TIỂU THIẾU GIA HÔM NAY CŨNG BỊ BẮT ĐI TRA ÁN - 148 (2)

Cập nhật lúc: 2025-07-19 13:37:36
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh lập tức đảo mắt quét quanh phòng.

Trên sàn còn sót tàn sáp từ cây nến tắt. Bên cạnh chiếc ghế lật nghiêng là hai đoạn dây thừng cắt đứt, đường cắt sạch sẽ, rõ ràng là d.a.o cắt, đứt do lực kéo. Bên cạnh còn vứt bừa bãi roi da, đinh tán, cùng nhiều món đồ chơi tình thú kỳ dị, lạ mắt.

 

Căn phòng lớn, chỉ cần đảo mắt là thấy hết.

Từ gương phía đối diện còn thể thấy cửa phòng vệ sinh đang mở toang bên trong trống .

 

Người đàn ông ở đây trốn.

 

Sắc mặt Cố Ứng Châu trầm xuống, liếc nhanh một vòng tiếp tục đuổi sâu trong hành lang.

 

Tòa nhà khá cao nhưng thang máy.

Hành lang kéo dài, hai bên trái mỗi bên đều cầu thang thoát hiểm.

 

Gần đến một phòng gắn biển “Chỉ dành cho nhân viên”, bắt gặp một đàn ông.

 

Gã mặc đồ thể thao, dáng cao lớn, khuôn mặt trẻ trung, nụ vô cùng rạng rỡ, còn cả má lúm đồng tiền.

Khí chất của gã lạc lõng với nơi , một kẻ qua tưởng như vô hại, đột nhiên xuất hiện ở chỗ , chẳng khác gì cờ trắng giấu đao.

 

vắt chân ghế sofa đơn, nụ khinh thường liếc Cố Ứng Châu đang áp sát tới gần.

 

Cố Ứng Châu còn gỡ khẩu trang, nửa mặt lộ trông cũng coi như tuấn tú, nhưng từ đầu đến chân qua điểm gì nổi bật.

Gã đàn ông khỏi nhíu mày, cái gã tầm thường lấy lá gan mò tới tận đây?

 

Khi đàn ông đang đánh giá Cố Ứng Châu, ánh mắt sắc như ưng của Cố Ứng Châu cũng đang quan sát .

 

Chiếc áo khoác thể thao màu xám nhạt lấm tấm vài vệt bẩn màu sẫm ở phần n.g.ự.c và ống quần. Nhìn qua thì giống như cẩn thận b.ắ.n bẩn, nhưng Cố Ứng Châu thừa hiểu đó là vết máu.

 

Trên đôi giày thể thao đang mang cũng dấu vết từng giẫm nến cháy, thậm chí còn dính cả sáp nến khô ở mũi giày.

 

Tên chính là kẻ ở chung phòng với cô gái .

 

Cố Ứng Châu nhấc chân, thản nhiên bước trong phòng.

 

Căn phòng bài trí gần như y hệt căn lúc , chỉ khác một điểm: giường, mà đó là một chiếc bàn bi-da lớn.

 

Thấy Cố Ứng Châu dè chừng gì với ba tên tay đ.ấ.m bên cạnh , vẻ kiêu ngạo của đàn ông trẻ rốt cuộc cũng chọc giận. Hắn khó chịu trừng mắt ba tên, gắt lên:

 

“Còn đực đó gì? Mau lôi cái thằng lạ mặt ngoài cho tao! Không bảo vệ an cho kim chủ là việc của các ?!”

 

Vẻ mặt giận dữ khiến vẻ ngoài ngây thơ giả tạo của lập tức tan biến dấu vết.

 

Ba tên tay đ.ấ.m liếc một cái, chẳng ai dám hành động thiếu suy nghĩ.

 

“Nếu lỡ như cũng là kim chủ thì ?”

 

Trước khi tới đây, bọn họ đều huấn luyện kỹ càng, kim chủ là hết. Mọi yêu cầu của kim chủ đều đáp ứng vô điều kiện. Nếu chọc giận kim chủ, thì dù đền cả đời cũng xong.

 

Một kẻ lạ hoắc xuất hiện ở nơi , bọn họ cũng phận , đương nhiên dám tự tiện tay.

 

Gã đàn ông thấy bọn họ do dự, càng nổi điên, chửi ầm lên:

 

“Các từng thấy kim chủ nào ăn mặc nghèo rớt như ?! Bộ quần áo mặc từ đầu đến chân còn bằng một sợi tóc tao! Đồ ngu!”

 

Đến lúc , đám tay đ.ấ.m mới hiểu : vị kim chủ lúc nãy hốt hoảng chạy phòng nhân viên, rõ sự việc, chỉ yêu cầu bảo vệ. Nghĩa là thù oán với tên , mới chạy đến đây trốn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/148-2.html.]

Trong điều lệ nội bộ, nếu kim chủ đưa yêu cầu thiết yếu, họ tuân thủ vô điều kiện.

 

Nghĩ tới đó, ba còn do dự, lập tức đề khí lao về phía Cố Ứng Châu.

 

quá muộn.

 

Ngay cả trong mộng, Cố Ứng Châu cũng mấy tên chỉ là đám bao cỏ. Ngay cả khi vũ khí trong tay, vẫn thể giải quyết gọn gàng vài tên trong vòng vài phút. Huống chi trong căn phòng , cũng sẵn công cụ thể tận dụng.

 

Không từ lúc nào, vài quả bi-da mượt mà trong tay . Ngay lúc ba xông lên, ba viên bi liền đồng loạt phóng từ tay Cố Ứng Châu.

 

Nam Cung Tư Uyển

Hai viên bi lăn xoáy trung “bụp” một tiếng, va trúng trán của hai tên lực lưỡng đang lao tới. Lực va đập quá mạnh khiến bi vỡ tung giữa trung, hai kẻ xui xẻo trúng đòn mắt hoa đầu váng, ngã vật xuống đất như đám cây đổ rạp trận bão.

 

Tên còn thì xui xẻo hơn gấp bội, quả bi bay lệch hướng, trúng trán mà đập thẳng … chỗ hiểm. Trong khoảnh khắc đó, cảm thấy như bộ thế giới của sụp đổ, linh hồn như đánh bật khỏi thể xác. Hắn ôm gối, hai tay che chặt lấy hạ thể, ngã nhào xuống đất, đau đến trợn mắt trợn mày, còn quên liếc hai đồng bọn đang ngất xỉu bên cạnh với ánh mắt đầy ghen tỵ: “Tại … bọn họ ngất …”

 

Hắn cũng bất tỉnh luôn cho đỡ đau đớn.

 

Người đàn ông sofa hóa đá từ lúc nào, ngây ngẩn Cố Ứng Châu đến rợn . Hắn lắp bắp:

 

“Mày… rốt cuộc là ai? Có đây là chỗ nào ? Dám gây rối ở đây, bọn họ… sẽ tha cho mày !”

 

Cố Ứng Châu rằng, tháo khẩu trang mặt vứt sang một bên. Gương mặt lộ khiến đàn ông biến sắc ngay lập tức, nửa rụt sofa, hoảng loạn đến mức lùi nữa.

 

“Cố… Cố… Là mày?!”

 

Đáp là một cú túm thẳng tay, Cố Ứng Châu kéo từ trong sofa , lấy còng tay trong túi, lạnh lùng khóa , trực tiếp lôi .

 

“Nhanh! Phong tỏa bộ lối ! Không để bất kỳ ai rời khỏi đây!”

 

Cánh cửa chính của thần xã đá văng, Kha Ngạn Đống bước trong, vũ trang, gằn giọng lệnh khi tiến . Lần , cấp chính thức để mắt tới thần xã , nơi nghi ngờ bóc lột dân, thậm chí dính líu đến đường dây buôn bán nội tạng. Phòng trưởng giận tím mặt, lập tức lệnh cho Kha Ngạn Đống đích dẫn đội hành động, nhất cử tiêu diệt tận gốc tổ chức tà ác .

 

Mang theo đội đặc nhiệm tinh nhuệ, Kha Ngạn Đống chờ tín hiệu từ Phó Dịch Vinh ở bên trong truyền , mới phối hợp đánh úp từ cả hai phía.

 

Tiếng động lớn khiến chính điện chấn động. Đám đang tụ tập quanh t.h.i t.h.ể nghi thức thấy hàng chục cảnh sát trang đầy đủ vũ khí xông thì ai nấy đều tái mét mặt. Chỉ vài giây , hét lên, tất cả hoảng loạn chạy tán loạn như bầy chim đạn.

 

Kha Ngạn Đống lạnh lùng quát:

 

“Không ai nhúc nhích! Tất cả xổm xuống ôm đầu! Ai dám chạy chúng sẽ nổ súng!”

 

Tiếng quát như tạt nước lạnh đám . Bọn họ một lát, bắt đầu lượt xổm xuống. Ai nấy đều cúi gằm mặt, còn cố gắng dúi cả đầu xuống sàn.

 

Ngay chân cây thập giá, một ông già 50-60 tuổi đang lén lút định chuồn lúc hỗn loạn. ngờ, những kẻ bệnh hoạn phía ông đều xổm xuống, khiến hình lùn tịt của lão hiện rõ như ban ngày.

 

Sắc mặt Kha Ngạn Đống tối sầm, giận dữ rút s.ú.n.g lắp giảm thanh , b.ắ.n một phát lên cây thập giá. Một con “thức thần” trang trí trúng đầu, rơi xuống, đập trúng chân ông già.

 

Lão đau đớn rú lên, ngã xuống đất, hoảng sợ ôm đầu dám nhúc nhích.

 

giảm thanh, nhưng luồng khói s.ú.n.g và sức ép từ viên đạn vẫn khiến ở đó run như cầy sấy. Đây là đạn thật, diễn tập. Bị b.ắ.n trúng là c.h.ế.t thật.

 

Những kẻ từng thản nhiên khác c.h.ế.t mà mặt đổi sắc, lúc mới thực sự cảm nhận thế nào là sợ hãi.

 

Chính điện là mấy kẻ sức phản kháng, cả nhân viên thần xã lẫn những bệnh đều yếu ớt đủ đáng ngại. Kha Ngạn Đống để ba canh giữ, còn dẫn quân tiến khu nhà phía , nơi chuyên giam giữ .

 

Người phụ nữ nhảy lầu vẫn bất động mặt đất lạnh ngắt. Máu từ đầu Du Thất Nhân tạm thời cầm , nhưng hô hấp của cô vẫn mong manh như sắp tắt, đồng tử thì dần giãn .

 

Kha Ngạn Đống cúi đầu cô, lòng khỏi chùng xuống.

Loading...