TIỂU THIẾU GIA HÔM NAY CŨNG BỊ BẮT ĐI TRA ÁN - 149 (2)
Cập nhật lúc: 2025-07-19 14:29:53
Lượt xem: 52
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong lòng cũng thấy khó chịu theo, :
“Trước khi giải quyết chứng bóng đè, vẫn nên xử lý tâm ma của con . Con Cố Ứng Châu , Phùng Tứ Nguyệt bắt ở thần xã.”
“Chính là hung thủ vụ án song thi cống nước sâu ?”
Lục Thính An gật đầu, để lộ thêm chút thông tin:
“Không chỉ , bọn họ còn tìm bốn sinh viên mất tích .”
“Khoan , chờ chút.” Lục Trầm Hộ khó hiểu:
“Mấy sinh viên đó tìm thấy ở ?”
Lục Thính An đáp:
“Thần xã.”
Lục Trầm Hộ tuy thiên tài, nhưng trong hai tháng gần đây Lục Thính An phá ít vụ án, ông cũng từng hỏi kỹ về các chi tiết điều tra, thậm chí còn nhiều tiểu thuyết trinh thám lúc rảnh.
Đầu óc ông xoay nhanh một vòng, lập tức xâu chuỗi sự việc, logic dần rõ ràng:
“Ý con là, Phùng Tứ Nguyệt hai năm g.i.ế.c hai , ẩn danh trốn suốt mấy năm qua, thậm chí vẫn tiếp tục gây án? Ngay cả bé đáng thương c.h.ế.t ở Quỷ Sơn cũng thể liên quan đến ?”
Lục Thính An gật đầu xác nhận.
Lục Trầm Hộ nghiến răng, cảm xúc lúc còn nguôi thì giờ chuyển thành tức giận tột độ:
“Người đàn bà đó, thật là độc ác ai bằng!”
Lục Thính An phụ họa một tiếng, thuận đà tiếp:
“ con cứ cảm thấy chuyện đơn giản như . Ba, con đến sở cảnh sát, tham gia thẩm vấn.”
Lần Lục Trầm Hộ phản đối nữa, đích đưa Lục Thính An đến sở cảnh sát, giống như cái ngày đầu tiên .
Lúc Lục Thính An đến sở cảnh sát, bầu khí ở đây chẳng mấy vui vẻ.
Kha Ngạn Đống đánh sập một điểm ẩn của tổ chức tội phạm, nhưng các cảnh sát từng tham gia hành động hề thấy phấn khởi gì, trái càng nghĩ càng thấy rợn .
Theo thông tin họ nắm , thần xã đó tồn tại nhiều năm. Trong thời gian đó, bao nhiêu bệnh nặng đến cầu may cầu phúc ở đó, còn những phụ trách nghi thức “thần chức” thì cũng mập mờ rõ lai lịch.
Thần xã cung cấp dịch vụ diện cho các ông lớn, nhưng các hoạt động phía tách biệt khỏi khu nghi lễ chính. Việc chọn xây dựng nhà phía thần xã cũng là chủ ý, vì chỗ đó đủ hẻo lánh, những đưa đến khi xử lý thì khó trốn thoát, cũng dễ phát hiện.
Hơn nữa, tiếng rên rỉ ban đêm của các bệnh nhân thường xuyên vang lên trong im lặng, mà âm thanh đó trùng khớp với tiếng nạn nhân tra tấn. Nếu để ý kỹ thì cũng khó mà phát hiện gì bất thường.
Sau khi Phùng Tứ Nguyệt bắt, hai từng điều tra ẩn ở khu nước sâu là Hồ Trấn và Lý Sùng Dương cũng rút về để tham gia thẩm vấn.
Lục Thính An đến phòng thẩm vấn, lúc đó trong phòng Cố Ứng Châu, Phó Dịch Vinh và Hồ Trấn. Còn Du Thất Nhân thì đang ở phòng điều khiển bên cạnh.
Thấy bước , Du Thất Nhân liếc qua nhận là Lục Thính An, lập tức sững , hoảng hốt dậy dọn ghế cho .
“Sao tự ý xuất viện hả? Sếp Cố sáng nay ho nhiều máu, bảo nghỉ ngơi cho , trốn viện gì với đúng !”
Vừa ép Lục Thính An xuống ghế, Du Thất Nhân còn lo lắng kỹ gương mặt . May mà ngoài đôi môi trắng bệch hơn bình thường , sắc mặt vẫn , đến mức suy sụp.
Nhìn qua thì vẻ Cố Ứng Châu lo quá, vì Lục Thính An dù trông cũng giống mới ho m.á.u nặng như .
Dù lườm nguýt một trận, cô vẫn rót cho một ly nước ấm, nghiêm mặt uống từng ngụm.
Lục Thính An bất lực, kéo chiếc ghế bên cạnh , ý bảo cô xuống.
“ cả. Bác sĩ cũng bảo phát hiện vấn đề gì nghiêm trọng.”
Du Thất Nhân đầy ngờ vực, lẩm bẩm: “Chính bác sĩ còn chẳng tìm bệnh, thế mới là đáng lo đấy.”
Ánh mắt Lục Thính An quét về phía phòng thẩm vấn, nơi Phùng Tứ Nguyệt đang thản nhiên, cả thả lỏng, trông như chẳng hề chuyện gì. Cậu thúc giục:
“Thôi đừng lo cho nữa. Nói , hiện trường ở thần xã lúc các cô ập thế nào? Sao Phùng Tứ Nguyệt xuất hiện ở đó?”
Du Thất Nhân chằm chằm , giọng mang chút trêu chọc:
“Ơ kìa, chuyện đó mà ? Lúc gọi điện tâm tình với lão đại, kể kỹ cho ?”
Lục Thính An: “……”
Trước đây, kiểu đùa dai của Du Thất Nhân xong liền lơ. Nguyên chủ từng là đồng tính luyến ái, còn mê mẩn theo đuổi Cố Ứng Châu một cách điên cuồng. Dù chuyện đó bây giờ lắng xuống, nhưng mỗi khi lôi nhắc vẫn thấy nhột. Cứ giả vờ thấy là yên chuyện.
hiện tại, khi nhận bản cũng là đồng tính và thật sự cảm tình với Cố Ứng Châu… thì giả vờ thờ ơ cũng khó mà . Ít nhất trong lòng, cảm giác nghẹn vẫn rõ ràng như .
Lục Thính An khẽ xoay xoay chiếc ly giấy trong tay, cúi đầu che giấu sự mất tự nhiên, nhỏ giọng:
“Gọi điện tâm tình cái gì chứ? Tụi chỉ chuyện vụ án thôi.”
Du Thất Nhân “ ~” một tiếng, đầy ẩn ý.
Lục Thính An nghiêm mặt:
“Với cũng kỹ, lúc đó còn đang ở hiện trường, thời gian.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/149-2.html.]
Nhìn cứ sốt sắng giải thích, ánh mắt Du Thất Nhân càng thêm ám , như thể thấu thứ:
“Gấp gáp dữ ha?”
“Được , là nôn nóng ?” Lục Thính An dứt khoát uống cạn ly nước, coi như đang cố che giấu sự chột , “Giờ thể vụ án chị gái?”
Cái chữ “chị gái” cố tình nhấn mạnh.
Nam Cung Tư Uyển
Du Thất Nhân cũng chỉ đùa cho vui, thấy còn đang trong thời gian dưỡng bệnh mà sốt ruột như , thêm vụ án dây dưa nhỏ, cô cũng đùa thêm nữa. Cô xuống nghiêm túc, kể chi tiết hiện trường ở thần xã cho Lục Thính An .
Sau khi bộ liên quan đưa về đồn, tổ pháp y và kỹ thuật hình sự cũng lập tức đến hiện trường điều tra chuyên sâu.
Phía chính điện và thiên điện của thần xã, mỗi giá chữ thập đều giấu đầy châu báu vàng bạc. Đáng giá nhất là chiếc đồng hồ trị giá hơn 500.000, rẻ hơn thì là ngọc trai và vàng. Những món châu báu phần lớn là lấy từ các bệnh nhân, dù món chỉ trị giá vài trăm hơn một nghìn, nhưng lượng quá nhiều, đến nỗi khi cảnh sát đào lên, ai nấy đều cảm giác như đang thò tay một chậu đầy châu báu, vốc lên cái nào cái nấy đều là tiền.
Chỉ riêng châu báu đó giá lên đến hàng trăm triệu. Thế nhưng ở tòa nhà phía , tầng một một gian phòng bí mật, bên trong chất đầy két sắt cỡ lớn. Khi mở , cảnh sát sững , tất cả đều là tiền mặt, từng xấp từng xấp chất đầy, ít nhất cũng vài trăm triệu.
Du Thất Nhân : “Theo lời cung khai của mấy tên trong đó, tài sản ở chính điện và thiên điện đúng là vơ vét từ đám bệnh nhân, nhưng tiền mặt trong két sắt thì . Những dân bình thường đến cầu phúc nhiều tiền như , tiền mặt họ sớm lột sạch. đoán sai, tiền trong két chắc chắn là do đám kim chủ đưa tới.”
Số tiền lớn đến , cho thấy đường dây kiếm tiền bất hợp pháp diễn một thời gian dài . Đống két sắt đó chỉ đơn thuần là tiền, mà là từng mạng đổi lấy.
Sắc mặt Lục Thính An trầm xuống, im lặng lắng Du Thất Nhân tiếp tục báo cáo.
Tầng hai và tầng ba hậu viện chia nơi ở: phòng đánh lẻ là cho bệnh nhân ở, phòng chẵn là cho kim chủ.
Cửa hậu viện nối thẳng núi, những cô gái trẻ bắt đều vận chuyển từ phía núi . Kể cả đám kim chủ cũng từ con đường đó. Các bệnh nhân mỗi ngày đều đúng giờ đến chính điện cầu nguyện. Nếu chỉ sơ qua thì đúng là khó nhận điểm bất thường, nhiều năm như mà từng ai phát hiện chuyện gì.
Lục Thính An đến đây thì lộ vẻ nghi ngờ: “Bệnh nhân đúng là yêu cầu cầu nguyện đúng giờ, nhưng thể bỏ qua tình trạng thể chất của họ. Người bệnh chắc thể gắng gượng tham gia đầy đủ buổi lễ. Họ thể giữa chừng xin rút về nghỉ ngơi. Lúc đó, ai thể đảm bảo thấy gì hành lang từ những phòng khác?”
Nói trắng thì, trong thần xã cũng chẳng quan tâm bọn bệnh nhân đó phát hiện chuyện gì . Nghe thì vẻ là đến cầu phúc, thực chất họ chẳng khác gì những con dê đợi xẻ thịt.
Dù thấy chuyện bất thường, như phòng đối diện đang hành hạ, thì họ thể gì? Chẳng lẽ họ cơ hội báo tin ngoài ? Không. Có khi là biến thành một nắm đất vàng núi chứ.
Du Thất Nhân hiểu rõ ý của Lục Thính An, trong lòng khỏi lạnh run.
Cuối cùng, Lục Thính An hỏi đến Phùng Tứ Nguyệt.
Cậu vẫn thể hiểu vì Phùng Tứ Nguyệt xuất hiện trong thần xã.
Du Thất Nhân giải thích: “Tầng bốn trở lên của thần xã là khu cấm, kể cả kim chủ cũng phép bước lên. Khi chúng ập , Phùng Tứ Nguyệt đang tiêm thuốc mê cho Tôn Thư Hàm và Triệu Dĩ Huyên, chuẩn tiến hành phẫu thuật cấy ghép thai. May mà đến kịp thời, giải phẫu mới thực hiện một nửa thì cô bắt ngay tại chỗ.”
“Chưa hết, tầng năm còn một nhà xác. Trong tủ đông bên trong chứa năm thi thể, tất cả đều lấy nội tạng. Thậm chí, Phùng Tứ Nguyệt còn thèm khâu tử tế khi mổ, cứ thế vứt tủ.”
“Nói cách khác, đến lúc thể khẳng định Phùng Tứ Nguyệt chính là hung thủ trong vụ án tiểu Bảo. Khi xử lý t.h.i t.h.ể của đứa bé, cô sơ suất để lộ phần , dẫn đến việc bốn sinh viên phát hiện xác chết. Đã tay thì dứt khoát, cô dứt khoát bắt luôn mấy sinh viên , biến họ thành công cụ kiếm tiền của .”
Càng , Du Thất Nhân càng thấy rùng Phùng Tứ Nguyệt thật sự là một phụ nữ độc ác và tàn nhẫn đến ghê .
Nếu ngay từ đầu chỉ đơn thuần là vài công việc chính đáng thì gì để . cô vốn dĩ xuất là y tá cứu , là khoác danh nghĩa bảo hộ sinh mệnh. Vậy mà những việc cô , tất cả đều phản bội đạo đức căn bản của nghề nghiệp y tá.
Trong phòng thẩm vấn, ánh mắt mà Phó Dịch Vinh và Hồ trấn Phùng Tứ Nguyệt, như thể đang đối diện với một ác ma khoác da .
Lục Thính An ngẩng đầu, thấy Phùng Tứ Nguyệt đang mỉm , nụ lịch sự, tao nhã, điềm tĩnh. Cô hề chút hoảng loạn nào khi đưa đến sở cảnh sát, ngược bình thản đến mức khiến cảm thấy rợn . Bình tĩnh chấp nhận sự thật bắt, một lời biện minh, giãy giụa, chẳng khác nào từ đầu sẽ ngày hôm nay.
Cô khác hẳn những kẻ tình nghi khác mà từng thẩm vấn.
Cậu nheo mắt, càng lúc càng tin rằng vụ án còn nhiều điểm bất thường thể xem nhẹ.
“Lúc bắt Phùng Tứ Nguyệt, cô hề phản kháng ?” Cậu hỏi Du Thất Nhân.
Du Thất Nhân đang theo dõi đoạn ghi hình, thì sững một chút, cảm thấy câu hỏi phần kỳ lạ:
“Cô cần gì phản kháng? Lúc đó đang tiến hành phẫu thuật, của chúng xông , cô căn bản đường thoát.”
chính điểm đó khiến Lục Thính An càng thêm nghi ngờ, thể bắt… là Phùng Tứ Nguyệt thật sự.
“Lúc đó con tin vẫn còn ngay bên cạnh cô . Nếu , cô thể bắt lấy con tin để uy h.i.ế.p cảnh sát, buộc họ để chạy thoát.” Cậu , giọng ngày càng trầm.
Một như Phùng Tứ Nguyệt, trung thành đến mức điên cuồng với Bạch Thiếu, vì bao nhiêu chuyện, thể cam tâm bắt? Huống chi cô là thông minh, ẩn lâu như , chắc chắn thừa hiểu để đàm phán với cảnh sát lợi nhất cho bản .
Nếu cô thật sự sống, thể lấy mạng khác đổi lấy đường lui cho .
cô .
Chính điểm mới là điều đáng ngờ nhất.
Lục Thính An nhớ , trong giấc mơ, từng thấy Phùng Tứ Nguyệt xuất hiện ở thần xã. Nơi cô “ việc” mỗi ngày đáng lý là tầng hầm kín như hũ nút , chứ xuất hiện ngang nhiên tại nơi công khai như thần xã.
Vậy thì vì cô mặt ở đó?
Là trùng hợp là cố ý gánh tội cho ai đó?