15
 
Nhị bá mẫu và tam bá mẫu chậm một bước,   mắt sáng rực, đồng loạt  lão thái thái:
 
“Mẫu , chúng con cũng  !”
 
Lão thái thái trừng mắt:
 
“Các con   gì? Ngoan ngoãn ở nhà, tối nay chúng    tiệc tẩy trần cho Tinh Nhi, xua hết xui xẻo!”
 
Ta  mà mơ hồ:
 
“Ng… ngoại tổ mẫu,  định  gì ?”
 
“Nha đầu ngoan, ngoại tổ mẫu  con xả giận!”
 
Ta lập tức hứng khởi:
 
“Con cũng  !”
 
Ngoại tổ mẫu  cản nổi , bèn để   một bộ nam trang, cùng Hồng Diệp chờ ở cửa  phủ Thái tử.
 
Không lâu , ba biểu ca của  đến. 
 
Một  trùm bao, một  vác gậy, một  dùng chân đá, động tác lưu loát như mây trôi nước chảy. 
 
Ta  nhịn , cũng đá thêm  mặt Thái tử hai cái.
 
Còn bên Tống phụ,  thấy  tiện , dù  cũng  gọi   là “phụ ” hơn mười năm. 
 
Ba  biểu ca cũng  .
 
Ta tưởng thế là xong.
 
Ai ngờ khi về phủ Trấn Quốc hầu, mới  ba đại bá của   đến tìm Tống phụ. 
 
Ồ… 
 
Vậy thì chỉ mong Tống đại nhân may mắn một chút.
 
Các bá mẫu sắp xếp cho  một viện siêu sang, còn trồng lan, loài hoa  thích nhất. 
 
Ngoại tổ mẫu  đó cũng là loài mà mẫu   yêu thích nhất.
 
Ta suýt chút nữa   cho ngoại tổ mẫu , bây giờ mẫu   oai phong thế nào! 
 
 nhớ lời mẫu  dặn rằng chuyện   thể để ai , nên đành nuốt xuống.
 
Sau bữa tối, các biểu ca  lượt tặng quà cho .
 
Đại biểu ca tặng một chiếc vòng tay bên trong giấu dây thép mảnh, chỉ cần bật chốt là biến thành vũ khí chí mạng:
 
“Cái  để  phòng .”
 
Nhị biểu ca tặng một chiếc áo giáp mềm bằng tơ vàng:
 
“Cái , mặc sát , đ.a.o thương bất nhập!”
 
Tam biểu ca thì thẳng thắn nhất, rút  một xấp ngân phiếu:
 
“Này, đây là mười vạn lượng ngân phiếu, còn  một cửa hàng may mặc, con gái mà, vẫn nên  nhiều bạc bên !”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-gia-phu-tuong-quan-duoc-cung-chieu-nhu-bao-boi/6.html.]
Ừm… thật    , các biểu ca ,   các biểu ca   loại bánh bao mềm .
 
16
 
Ngày hôm ,  còn đang mơ màng thì Hồng Diệp , Tống mẫu đến .
 
Ngoại tổ mẫu nheo mắt:
 
“Nha đầu, nếu con   gặp bà , chúng  cứ bảo  đuổi  là !”
 
Ta lắc đầu.
 
Ta cũng     bà    giở trò gì!
 
   vội.
 
Đợi  thong thả ăn xong bữa sáng, mặc thêm thật dày  mới  ngoài,  thấy Tống mẫu một   cô độc  hành lang.
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Tống mẫu tuổi  cao,  đây   phụng dưỡng nên sống  yên .
 
Hôm nay chắc  diễn khổ nhục kế, trời thì lạnh thế  mà ngay cả áo hồ cừu cũng  nỡ mặc, chỉ khoác mỗi chiếc áo mỏng, môi lạnh đến trắng bệch.
 
Thấy   , mắt bà  sáng lên.
 
Ta hỏi:
 
“Lạnh ?”
 
Bà   tấm áo hồ cừu trắng tinh   , ánh mắt chứa đầy hy vọng:
 
“Lạnh.”
 
Ta đáp:
 
“Lạnh thì , chịu đựng một chút là qua thôi.”
 
Ngày , khi   bạn  cho Trưởng công chúa, tính khí công chúa  ,  bên cạnh thường mang đủ loại vết thương, còn  thì  mang theo thương tích trở về nhà. 
 
Khi , bà  cũng khuyên  như :
 
“Tinh Nhi , cố nhịn, cố nhịn một chút là .”
 
Bởi vì, mỗi     thương, Trưởng công chúa đều bù đắp cho .
 
Chức quan của Tống phụ cũng từ đó mà từng bước thăng lên, từ Phó tam phẩm,  Tam phẩm,  Phó nhị phẩm.
 
Mỗi  như thế, Tống phụ đều khen    , nhất định   lời Trưởng công chúa.
 
Mọi  đều nghĩ là   hưởng ánh sáng từ Thượng thư phủ, nào ngờ chức Thượng thư đó vốn là đổi bằng vô  vết sẹo   !
 
Về ,  quen với việc   gì với bà  nữa,  thương thì tự đến khách điếm  một xử lý xong mới về.
 
Thế mà bà   chê    ăn ! 
 
Hừ,   đúng là khó thật.
 
Nụ   mặt Tống mẫu sụp xuống:
 
“Tinh Nhi, mẫu  đến đón con về nhà!”
 
“Về nhà?”