TIỂU THIẾU GIA HÔM NAY CŨNG BỊ BẮT ĐI TRA ÁN - 191 (1)

Cập nhật lúc: 2025-08-29 05:45:28
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tipsy chiếm diện tích khá rộng. Ngay cánh cửa lớn là một sân khấu rộng hơn mười mét vuông, ánh đèn xa hoa chói lọi, đám đông chen chúc xoắn lấy . Hai bên sân khấu là quầy pha chế và khu bàn tròn, bartender mặc sơ mi, áo vest quầy biểu diễn kỹ thuật pha rượu điêu luyện, mỗi động tác đều cố tình màu. Những đoá hoa hồng cắm trong ly cocktail, những cô gái váy ngắn chân dài lượn lờ như trang sức sống, tất cả đều phô trương sự lãng mạn đến tận cùng.

 

Khách một ít, cả nam lẫn nữ. Họ ăn mặc gợi cảm, trau chuốt, cố ý phơi bày sức hút. Chỉ vài phút , chẳng ai còn đơn độc. Người kín đáo thì cùng gọi vài ly rượu, giới thiệu tên tuổi, bắt chuyện như quen từ lâu. Người táo bạo hơn thì dính chặt ngay lập tức môi chạm môi, da kề da, lao thẳng sàn nhảy lắc lư cuồng nhiệt.

 

Ở đây, áp lực công việc, gia đình đều thể gạt sang một bên. Đàn ông đàn bà tiền chỉ đến để phóng thích bản , nghĩ gì khác.

 

Tiền Lai quen với cảnh , lấy lạ. Nhiều năm , đầu bước những chỗ giải trí thế , lẽ còn đỏ mặt. Còn bây giờ? Dù lột sạch mặt, cũng chỉ liếc qua, âm thầm so sánh: Thân hình thằng bằng , còn thằng thì yếu quá.

 

Dừng ở quầy pha chế đúng một phút, tiện tay gạt một gã định tiến đến bắt chuyện, Tiền Lai xoay , nhấc chân tiến thẳng trong.

 

Khu bên trong là dãy sofa, bốn chỗ lẫn tám chỗ đều . Độ riêng tư khá giữa mỗi bàn đều ngăn bằng kính mờ. Nếu lên, chẳng ai thấy ở bàn bên đang gì.

 

Hôm nay buổi tiệc là do em nhà Hạ tổ chức, Tiền Lai đến thấy bọn họ chiếm nguyên dãy ghế sofa. Khi tới nơi, hai em uống đến ngả nghiêng, trông như say chẳng trời đất gì nữa.

Tiền Lai một cái liền , bọn họ tám chín phần là giả vờ. Dùng lời Lục Thính An từng thì, hai chính là “điển hình nhân cách biểu diễn sống”.

 

Anh em sinh đôi Hạ Gia Thanh và Hạ Như Sơ vốn là chủ đề nóng ở Cảng Thành. Dù cùng một trứng, nhưng diện mạo khác một trời một vực: một mặt lạnh bá đạo tổng tài, một thì mặt mũi tội nghiệp yếu đuối. tính tình thì… đều độc miệng ác liệt như , hổ là cùng lớn lên trong một cái bụng.

 

Tiền Lai quen bọn họ từ hồi tiểu học. Năm đó, nhà họ Tiền và nhà họ Hạ là hàng xóm, phụ thường ăn chung nên lũ trẻ cũng dính với . Thậm chí năm lớp 3, Tiền Lai còn cố đổi lớp chỉ để học chung.

 

Từ nhỏ vốn chẳng ham học, lớp thì ngủ, bài tập thì xé tập gấp máy bay. Nhà quản nghiêm, nên dám phá quá lộ liễu, cứ tìm hai “lá chắn” cùng. Trước mỗi kỳ thi, Tiền Lai đều hỏi em nhà họ Hạ ôn bài , nào cũng trả lời “”.

Anh tin sái cổ, yên tâm mà chơi: leo núi, bơi lội, lặn vịnh, ăn đêm… Chơi đến tối về nhà thì lăn ngủ, chẳng nhớ sách vở là cái gì. Quản gia trong nhà lo đến , sợ đánh, nhưng mỗi khuyên nhủ, chỉ lôi em nhà Hạ lá chắn:

“Bạn con cũng học , bắt con học?”

 

Cứ thế, sống trong mơ vài tuần, đến khi kết quả thi, hạng bét. Hai em thì nhất lớp song song. Tiền Lai tức tốc chạy đến chất vấn, mới từ miệng hầu , bọn họ vốn từng bỏ học! Ngoài giờ chơi với , họ đều lén học thêm cùng gia sư: ban ngày thiên văn địa lý, ban đêm toán học tiếng Anh. Không chỉ thế, hai em còn so kè từng chút: em học thêm nửa tiếng thì nhất định sáng hôm dậy sớm học bù nửa tiếng, gặp thì giả bộ thản nhiên:

“Không , tao học gì .”

 

Đám trong nhà Hạ sớm quen với màn kịch , cha họ cũng mặc kệ, chỉ cần hai đứa thể thúc học là . Chỉ duy nhất Tiền Lai tin thật.

Kết quả khỏi , về nhà một trận đòn nhừ tử. Ban đầu còn tưởng em Hạ sẽ là tấm lá chắn, ai ngờ thành bùa đòi mạng. Bố Tiền thành tích hai bên vung dây lưng đến nổi tàn ảnh. Ông cũng chịu thừa nhận con trai dốt, chỉ bực bội nghĩ: “Cha bận như , con cái cũng chơi cả ngày như , tại đến lúc thi chỉ mỗi thằng con rớt? Chẳng lẽ là do gen?” Nghĩ càng thừa nhận.

 

Sau đó, Tiền Lai giận dỗi cả nửa tháng thèm để ý đến em Hạ. Hai đuối lý, sáng sáng mua đồ ăn sáng mang tới, còn móc tiền riêng khoản tiêu vặt cắt, rủ ăn chơi. “Miệng mềm tay ngắn”, chẳng bao lâu Tiền Lai cũng nguôi.

 

Thật , lý do chính vẫn là em Hạ tuy học giỏi, nhưng chịu chơi cùng , thông minh chịu “điên” chung, đúng là hiếm .

 

Một cái “chịu chơi” kéo dài hơn mười năm. Giờ em Hạ tiếp quản công ty gia đình, mỗi quản một mảng khác , tính cách cạnh tranh vẫn y nguyên, nhờ đó công ty càng ngày càng phát triển. Ban ngày như máy, ban đêm vẫn tụ tập mở tiệc, chơi đến tận khuya. Trong đám bạn bè chơi bời của Tiền Lai, chỉ hai sự nghiệp riêng còn chịu lăn lộn, chẳng khác nào “hòn đá chìm” giữa cả đám trôi nổi.

 

Đến ghế sofa, quả nhiên bao lâu, ánh mắt em Hạ lóe sáng.

Hạ Gia Thanh mở mắt , mí mắt còn lười biếng rũ xuống, liếc Tiền Lai hai giây mới như nhận quen, lập tức dậy kéo :

“A Lai, giờ mới đến? Bọn tao uống mấy vòng đấy.”

 

Vừa kéo , còn đá nhẹ chân em trai. Thế là Hạ Như Sơ cũng như tỉnh mộng, chào hỏi xong còn dịch sang một bên nhường chỗ.

 

Ba từ lâu như mặc chung một cái quần, bạn bè xung quanh cũng chẳng lấy lạ. Nếu hôm nay Tiền Lai cùng hai em, đó mới là chuyện kỳ quái.

 

Tiền Lai xuống, Hạ Gia Thanh rót rượu đưa cho :

“Đến muộn, phạt ba ly nhé?”

Nam Cung Tư Uyển

 

“Uống thì uống, bao giờ tao sợ bọn mày?” Tiền Lai dốc sạch ly, ném cái chén trống mặt. Hạ Gia Thanh bật , rót thêm cho một ly đầy.

 

Uống liền ba ly, Tiền Lai mới chịu buông chén xuống, ngả tựa sofa, dáng vẻ như đang tận hưởng.

 

Hạ Gia Thanh sang tiếp chuyện với những khác, chờ khí trong bàn sôi động trở mới ghé sát, hạ giọng đủ cho hai :

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/191-1.html.]

“Thế bạn trai mày ? Sao dạo chẳng thấy mày dắt cùng nữa ?”

 

Tiền Lai lập tức cau mày:

“Mày thì tổ chức tiệc ở bar với club, tao mang đến kiểu gì ?”

 

Nghe câu đó, Hạ Gia Thanh suýt thì phun rượu. Đùa chứ, chính tai Tiền Lai lời ? Tụi họ cả đám ăn chơi quen , bao giờ hẹn ở thư viện sách . Ngày Tiền Lai dẫn Hạ Ngôn Lễ theo thì quan tâm chỗ nào hợp , cứ là lôi tới. Rõ ràng bạn nhỏ đó cũng chẳng hợp với kiểu tiệc tùng , nào cũng yên lặng, về nhà dính mùi khói thuốc với rượu, mà vẫn .

 

Hạ Gia Thanh khẽ nghiêng đầu, nửa đùa nửa thăm dò:

“Sao thế? Hai cãi ?”

 

Tiền Lai khẩy:

“Cậu gan dám cãi tao chắc?”

 

Hạ Gia Thanh đáp, chỉ im lặng quan sát. Quả nhiên, nét mặt của Tiền Lai dần đổi: từ coi thường → ngập ngừng → cuối cùng là mang theo nỗi phiền muộn.

 

“Tiểu Lễ dạo bận sự nghiệp .”

 

Hạ Như Sơ đang lim dim cũng chen , uống một ngụm nước cho tỉnh táo hơn, mặt đầy tò mò:

“Cậu chỉ là sinh viên, sự nghiệp gì chứ?”

 

Tiền Lai thoáng kiêu ngạo, như thể việc bạn trai “sự nghiệp” cũng đồng nghĩa bản chẳng hề thua kém.

“Có nhân viên kỹ thuật đặc biệt trong cảnh sát ? Nói thật các cũng hiểu . Tóm là vì chuyên môn quá giỏi nên đặc cách tổ trọng án hỗ trợ phá án. Hôm còn theo đoàn đảo Bạch Liên, đụng ngay một vụ án mạng.”

 

Hạ Gia Thanh và Hạ Như Sơ đồng loạt nhăn mặt.

Giữa đêm tối, đến “án mạng” đúng là gở hết sức. Vốn chơi bời mệt lử, giờ mà về còn lo tà khí bám theo thì quả là xúi tận mạng.

 

Hạ Như Sơ liền đổi đề tài:

“Thế bạn trai nhỏ học ngành gì?”

 

Tiền Lai cau mày:

“Đừng gọi ‘bạn trai nhỏ’ nữa. Cậu tên đàng hoàng: Hạ Ngôn Lễ.”

 

“Được , gọi Tiểu Hạ, Tiểu Lễ gì cũng . Trùng họ với tụi , chắc 500 năm còn là một nhà.” Hạ Như Sơ nhăn nhở.

 

Tiền Lai chỉ nhún vai, mở chai bia rẻ tiền, nốc một nhăn mặt:

“Chẳng khác gì ba đồng một chai ngoài chợ. Bùi Hoành Lịch đúng là đồ gian thương, nhập cả thùng về, bán cho tụi giá gấp đôi.”

 

Hạ Như Sơ hất tay lấy chai bia, chẳng thèm để ý:

“Yên tâm, tối nay chi tiêu tính Hạ Gia Thanh hết. Cứ uống, tao thích đốt tiền của ông tao.” Rồi nghiêng , tò mò hỏi tiếp:

“Quay chuyện Tiểu Lễ , lâu chẳng thấy mày thất tình, tao cũng nhớ cảm giác đó lắm.”

 

Hạ Gia Thanh gật gù:

“Tao nhớ học mỹ thuật đúng ? Hồi còn thấy ngày nào cũng ôm cái bảng vẽ. Không ngờ giờ thành công như thế thật.”

 

Nghe nhắc đến, Hạ Như Sơ cũng đồng tình, nhưng ánh mắt nhanh chóng chuyển sang trêu chọc:

“Cơ mà… thực sự vấn đề gì ?”

 

Tiền Lai ngẩn :

“Ý là ?”

 

Hạ Như Sơ nham hiểm:

“Tiểu Hạ , chỉ cần thấy mày mật với đàn ông khác là nổi cơn ghen, ngay cả tao với tao cũng thoát. Bây giờ hợp tác với Lục Thính An, ngày ngày dính bên sở cảnh sát… mày chắc thấy mùi chua ?”

Loading...