TIỂU THIẾU GIA HÔM NAY CŨNG BỊ BẮT ĐI TRA ÁN - Chương 9
Cập nhật lúc: 2025-06-08 14:28:42
Lượt xem: 67
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Lục Thính An về đến nhà, Lục Trầm Hộ về từ , xe đậu ngay trong sân.
Vừa mở cửa lớn biệt thự, Lục Thính An nhấc chân lên thì giật khựng giữa trung. Trong đại sảnh mù mịt khói trắng, sương khói mờ đặc đến mức còn m.ô.n.g lung hơn cả ngày Tề Thiên Đại Thánh loạn Thiên cung. Mùi hương cay xộc thẳng mũi.
“Chuyện gì trời?”
Lục Thính An lùi hai bước, lấy tay che mũi, lo lắng trong:
“Ba! Ba đốt cả cái nhà gì đấy?!”
Nghe tiếng con trai, Lục Trầm Hộ đang bận dâng hương lập tức cắm nhanh que nhang lư hương, bước nhỏ hấp tấp chạy cửa:
“Tiểu tử thối, cuối cùng cũng về !”
Gió ngoài cửa lùa mạnh trong, ông mở miệng liền khói hun sặc một :
“Khụ khụ! Khụ khụ khụ…”
“Không chứ ba?”
“Khụ… Đừng vội!”
Lục Trầm Hộ còn để Lục Thính An bước tiếp lao ngoài .
“Trước mặt con cái chậu than đấy, ba đang đốt lá bùa xin từ đạo trưởng Thành Huyền về, để trừ tà xua đen đủi, con bước qua nhanh lên!”
“……”
Lục Thính An vốn ông mê tín, nhưng phòng khách mù mịt khói như trải qua lễ cầu siêu tập thể thế … Nếu theo thì hóa là hiểu chuyện. Cậu nheo mắt, cẩn thận xác định vị trí chậu than sàn, bước qua.
Vừa vững, Lục Trầm Hộ lập tức cầm hai nhúm muối rắc lên từ . Sau một trận rối rít, ông mới thở phào nhẹ nhõm.
“Được , mấy tới dọn cái chậu than và muối sàn , đem vứt xa một chút cho !”
“Vâng ạ!”
Một nhóm lập tức chạy tới, nâng chậu than ngoài, mở cửa thông gió cho sạch khí.
Lục Trầm Hộ kéo con trai đến bàn thờ bài vị vợ khuất, nhét tay ba nén nhang thúc giục:
“Đốt cho con mấy nén, để bà phù hộ con. Chiều nay A Hải gọi điện báo cho ba, con mò đến hiện trường vụ án! Con nghĩ gì thế hả? Đạo trưởng Thành Huyền dặn tránh xa nơi âm khí nặng, mà con còn cắm đầu lao hiện trường hung án?!”
Lục Thính An thành khẩn cúi đầu khấn mấy câu “cầu đừng mơ thấy cái gì kinh khủng nữa”, cắm hương, đầu :
“Con , là cấp trực tiếp chỉ định bắt con theo, con từ chối ?”
Lục Trầm Hộ giận đến đập mạnh tay xuống bàn:
“Cấp nào mà quyền to thế chứ?!”
“Cố Ứng Châu, tổ trưởng tổ trọng án 1.”
“……”
Biểu cảm tức giận cứng đờ mặt ông lập tức đông cứng, ông con trai bằng ánh mắt nghi ngờ như tiếc nuối:
“Con chắc là kéo con , chứ con thấy trai liền hí hửng chạy theo?”
Lục Thính An: “???”
“Ba thấy con mất giá ?”
Lục Thính An lớn bằng từng , từng “hí hửng” chạy theo ai cả!
Lục Trầm Hộ bĩu môi, ánh mắt thành lời, dùng vẻ mặt “vi diệu” để cho qua chuyện.
Nam Cung Tư Uyển
Bữa tối.
Ban đầu, Lục Trầm Hộ lặng lẽ ăn cơm, lời nào. càng ăn càng thấy nghẹn, mùi cơm thơm là thế mà cũng khó trôi nổi.
Ông là hiểu rõ nhất tính con trai . Vì cưng chiều từ nhỏ, nên tính cách thành tùy tiện, cái gì là bằng . Đến khi trưởng thành, phát hiện con trai thích đàn ông, thế còn tay hề nhẹ với đối tượng thích.
Lần đầu tiên con thích nam giới, Lục Trầm Hộ thật sự cảm giác như trời sụp.
Vợ mất sớm, cả nhà họ Lục chỉ còn một Thính An là độc đinh. Tài sản thể cần, danh tiếng thể bỏ, nhưng dòng dõi thì thể tuyệt hậu !
Vậy mà con trai thích đàn ông. Ông mà chấp nhận nổi?
Thời gian đó, Lục Trầm Hộ như kẻ mất hồn ăn ngon, ngủ yên, sụt liền một lúc mười cân. Đến mức ông từng nghĩ, chắc sắp xuống đất bầu bạn với vợ …
sự thật chứng minh, gặp loại “oan gia” như Lục Thính An, thì điểm mấu chốt của bất kỳ ai cũng sẽ bào mòn cho đến khi còn gì.
Dạo gần đây, trạng thái của Lục Thính An cực kỳ tệ. Cả mang khí âm nặng nề, lúc thì trằn trọc cả đêm ngủ, lúc mê man ngủ li bì suốt ngày. Bác sĩ đến khám nhiều , kiểm tra kỹ lưỡng nhưng phát hiện bệnh tật gì. Thế mà mấy ông thầy bói giang hồ mặt một câu xanh rờn: “Cậu , khí mỏng, sống bao lâu.”
Lúc đó, Lục Trầm Hộ chỉ nghĩ:
“Mặc kệ nó thích đàn ông, hứng thú với… một con heo, chỉ cần sống khỏe mạnh là . Thích cỏ đuôi chó cũng , miễn là còn thở!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/chuong-9.html.]
Ai ngờ , bao lâu, Lục Thính An bắt đầu khôi phục trạng thái, ánh mắt hồn hơn, sắc mặt sáng hơn, kết quả ngay tại một bữa tiệc … lòng Cố Ứng Châu ngay từ ánh đầu tiên.
Nhịn cả buổi, cuối cùng Lục Trầm Hộ cũng nhịn :
“Con , ba thấy, thì tự . Có một ý tưởng, nhất nên bóp c.h.ế.t từ trong trứng nước.”
Lục Thính An đang nhai miếng thịt kho tàu, nhai nhai nhai, lười biếng hỏi:
“Ý tưởng gì cơ?”
Lục Trầm Hộ suy nghĩ một chút, cố diễn đạt uyển chuyển:
“Cố Ứng Châu là con một của nhà họ Cố. Mẹ xuất từ dòng dõi thư hương, ông ngoại hiện là hiệu trưởng Đại học Cảng Thành. Còn cha , cần cũng . Ông nội từng dính đến cả giới hắc bạch, đến hơn mười năm mới rửa tay gác kiếm. Dù , quan hệ nhà họ Cố vẫn rối như tơ vò. Con nghĩ thử xem, đường đường là con nhà thế gia như thế, chấp nhận một đàn ông ‘gả’ nhà họ chứ!”
Lục Thính An: “……” Nhai nhai.
Lục Trầm Hộ đặt đũa xuống, thẳng:
“Con hiểu ? Nhà sớm con dâu dự định , loại thể đẻ con !”
“……” Nhai nhai… ngừng.
Đến đây thì Lục Thính An hiểu . Ba đang khuyên sớm từ bỏ cái ý nghĩ “tà đạo” với Cố Ứng Châu.
Cậu , Lục Trầm Hộ thật là đang lo cho . Người “nguyên bản” đúng là xu hướng yêu thích đàn ông, nên hiểu lầm tạm thời thể giải thích .
một chuyện, thể nhắm mắt cho qua:
“Tại cứ mặc định là con gả nhà họ Cố?”
Lục Thính An nghiêng đầu, ánh mắt nghiêm túc.
“Không thể là… con cưới Cố Ứng Châu về nhà ?”
Cậu thừa nhận, ngoại hình thể bằng Cố Ứng Châu nhưng tâm lý, ý chí kiên cường hơn bất kỳ ai! Dù là “cong”, thì cũng ở !
Lục Trầm Hộ há miệng, cứng đờ tại chỗ: “……”
Ông may vì đặt đũa xuống . Nếu thì lời con trai chắc chắn sẽ khiến ông đánh rơi cả bát cơm.
Cái kiểu tự tin “mười ba phần” như , thật hiểu là di truyền từ ai.
Một lúc , Lục Trầm Hộ mới lắp bắp mở lời:
“Thính An … Tối qua con ngủ ở cõi nào mà mơ ?”
“Giấc mơ Triều nhà Minh,” Lục Thính An trả lời tỉnh bơ.
Lục Trầm Hộ phá lên :
“Vậy tối nay ba cũng thử ngủ Triều đó, để xem mơ đem con cưới !”
Lục Thính An: “……”
Cậu nghĩ nghĩ, vẫn bụng nhắc nhở:
“Không nên ba. Ba quên ? Con chỉ mơ… gặp ma đè thôi.”
“……”!
Tiếng của Lục Trầm Hộ nghẹn ngay cổ họng. Ông cụp miệng, sang con bằng ánh mắt đầy áy náy:
“Không , con trai… Ba cố ý…”
Lục Thính An rũ mắt, nhẹ nhàng đặt bát xuống:
“Không , con để tâm.”
Nói thì , nhưng vẫn dậy lên lầu.
“……”
Lục Trầm Hộ thấy càng áy náy, chỉ tự vả hai cái. Ông mắng :
“Biết thế . Nói thành dở …”
Chỉ là, ông ngờ ngay khi lên đến bậc cầu thang, Lục Thính An ngẩng đầu ưỡn ngực, khí thế hừng hực như từng gì xảy lầu.
Thằng bé … rõ ràng là cố ý! Ai bảo ông nghi ngờ giới tính đàn ông của nó cơ chứ?
Tối đó, Lục Thính An mơ.
Ban ngày, nhiều mơ thấy những cảnh tượng quái dị: thứ sinh vật mặt hà mã điên cuồng xé xác Chu Uyển Hỉ. Cậu cứ nghĩ, tối nay chắc vẫn tiếp tục giấc mộng đó hành hạ.
. Điều thể ngờ nhất là đêm nay, trong giấc mơ, thấy bộ hiện trường vụ án.
Bao gồm cả… gương mặt của hung thủ.