TIỂU THIẾU GIA HÔM NAY CŨNG BỊ BẮT ĐI TRA ÁN - 139 (2)
Cập nhật lúc: 2025-07-11 05:55:20
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một bàn tay điều chỉnh góc , ngay đó, một gương mặt đeo mặt nạ trùm kín hiện ống kính. Cả màn hình chỉ còn chiếc mặt nạ đáng sợ đó.
Gã gầy gò xem video bao nhiêu , mà nào đến cũng vẫn rùng , buột miệng chửi một câu:
“Ghê thấy !”
Người đàn ông trong video, dù thấy rõ mặt, nhưng qua lớp mặt nạ, vẫn thể thấy đôi mắt đục ngầu loại đục ngầu của tuổi tác và bệnh hoạn, ánh lên sự dâm uế khiến lạnh sống lưng. Dĩ nhiên, với một thì ngược , càng kích thích.
Gã ngoài miệng chửi rủa, nhưng mắt thì dán chặt màn hình, thể phản ứng thật thà.
Hắn đóng tiếng video , chỉ phụ đề:
“Các em, hôm nay chơi một trò sạch sẽ kích thích.
Thấy cô y tá giường ? Đừng để bề ngoài của cô đánh lừa, trông cao quý lắm đúng ? ai ngờ mỗi ngày ăn mặc như , qua mặt … cố tình quyến rũ thì là gì?
Cho nên hôm nay, giúp cô ‘ như ý nguyện’, cũng để các em xem thử một phụ nữ đạo mạo thể lẳng lơ đến mức nào…”
Lời dứt, trong video gã đàn ông nhào lên giường. Từng món đồ phụ nữ giật tung . Váy, tất chân… nhanh chóng biến mất dấu vết.
Gã gầy chằm chằm gương mặt quen thuộc của phụ nữ trong video, vô thức vỗ vỗ hạ đang phản ứng mạnh.
Cười như thể điều thú vị:
“Tứ Nguyệt tỷ tỷ của chúng … đúng là khổ. Mấy năm nay tay với đàn ông đều tàn nhẫn cũng lý do cả. Bị cái thằng bệnh hoạn hại tới mức , điên mới lạ.
mà chị , video của nhiều tua tua bao nhiêu …”
Gã tiến sát màn hình, liếc lên góc nơi hiển thị hai con :
Một là tổng lượt xem, và một là đang xem trực tiếp lúc .
“Ha! Vẫn còn tới 147 đang xem? Không là do tài nguyên ít quá, khách hàng nhiều quá nữa.”
Mỗi một hội viên đóng từ 10.000 đến 20.000 mỗi năm, nếu truy cập các nội dung “đặc biệt” hơn, hoặc “dịch vụ riêng”, thì chi phí còn cao hơn.
Gã một khách VIP từng chi tới hơn 2 triệu chỉ để truy cập một clip giới hạn và đó là chỉ mới một phần nhỏ của website. Nếu lão đại chịu tâm ý phát triển hệ thống, chừng doanh thu mỗi năm thể lọt danh sách Forbes.
Dĩ nhiên, gã chỉ dám nghĩ vì tiền tuyệt đối thể công khai.
Lão đại lúc nào cũng chỉ giữ website ở mức “nuôi thả”, để phát triển quá đà. Còn gã? Cũng chẳng dám vượt mặt chủ, đụng là c.h.ế.t đấy.
Ngay khi gã đang xem tới đoạn hấp dẫn nhất, ở góc màn hình đột nhiên hiện lên một thông báo mới.
Gã liếc qua, thấy cái tên “Phùng Tứ Nguyệt” liền nhíu mày, tạm dừng video và click tin.
Thời đại Internet phổ cập mạnh, máy tính vẫn là thiết xa xỉ. Vậy nên tin tức nóng 7 giờ rưỡi mà 8 giờ đẩy lên hệ thống thì đủ hiểu là chuyện lớn.
Bản tin mở , dòng tiêu đề hiện rõ ràng:
“Mới đây, tại khu cống nước Thâm Bộ phát hiện hai bộ hài cốt gây chấn động Cảng Thành. Qua điều tra sơ bộ, xác định danh tính là một vũ nữ tên Chu XX và một đàn ông họ La từng là chủ quán ăn đêm. Điều đáng sợ là nghi phạm chính của vụ án là Phùng Tứ Nguyệt, một y tá từng mất tích suốt 1 năm 8 tháng 5 ngày.
Dưới đây là ảnh của nghi phạm. Người dân từng tiếp xúc với cô Phùng, xin nhanh chóng báo cho cảnh sát. Cung cấp tin chính xác sẽ thưởng tiền mặt…”
Gã gầy thấy cái tên “Phùng Tứ Nguyệt” là lòng “đánh lộp bộp” một tiếng. Đến khi kéo xuống rõ ảnh chụp, sắc mặt gã trắng bệch như tờ giấy.
Nam Cung Tư Uyển
Chân gã vấp góc bàn, mất đà ngã đập mạnh xuống sàn.
May mà gã ngã xuống mà đụng trúng , chỉ chiếc ghế lưng đổ rầm đất, phát một tiếng động nhỏ, khiến đàn ông bên cửa sổ đầu .
“Lão đại! Có chuyện lớn !” gã gầy hốt hoảng gọi to, còn để ý đến đau đớn sợ hãi.
“Phùng Tứ Nguyệt cảnh sát phát lệnh truy nã !”
Vốn dĩ Bạch thiếu chẳng mấy để tâm đến cái tên đó, nhưng thấy gã hốt hoảng như , vẫn thong thả bước , liếc qua màn hình.
Gã gầy chỉ ảnh chụp Phùng Tứ Nguyệt màn hình, giọng đầy kinh hoàng:
“Sao thể giống thế chứ? Quá kỳ lạ !”
Gã thề, gã xem cả đống video của Phùng Tứ Nguyệt, rõ gương mặt cô và bây giờ khác đến mức nào. Ngay cả gã một kẻ suốt ngày tìm video cũ để… t.h.ủ d.â.m cũng dám đụng hình ảnh hiện tại của cô . Bình thường cô gần như bao giờ ngoài, dù chỉ là chợ hóng gió cũng đều mặc áo tay dài, quần dài, đội mũ che kín.
Vậy thì tại vẽ chính xác chân dung hiện tại của cô ?
Một ý nghĩ tồi tệ thoáng lướt qua đầu, khiến lạnh buốt.
Gã Bạch thiếu đầy lo lắng:
“Lão đại, trong của chúng … kẻ phản bội ? Là tiết lộ thông tin của Tứ Nguyệt tỷ tỷ, còn với cảnh sát cô trông như thế nào…”
Càng nghĩ, gã càng hoảng sợ.
Người theo Bạch thiếu nhiều, chia thành các cấp bậc khác , những việc khác . Ví dụ như gã – một thiên tài máy tính Bạch thiếu đích kéo về, chuyên phụ trách xử lý các vấn đề kỹ thuật của trang web, chỉnh sửa hoặc xóa bỏ những video nhạy cảm, đồng thời chia phần trăm lợi nhuận từ web.
Còn Phùng Tứ Nguyệt? Cô phụ trách mảng y tế phần lớn thời gian đều ở tầng hầm viện điều dưỡng, phụ trách mổ sống, lấy nội tạng.
Cô cũng chia phần, nhưng gã nghi cô bao giờ nhận tiền trực tiếp từ Bạch thiếu. Mỗi gặp, mặt cô đều lạnh tanh như xác chết, giống kiểu hứng thú với tiền. Gần như chỉ mỗi Bạch thiếu mới khiến cô một chút… biểu cảm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/139-2.html.]
Mỗi trong hệ thống đều phụ trách một phân khu khác , theo lý mà sẽ quá nhiều chuyện của . Nếu gã suốt ngày lướt video, thì cũng chẳng chuyện Phùng Tứ Nguyệt từng đăng gì lên web.
Nếu thật sự phản bội, kẻ đó thể sẽ khai nhiều hơn nữa.
Gã gầy mặt cắt còn giọt máu. Nếu lôi tra khảo, gã cũng chẳng trốn nổi. Tiền mới kiếm còn tiêu hết, gã bóc lịch!
Sợ hãi đến cực độ, gã cuống lên:
“Lão đại, … xuất ngoại! Tránh đầu sóng ngọn gió một thời gian!”
Chưa kịp xong, một ly rượu vang đỏ bay thẳng mặt!
Rượu đổ xuống đầu, thấm ướt tóc, chảy dọc sống mũi và gương mặt, nhỏ giọt sàn. Gã cứng đờ, như con vịt bóp cổ, dám hé răng nửa lời.
Dưới chiếc mặt nạ bạc, ánh mắt Bạch thiếu hề chút tức giận, chỉ là một cái lạnh lẽo, chậm rãi cất lời:
“Bình tĩnh ?”
Gã gầy lập tức cúi đầu, im thin thít như ve sầu mùa đông.
Giây tiếp theo, cái ly trong tay Bạch thiếu nện thẳng đầu gã.
Pha lê vỡ tan tành, một phần còn cắm trán, m.á.u lập tức chảy , hòa cùng rượu vang, đỏ đậm đến ghê .
Giọng của Bạch thiếu vẫn thản nhiên, như thể chỉ đang hỏi một câu thời tiết:
“Tao đang hỏi, mày bình tĩnh ?”
Gã gầy dám lên nữa. Dù đất đầy mảnh vỡ thủy tinh, gã vẫn lập tức quỳ rạp xuống, gối ngay lên đống mảnh vỡ.
“Bình tĩnh !” Gã rít qua kẽ răng, cố nhịn đau.
Trong phòng đang bật sưởi ấm, gã chỉ mặc một chiếc quần lót mỏng. Mảnh vỡ đ.â.m sâu đùi, đau đến toát mồ hôi lạnh, trán sưng to nhưng gã dám kêu một tiếng.
Thậm chí, gã còn cố tình cọ sàn để miểng kính đ.â.m sâu hơn như một cách để Bạch thiếu hả giận.
Chỉ cần tâm trạng lão đại , gã mới cửa sống.
Gã thật sự hối hận vì trọng dụng quá nhanh, gã quên mất từng bò lên từ . Nếu Bạch thiếu, gã vẫn chỉ là một con chuột ngầm trong mạng, nhà to, xe xịn.
Bạch thiếu nâng , thì cũng thể đạp gã xuống bất cứ lúc nào.
Máu loang sàn, đỏ tươi và nhầy nhụa. Bạch thiếu một cái, gì thêm, nghĩa là tạm tha.
Hắn chẳng cần giải thích gì với ai. Nếu thực sự dám phản bội, tiết lộ chuyện tổ chức với cảnh sát, mà vẫn vững đến ngày hôm nay, thì đủ : cần trung thành, chỉ cần thủ đoạn.
Nhìn gã gầy m.á.u me đầy mặt quỳ gối, khẽ liếc về với chiếc máy tính.
Trên màn hình vẫn là ảnh của Phùng Tứ Nguyệt.
Không thể phủ nhận đây đúng là một tin .
“Tứ Nguyệt” là con ch.ó “nhặt về” từ hai năm , trung thành đến đáng ngạc nhiên. Có cô trông coi, tầng hầm viện điều dưỡng gần như vận hành trơn tru mà cần phí sức.
Nếu cô bắt, bồi dưỡng mới, mà kiếm một đủ lạnh lùng để mổ sống chớp mắt thì khó hơn lên trời.
Cũng thể kiếm ai đó từ bệnh viện nhưng bác sĩ bây giờ… gia đình, con cái, ai chịu nhúng tay chuyện nữa?
Thính An.
Hắn thầm gọi cái tên một , một trong đầu, khoé môi khẽ nhếch.
“Quả nhiên, vẫn sẽ gây phiền toái cho .”
Gã gầy thấy câu , run rẩy. Suýt chút nữa định dập đầu xuống đất xin tha nhưng nhanh, gã nhận ánh mắt của Bạch thiếu đang gã.
Từ góc nghiêng ánh từ kính cửa sổ, thể thấy ánh mắt đang dán chặt đối diện, nơi nhà họ Lục đang tổ chức tiệc.
Hắn ở tầng hai, cửa sổ bằng kính pha lê cực sạch, thể thẳng sang biệt thự Lục gia.
Bạch thiếu đó một lúc lâu, mắt rời .
Lục Thính An… đến giờ vẫn về.
Còn đang tăng ca ở sở cảnh sát? Vì mấy vụ học sinh mất tích?
Xem cũng kéo vũng nước đục .
Nghĩ đến đó, ánh mắt đàn ông lóe lên vẻ thích thú.
Càng nghĩ, tâm trạng càng vui vẻ.