TIỂU THIẾU GIA HÔM NAY CŨNG BỊ BẮT ĐI TRA ÁN - 187 (2)
Cập nhật lúc: 2025-08-24 15:24:42
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc Cố Ứng Châu và Lục Thính An bước cửa lớn, đầu tiên thấy họ là Phó Dịch Vinh.
Vốn đang tán chuyện với vài đồng nghiệp, thấy cấp của , lập tức ngừng , nở nụ toe toét đón :
“Sớm , lão đại. Sao hôm nay cùng Lục Thính An thế? Tối qua hai ngủ chung hả?”
Người vô tâm, nhưng giật . Bước chân Lục Thính An khựng .
Cậu ngẩng đầu, chỉ thấy gương mặt Phó Dịch Vinh vẫn mang vẻ cà khịa quen thuộc, rõ ràng chẳng hề nghi ngờ gì. Ngay đó, nhanh chóng dời sự chú ý sang chiếc túi lớn tay Cố Ứng Châu:
“Cái gì mà to thế ?”
Cố Ứng Châu lười trả lời, đưa thẳng túi cho .
Phó Dịch Vinh tò mò mở , bên trong là đồ ăn vặt, bao bì tiếng Anh loang loáng, loại nhận , loại thì hiểu nổi. chỉ bao bì sang chảnh cũng đoán hương vị chắc chắn tệ.
Phó Dịch Vinh mừng sợ, giọng run run:
“Lão đại, cái … cho thật ?”
Cố Ứng Châu chỉ nhàn nhạt liếc mắt, thản nhiên :
“Cầm , chia cho mấy khác nữa.”
Phó Dịch Vinh mừng rỡ mặt, nụ treo đến tận mang tai:
“À, hóa chỉ cho riêng , còn phần khác nữa!”
Ann buộc túi, liếc mắt thấy trong tay Cố Ứng Châu vẫn còn một túi nhỏ khác.
“Ơ, còn cái là gì thế?”
Chưa kịp kỹ, đầu Cố Ứng Châu ấn xuống, đẩy xa.
“Cái liên quan tới .”
Nghe , Phó Dịch Vinh càng tò mò, ánh mắt dính chặt rời khỏi cái túi .
Bên cạnh, Lục Thính An tuy im lặng nhưng gương mặt khẽ biến sắc.
Không sai, túi nhỏ đó chính là đồ mà Cố Ứng Châu lấy từ trong xe .
Khi nãy lúc ghé qua, một bạn từ nước ngoài về tặng riêng Cố Ứng Châu túi đồ ăn vặt. Nghe là món khoái khẩu của nước ngoài, hương vị cũng tệ.
Thực , cả túi vốn định đưa cho Lục Thính An. vốn thích ăn vặt. Đồ ăn vặt trong mắt chẳng mấy sức hút, mấy loại bánh kẹo ngọt như chocolate bánh kem càng chẳng bao giờ động đến, trừ phi lúc huyết áp tụt mới miễn cưỡng nếm chút đường. Một túi to như , nếu đưa hết cho , e rằng quá hạn vẫn ăn nổi một nửa.
Vì phụ tấm lòng của Cố Ứng Châu, Lục Thính An chỉ chọn mấy món vẻ tệ, tiện dùng khi lỡ cơm ăn. Và thế là mới cảnh tượng lúc .
Du Thất Nhân sofa báo, tiếng Phó Dịch Vinh gọi:
“Perla, đây chọn vài món , lão đại bao hết !”
Nghe , Du Thất Nhân ngẩng đầu, kẹp tờ báo trong tay, bước tới.
vì túi đồ ăn vặt, cô thẳng thừng nhét tờ báo tay Lục Thính An, ngón tay ấn mạnh một góc mục giải trí.
“Thính An, thấy cô thế nào?”
Cậu nhận lấy, đưa báo qua một bên, cuối cùng cũng rõ:
Một tân binh giới ca hát, nổi lên nhờ chương trình “Ca vương đại tái”, giám khảo khen ngợi hết lời. Bài báo khoa trương, khen giọng hát của cô “trăm năm khó gặp”, chỉ cần kiên trì sẽ trở thành thiên hậu.
Lục Thính An từng hát, báo cũng chẳng ghi âm để đối chiếu, nhưng ảnh thì thể đánh giá.
Ở cái thời filter, photoshop, ảnh chụp phóng viên đăng đều vô cùng chân thực, ai ăn ảnh thì coi như thảm. Thế nhưng cô gái qua nét khá ưa . Tóc mái cắt bằng ngay lông mày, để lộ đôi mày lá liễu đậm mà sắc. Ngũ quan tinh xảo, khuôn mặt nhỏ nhắn hài hòa.
Đông lạnh mà cô vẫn mặc váy liền gối, khoác áo choàng lông, cầm micro trong tay. Nhìn qua thấy khí chất chuyên nghiệp.
Nam Cung Tư Uyển
Lục Thính An ngắm ảnh chụp vài giây, bình thản nhận xét:
“Cũng tệ, khá thanh thuần.”
Vừa dứt lời, mặt Du Thất Nhân liền sầm xuống.
Tim Lục Thính An khẽ hẫng, hạ giọng:
“Sao , cô quen cô ?”
Du Thất Nhân gằn:
“Không chỉ quen thôi .”
Tên cô gái trong báo là Chung Thấm Trúc. Trước đây, cô chẳng dính dáng gì đến giới ca hát. Thay đó, từng học cùng trường với Du Thất Nhân Học viện Cảnh sát Cảng Thành.
Phải rằng, trong trường cảnh sát, nữ sinh vốn ít hơn nam sinh nhiều. Nữ sinh trong trường chẳng khác nào “trân bảo”, đặc biệt là hai hoa khôi như Du Thất Nhân và Chung Thấm Trúc xinh còn ở chung ký túc, thế nên từng bầu “song hoa” của trường.
Lúc mới nhập học, Du Thất Nhân tính tình phóng khoáng, đơn thuần. Thấy Chung Thấm Trúc xinh ngoan hiền, cô liền chủ động kết bạn. Ban đầu, quan hệ của cả hai quả thật tệ.
Mãi đến năm hai, Du Thất Nhân phát hiện bạn trai theo đuổi cô suốt nửa năm, quen cũng nửa năm, thường xuyên liên hệ với Chung Thấm Trúc.
Lần đầu tiên bắt quả tang chính là ở một nhà hàng Tây gần trường. Khi đó, cô cãi với bạn trai, một đến ăn để hạ giận. Ai ngờ thấy và Chung Thấm Trúc ăn mặc lộng lẫy, cùng hẹn hò, còn đặt một bó hoa tươi bàn.
Du Thất Nhân tức giận đến mất hết lý trí, lao đến chất vấn. Vậy mà Chung Thấm Trúc rưng rưng, ôm bó hoa nhét n.g.ự.c cô, giải thích:
“Anh vì liên lạc với , để hòa giải, nên mới tìm đến nhờ giúp đỡ. Mình chỉ tác hợp cho hai , nào ngờ bắt gặp, còn hiểu lầm.”
Nói , cô ôm mặt chạy khỏi nhà hàng, để một màn kịch khiến Du Thất Nhân tức nhục nhã.
Thấy Chung Thấm Trúc bỏ chạy, tên phản ứng đầu tiên giải thích, mà sang mắng cô hiểm độc, đó chẳng cần nghĩ ngợi, đuổi theo ngay .
Kể từ đó, cô rơi vòng xoáy nghi ngờ bản . Cô dám chắc giữa hai đó thật sự “trong sạch” như họ , thấy chẳng giống như chỉ là bạn bè bình thường.
Giằng co vài ngày, cuối cùng cô chọn tin tưởng, về như .
Mối tình kéo dài thêm ba tháng. Đến kỳ nghỉ đông năm hai đại học, một bạn của cô tình cờ bắt gặp cảnh hai kẻ tay trong tay bước khách sạn.
Cô lập tức gọi thêm bạn bè lao tới bắt gian. Đến lúc mới nhận , hóa ngay từ khi quen cô hơn một tháng, nhân danh bạn trai cô để mập mờ với Chung Thấm Trúc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/187-2.html.]
Tên đó vốn là loại kìm nổi, thấy cô gái chủ động bám lấy thì lập tức quên sạch mối tình khó nhọc ban đầu. Thực , tiếp cận cô cũng chẳng vì tình cảm gì chỉ vì cô gia cảnh khá giả, còn vài họ hàng quan.
Kết quả, ngay tại khách sạn hôm , cô lạnh lùng buông một câu:
“Kỹ nữ xứng chó săn – thiên trường địa cửu.”
Không lâu , tin đồn truyền : Chung Thấm Trúc nhanh chóng bỏ rơi để theo một thiếu gia giàu . Gã tức điên, tìm tới gây sự, hai bên đánh , đập cho nhừ tử.
Học viên cảnh giáo vốn cấm tuyệt đối đánh . Hắn tự quản nổi, đương nhiên đuổi thẳng cổ, kịp học xong năm hai. Chung Thấm Trúc cũng vì thế mà thôi học.
Ngày đó chuyện, cô hả hê lắm. cô vốn rộng lượng, buông là nhắc . Trong mắt cô, hai kẻ sớm chẳng còn liên quan gì, kết cục của họ chỉ khiến tâm trạng cô hơn đôi chút.
Ai ngờ, năm sáu năm, Chung Thấm Trúc xuất hiện, hơn nữa còn với khí thế rầm rộ trong showbiz, như thể đập thẳng mắt cô. Cảm giác ký ức nhạt nhòa bỗng sống dậy, niềm vui ngày Tết lập tức phá hỏng.
Du Thất Nhân Lục Thính An, nhạt:
“Giờ thì ? Nói thử xem, thấy cô thế nào?”
Lục Thính An thoáng đồng cảm, nhưng vẫn lịch sự đáp:
“ thấy… cô quả thật giả vờ thanh thuần.”
Nghe , cô mới thấy hài lòng, giật tờ báo.
“Phòng tập b.ắ.n lầu, bia tập nên .”
“Thay bằng gì?”
“Tất nhiên là ảnh Chung Thấm Trúc! Đặt ngay giữa hồng tâm, đảm bảo sẽ mê môn luôn.”
Lục Thính An: “……”
Cậu sang Phó Dịch Vinh. Kỳ lạ là, kẻ còn vui mừng mặt, giờ tái mét. Nếu vì tình huống, chắc giả c.h.ế.t tại chỗ.
“Perla, giờ từng cô kể từng bạn trai như ?” Phó Dịch Vinh kêu to.
Âm lượng đủ lớn khiến mấy cảnh sát gần đó giả vờ dọn dẹp nhưng đồng loạt dựng tai lên.
Du Thất Nhân sầm mặt, giật tờ báo đập :
“Nói nhỏ thôi! Chuyện mất mặt như mà cũng la lên ?!”
Phó Dịch Vinh lập tức im miệng.
Cô liếc xéo:
“Dựa mà đàn ông các bao nhiêu yêu cũng chẳng , còn chỉ một lôi soi? với chẳng qua chỉ là chút tình cảm tuổi trẻ, kịp sâu đậm thì lật mặt. Trong đời , chỉ là… một án đế. Hiểu ?!”
Phó Dịch Vinh gật đầu lia lịa:
“Hiểu.”
Nói xong, cô hùng hổ cắt ảnh Chung Thấm Trúc từ báo, xách lên lầu bia bắn.
Phó Dịch Vinh theo, lẩm bẩm:
“Thật … Vậy còn cơ hội ?” Trong lòng vẫn le lói hy vọng, may mà Chung Thấm Trúc cướp mất tên tiện nam . Nếu , chẳng chẳng còn lấy một phần trăm cơ hội ?
lúc đó, Cố Ứng Châu ghé sát tai Lục Thính An, khẽ :
“Anh thấy, ‘án đế’ của em cũng chẳng ít nhỉ.”
Lục Thính An: “……”
Cậu lập tức mỉm , ánh mắt chân thành Cố Ứng Châu:
“Tin tùy … nhưng chính là mối tình đầu của .”
Khóe miệng Cố Ứng Châu cong lên. Dù chỉ là lời dỗ ngọt, vẫn thấy vui.
Còn kịp đáp, phía Phó Dịch Vinh ngoắt :
“Cậu cái gì?”
Lục Thính An: “……”
Cố Ứng Châu: “……”
Cả hai lập tức im lặng, coi như thấy.
Phó Dịch Vinh vốn chẳng để tâm, lập tức tự chuyển chủ đề:
“Các xem, khi cô trải qua loại đàn ông tồi tệ như , nếu đối xử gấp bội, liệu cô rung động ? gì bây giờ? Perla vốn chẳng thiếu thứ gì cả…”
Anh chằm chằm, mong chờ sự đồng tình:
“Nói thật , hấp dẫn ?”
Lục Thính An nghiêm túc gật đầu:
“Có.”
“Thật á?!” Lông mày lập tức giãn . “ cũng nghĩ thế! Bao năm qua cùng việc, chắc chắn Perla cũng chút cảm tình với . Nếu với cô thành đôi, nhất định mời các ăn tiệc cưới……”
Chưa kịp xong, Lục Thính An thản nhiên chen ngang:
“Đêm nay đoàn xiếc thú suất diễn, vai chính là đấy.”
Phó Dịch Vinh: “……??!!”
Cố Ứng Châu bật , khách khí mà đẩy :
“Đi thôi, đem kẹo mừng của chia cho .”
Lục Thính An: “……”
Phó Dịch Vinh: “???”