Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

TIỂU THIẾU GIA HÔM NAY CŨNG BỊ BẮT ĐI TRA ÁN - Chương 69

Cập nhật lúc: 2025-06-18 05:25:25
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Thính An rốt cuộc vẫn không ép bản thân phải tiếp tục nhìn cái cảnh tượng “cay mắt” đó. Có lẽ vì sợ mình tức quá sẽ phát điên mà lao vào cắn người thật. May mà cái bóng đè kia cũng nhanh chóng cắt cảnh, không tra tấn mắt cậu thêm nữa.

 

Lần này, cậu thấy người phụ nữ yêu mị kia đang ôm ấp một gã đàn ông khác, bối cảnh cũng lập tức chuyển từ công viên sang… một căn phòng khách sạn.

 

“Na Na à, nếu bạn trai em biết em với anh như thế này, liệu có phát điên không?” Trên chiếc giường lớn, hai người nằm sát nhau, tay chân không yên phận, lời nói cũng bắt đầu trượt dốc. “Dù gì cũng đâu phải lần đầu. Hay là theo anh luôn đi? Anh cũng đâu có thua gì bạn trai em, có tiền, có nhà, lại chiều em, theo anh thì em chỉ có lời.”

 

Cô gái tên Na Na cười khúc khích, vỗ nhẹ vào mặt gã: “Nếu nói anh thua ở đâu thì chắc là… hơi nhiều đấy.”

 

“Sao cơ?”

“Mặt đấy.” Na Na bật cười. “Gương mặt của anh ấy, người bình thường khó mà bì nổi. Anh ấy đẹp trai đến mức người ta gọi là ‘sắc đẹp đáng ghen tỵ’, còn anh thì… ha ha.”

 

Lục Thính An lúc này đang đứng gần kệ giày bên cửa, nghe đến đó cũng không nhịn được mà liếc mắt nhìn vào trong thêm vài lần. Gã đàn ông mà Na Na đang qua lại trông đúng là không cùng đẳng cấp thật: mắt to đến mức đủ đậu một cái xe, kẽ răng to đến nỗi có thể kẹp vừa một điếu thuốc, đỉnh đầu sáng loáng như cái đèn, không cần bật đèn phòng cũng sáng trưng.

 

Chỉ liếc qua một cái, Lục Thính An đã nhăn mặt quay đi.

Thẩm mỹ của cô này đúng là có vấn đề.

 

Gã đàn ông kia có vẻ cũng tự biết mình không phải trai đẹp, bị chê cũng không tức giận, ngược lại còn hăng hơn, cười hề hề trêu chọc lại: “Nếu bạn trai em tuyệt như vậy, sao em còn chủ động hẹn anh đến đây? Vào giường của anh rồi thì đừng có mơ tưởng tới người khác nữa nhé.”

 

Vừa nói, tay gã đã bắt đầu mò mẫm. Na Na tỏ ra như muốn đẩy ra nhưng lại chỉ cản cho có, rồi để mặc gã muốn làm gì thì làm.

 

“Anh à, em còn chưa nói với anh đâu, hôm nay bạn trai em cũng tới đây công tác đấy, ở cùng khách sạn luôn nha~” Na Na vừa nói vừa cười đùa, “Còn ở ngay phòng đối diện tụi mình nữa cơ, thấy hồi hộp không?”

 

Gã đàn ông kia bị khơi gợi đến mức cả người bốc lửa, bèn nhào tới: “Na Na, em đúng là… hư hỏng quá đi.”

 

Lục Thính An: “…”

 

Trong lòng thầm phỉ nhổ cái bóng đè này đúng là đồ mê phim truyền hình m.á.u chó hiện đại, toàn chọn cảnh khiến người ta muốn đập đầu vào tường.

 

Nhưng chưa kịp nghĩ xong, sau lưng cậu bỗng lạnh toát, nhiệt độ trong phòng như hạ xuống vài độ trong nháy mắt.

 

Chuyện gì vậy?

 

Lục Thính An nhìn quanh, thấy đồ phơi không biết từ lúc nào bị gió thổi bay, liền cẩn thận đảo mắt quan sát bốn phía.

 

điều hòa vẫn chạy bình thường, nhiệt độ trong phòng giữ ở mức 27 độ. Không có cửa sổ mở, cũng chẳng có khe hở nào để gió lùa. Vậy thì…

 

Cảm giác nguy hiểm như trực giác sinh tồn đột ngột trỗi dậy, Lục Thính An chậm rãi quay đầu, ánh mắt dừng lại trên mắt thần gắn ở cửa phòng khách sạn.

 

Không biết là do gan to hay nhất thời ngớ ngẩn, cậu thật sự bước đến, cúi đầu nhìn qua mắt mèo.

 

Bên ngoài tối đen như mực, hoàn toàn không thấy gì.

 

Nhưng giây tiếp theo, trong bóng tối lấp ló một chút ánh nước, ánh sáng mờ nhòe từ đâu đó rọi tới, len vào qua khe cửa. Rồi cậu thấy một khối đen đang dịch sang bên phải, để lộ ra một mảng trắng.

 

Da đầu Lục Thính An tê dại, m.á.u toàn thân như chảy ngược xuống lòng bàn chân, cả người lạnh toát.

 

Thứ cậu thấy không phải là hành lang tối đen… mà là một đôi mắt. Một đôi mắt đang dán sát vào mắt mèo, từ ngoài cửa nhìn trộm vào trong phòng!

 

Trong khách sạn, Na Na và tình nhân vừa kết thúc một cuộc mây mưa cuồng nhiệt.

 

Na Na là kiểu phụ nữ phong lưu. Cô mê khuôn mặt của bạn trai, nhưng lại chán ghét xuất thân bình thường và tính cách nhu nhược của anh ta. Cô không chịu nổi sự ổn định và bình lặng, vẫn luôn chìm đắm trong các cuộc tình vụng trộm.

 

Ngoài gã đàn ông ở khách sạn hôm đó, bên cạnh Na Na còn rất nhiều người đàn ông khác, đều si mê nhan sắc cô và tình nguyện làm “chiếc bóng” dưới váy cô. Kỳ lạ là, mỗi lần cô gặp gỡ những gã đàn ông này, ở đâu đó trong bóng tối, luôn có một đôi mắt đang lặng lẽ theo dõi.

 

Không lâu sau, một lần Na Na dẫn theo một gã trai trẻ đẹp chẳng kém bạn trai mình đến công viên làm chuyện mờ ám, gã ẩn nấp sau đài phun nước cuối cùng cũng không kìm nổi xông ra, dùng một con d.a.o nhọn đ.â.m c.h.ế.t cô tại chỗ.

 

Nam Cung Tư Uyển

Người đàn ông đi cùng sợ đến mức tè ra quần, chạy mất dạng. Bạn trai của Na Na không buồn đuổi theo. Anh ta chỉ cầm con d.a.o dài chưa đến 20cm, bắt đầu… cắt Na Na thành từng mảnh.

 

Lục Thính An khi đó đứng bên cạnh đài phun nước, nét mặt trống rỗng, lạnh lùng nhìn gã bạn trai của Na Na tỉ mỉ cắt lấy đầu cô gái.

 

Đôi mắt của Na Na vẫn chưa kịp nhắm lại. Máu chảy từ khóe mắt, nhuộm đỏ cả gương mặt vốn quyến rũ, giờ trở nên kỳ dị và đáng sợ.

 

Gã bạn trai nâng đầu cô lên, run rẩy, đặt môi hôn từ trán xuống môi, thì thầm như kẻ điên:

 

“Em chẳng phải thích nhất gương mặt của anh sao? Thật ra, anh cũng chỉ yêu gương mặt này của em thôi. Chỉ khi em dùng đôi mắt này nhìn anh, anh mới cảm thấy thế giới này đáng sống. Nhưng tại sao em lại phản bội anh? Tối nay dẫn gã đó đến nơi bí mật của chúng ta, em định bỏ rơi anh à?”

 

“Trước kia em từng nói sẽ mãi ở bên anh, còn nói sẵn sàng c.h.ế.t vì anh. Bây giờ thì… cuối cùng em cũng giữ lời.”

 

Hắn bật cười, cười ngây dại như mất trí.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/chuong-69.html.]

Sợ bị phát hiện khi rời đi, hắn bọc cái đầu của Na Na bằng áo khoác của mình, mặc cho m.á.u thấm đỏ chiếc sơ mi trắng.

 

Phần t.h.i t.h.ể còn lại, hắn kéo lê ra công viên rồi vứt bỏ. Riêng nửa thân dưới, hắn ném vào hồ nước của đài phun. Khi thấy m.á.u bắt đầu loang ra trong nước, hắn còn thản nhiên buông một câu: “Tắm sạch sẽ vào.”

 

Lục Thính An nhớ lại khoảnh khắc cậu vừa bị bóng đè cuốn vào chính là từ cái hồ đó trồi lên, lập tức buồn nôn đến tái mặt.

 

Sau khi Na Na chết, bạn trai cô giữ lại cái đầu trong tủ đông. Còn hắn thì bắt đầu lao vào các cuộc tình khác.

 

Chỉ trong vài tháng ngắn ngủi, hắn đã hẹn hò với không dưới sáu cô gái. Người thì n.g.ự.c đầy, người thì chân dài, có cô mặt không đẹp nhưng bàn tay tinh xảo như được chạm khắc.

 

Sau mỗi lần chia tay, các cô gái đó đều nhận được một… con dao.

 

Hắn cắt lấy bộ phận mà hắn yêu thích nhất trên cơ thể “bạn gái”, rồi bảo quản cẩn thận, y như cách đã làm với Na Na.

 

Đến khi chiếc tủ đông dành cho Na Na không còn chỗ chứa, hắn bắt đầu lôi ra từng cái đầu, từng cánh tay, từng cặp chân, ghép lại… tạo nên một “người mới”.

 

Một “người” hoàn mỹ vô khuyết, là kẻ hắn yêu đến điên dại, cũng là kẻ mà hắn tin rằng sẽ không bao giờ rời bỏ mình…

 

Sáng hôm sau, Lục Thính An bị đánh thức bởi ánh nắng xuyên qua tấm rèm mỏng, rọi thẳng vào mắt.

 

Trong mơ, cậu chứng kiến gã bạn trai của Na Na g.i.ế.c liên tiếp sáu người, từng người một. Và trong mỗi lần gây án, cậu đều có mặt tại hiện trường. Cảnh tượng lặp đi lặp lại đến mức khi mở mắt ra, nhìn thấy căn phòng trắng tinh của mình, cậu vẫn chưa thoát khỏi cơn ác mộng, chỉ sợ giây kế tiếp, bức tường trắng kia sẽ văng tung tóe máu.

 

“Thính An, tỉnh chưa?" Giọng của Lục Trầm Hộ vang lên kèm theo tiếng gõ cửa, đều đặn, quen thuộc. Ông mới thức dậy, vẫn giữ thói quen đến trước cửa phòng gọi cậu dậy.

 

Lục Thính An cầm lấy ly pha lê trên tủ đầu giường, uống vài ngụm nước để xua đi cảm giác buồn nôn nơi cổ họng. Cậu mệt mỏi lên tiếng:

“Tỉnh rồi.”

 

Cậu bước xuống giường ra mở cửa. Ngay khi cửa vừa mở, liền bắt gặp vẻ mặt phấn chấn của Lục Trầm Hộ. Ông mỉm cười rạng rỡ chào con trai:

“Buổi sáng tốt lành, con trai yêu quý.”

 

Lục Thính An hơi ngẩn người:

“…Sớm.”

 

Ý thức dần rõ ràng, cậu chợt nhớ tới chuyện tối qua Lục Kim kể. Mím môi suy nghĩ một chút, cậu thử hỏi dò:

“Ba… hôm nay tâm trạng tốt dữ ha?”

 

Lục Trầm Hộ vươn vai, gật gù rất có tinh thần:

“Sáng sớm dậy sớm, hít thở ánh nắng mặt trời, trong người toàn năng lượng tích cực!”

 

Lục Thính An: “…”

 

Cậu do dự vài giây, cuối cùng vẫn hỏi:

“Chuyện ở khách sạn… xử lý ổn rồi chứ?”

 

Nụ cười trên mặt Lục Trầm Hộ thoáng chốc biến mất, ông nhìn cậu:

“Lục Kim kể cho con rồi à?”

 

Lục Thính An lười biếng ngước mắt lên:

“Chuyện lớn vậy mà không định nói với con sao?”

 

Lục Trầm Hộ vốn đã không hài lòng với Lục Kim, giờ nghe con trai nói vậy thì hiểu ngay là cậu đang lo lắng cho mình, giọng điệu cũng dịu xuống:

“Nói chứ, đương nhiên phải nói. Chẳng qua thấy con bận ở đồn cảnh sát suốt, ba không muốn con phải lo nghĩ thêm.”

 

Biết con đã biết chuyện, ông cũng chẳng giấu nữa:

“Xử lý xong rồi. Cái gã đó là chồng của cô gái kia, lén đưa cô ta vào khách sạn, định âm thầm vứt bỏ người vợ mắc bệnh tâm thần. Phía cửa sau khách sạn sơ suất trong kiểm soát, suýt chút nữa gây ra tai họa.”

 

Nói đến đây, ông ngừng một nhịp, rồi vỗ nhẹ lên vai con trai, vui vẻ nói tiếp:

“Cũng may có cô gái tên Xảo Mạn hôm đó ở đó, nếu không chuyện lớn rồi.”

 

Lục Thính An hỏi ngay:

“Xảo Mạn không sao chứ?”

 

Lục Trầm Hộ xua tay:

“Bị xây xát chút thôi, ngoài việc bị dọa sợ thì không sao cả. Ba cho người sắp xếp để cô ấy nghỉ phép mấy ngày. Con bé này gan to thật, con tìm đâu ra thế?”

 

Lục Thính An liền kể sơ lại chuyện ông chủ Hoàng ngược đãi người giúp việc, rồi cách cậu tình cờ phát hiện ra Xảo Mạn và đưa về khách sạn làm việc.

 

Nghe xong, Lục Trầm Hộ tấm tắc:

“Đúng là kiểu người ‘nhận một giọt nước, trả cả dòng suối’. Để vài bữa nữa cô ấy quen việc hơn, ba sẽ cân nhắc đề bạt lên chức.”

 

Lục Thính An mỉm cười, không lấy gì làm ngạc nhiên với quyết định này.

Loading...