một trận,  chuyện đó thì liên quan gì đến , nếu còn   danh tiếng của  thì họ sẽ  coi chừng!
 
Các biểu ca vội vàng đổi lời, hỏi  thích kiểu nam nhân nào,  để họ tìm trong doanh trại của , ai nấy đều là hán tử thực thụ, tuyệt đối  giống Thái tử nay yêu mai bỏ.
 
Ta chỉ mỉm  lắc đầu: Lần ,   nghĩ thông , nữ nhân nhất định  gả ? Ta còn  về Giang Châu kế thừa núi của mẫu   đó!
 
22
 
Rất nhanh  đó,   hiểu vì  hôm  khi  đến Tống phụ, Tống Nguyệt  ngập ngừng.
 
Hóa  ông   tham ô!
 
Chắc là thật sự  dồn đến đường cùng.
 
Tống phụ tuy là Thượng thư, nhưng vì quản lý bộ Công, dầu mỡ cũng  nhiều.
 
Trước , vì   âm thầm lấy tiền riêng giúp đỡ, nên cuộc sống của Tống gia  dư dả: Tống mẫu ăn yến sào  loại thượng hạng, rượu của Tống phụ  là rượu ủ lâu năm, Tống Thần  ăn cần vốn, …
 
Ngặt nỗi  Tống gia ai cũng sĩ diện, ngay cả khi cho   nghèo chút bạc cũng  hào phóng, cộng thêm việc qua  xã giao hằng ngày, nên chỉ trong hai tháng ngắn ngủi, như Tống Nguyệt , trong phủ  chật vật vô cùng.
 
Ông  bất đắc dĩ,  tham ô đến mười vạn lượng bạc tuyết hoa.
 
Hoàng thượng nổi giận, lập tức cách chức ông .