TIỂU THIẾU GIA HÔM NAY CŨNG BỊ BẮT ĐI TRA ÁN - 139 (1)
Cập nhật lúc: 2025-07-11 05:55:00
Lượt xem: 58
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Thính An hiếm khi đưa bạn về nhà.
Nói chính xác thì, trừ Cố Ứng Châu , Hạ Ngôn Lễ là đầu tiên đến nhà họ Lục với tư cách bạn bè của .
Là thận trọng và coi trọng thể diện, Lục Trầm Hộ thoạt thấy Hạ Ngôn Lễ cũng chỉ thấy bình thường. ông quá để tâm chuyện đó, chỉ cần là con trai chấp nhận giao du, ông sẵn sàng tiếp đãi nhiệt tình.
Nam Cung Tư Uyển
Huống hồ, ông , mỗi nhắc đến Thính An, ánh mắt Hạ Ngôn Lễ đều đổi, rõ ràng là kiểu fanboy chính hiệu .
Con mà hâm mộ đến mức đó, cha, ông còn thấy tự hào là đằng khác.
Bữa tiệc sinh nhật tổ chức ở biệt thự nhà họ Lục, cả khu phố cao cấp gần như chật ních siêu xe. Ngay cả ven đường, cũng đỗ vài chiếc xe sang hiếm gặp ngoài phố.
Sầm Khả Dục đây là đầu tiên khi về nước tham gia tiệc kiểu . Sau khi đỗ xe, bước vội biệt thự ăn mặc lịch lãm, cử chỉ nhanh gọn. Chủ yếu là vì Lục Thính An nhờ để mắt đến Hạ Ngôn Lễ, nên mới chịu đến.
khi tới nơi, khung cảnh khác xa tưởng tượng.
Lục Trầm Hộ chủ tiệc đích tiếp đãi Hạ Ngôn Lễ.
“Thử miếng tart trứng bắp , là Thính An tự nghĩ công thức đấy,”
Lục Trầm Hộ đặt một chiếc đĩa nhỏ tay Hạ Ngôn Lễ, nhiệt tình giới thiệu.
“Trên là bắp nướng ngọt, ở giữa bơ nhạt và kem trứng. Ở Cảng Thành nơi nào bán , khách nào ăn cũng khen.”
Hạ Ngôn Lễ đầu tiên thấy loại tart trứng bắp cắt đều tăm tắp, vỏ tart nướng cháy cạnh, cầm lên thấy thơm nức mũi.
“Cảm ơn bác ạ.”
“Khách sáo gì,” Lục Trầm Hộ xua tay , “Cứ thoải mái ăn . Còn nhiều khách nữa, bác chăm lo cho cháu chu đáo . Có gì cần thì cứ tìm Lục Kim, bên đài phun nước , là trợ lý cận của bác.”
Hạ Ngôn Lễ bất ngờ cảm động, vội gật đầu:
“Bác trai cứ việc ạ, cháu phiền !”
Thấy bây giờ tự nhiên hơn hẳn lúc mới đến, Lục Trầm Hộ mới yên tâm suýt va một đàn ông cao lớn, tuấn tú, mặc vest chỉnh tề là Sầm Khả Dục.
Về Sầm Khả Dục, đa phần những gì Lục Trầm Hộ đều đến từ báo chí. Trước đây từng hỏi Thính An về , con trai ông cũng chỉ hời hợt đáp:
“Anh là pháp y, trai, chẳng kém gì con.”
Đến khi gặp mặt thật sự, Lục Trầm Hộ âm thầm đánh giá:
Đẹp trai đúng thật là , kiểu thể khiến khác… đ.â.m xe nếu quá lâu. Khác với nét phương Nam như Thính An, Sầm Khả Dục là kiểu ngũ quan sâu sắc, khí chất lạnh lùng, cao lãnh, như bước từ truyện tranh.
Mặc dù ông , nhưng trong lòng vẫn nghĩ:
Dù con trai vẫn trai hơn chút.
Ông giữ vẻ mặt hòa nhã, mỉm bắt chuyện:
“Cậu là pháp y Sầm đúng ?”
Sầm Khả Dục đưa tay, lễ phép đưa quà:
“Vâng, bác trai. Không Thính An từng nhắc đến cháu ?”
Lục Trầm Hộ nhận hộp quà, đáp:
“Chưa từng.”
Rồi sợ đối phương hiểu nhầm, ông nhanh chóng thêm:
“Thính An ít khi kể chuyện sở cảnh sát ở nhà, nhiều nhất cũng chỉ nhắc đến Ứng Châu. tên tuổi vẫn , trẻ tuổi mà nổi bật, quả là đáng khen.”
Sầm Khả Dục đáp lễ, nhưng trong lòng hụt hẫng.
Không hiểu , cảm giác Lục Trầm Hộ thích . rõ ràng, đắc tội gì với nhà họ Lục ?
Chưa kịp nghĩ thêm, gọi tên Lục Trầm Hộ từ xa, ông liền mỉm chào khách rời . Sầm Khả Dục theo bóng lưng vài giây, đó mới về phía Hạ Ngôn Lễ.
Thấy Sầm Khả Dục và Hạ Ngôn Lễ dường như quen , những trẻ tuổi xung quanh đang định bắt chuyện cũng đành thôi.
Sầm Khả Dục cầm ly champagne từ bàn, hờ hững hỏi:
“Ngon ?”
Hạ Ngôn Lễ đang ăn dở miếng tart thứ tư, miệng đầy đồ ngọt, khóe miệng còn dính tí vỏ bánh, trông như một chú hamster tích trữ lương thực.
Nghe hỏi, vội gật đầu, nuốt vội lau miệng, trả lời ngay:
“Ngon lắm! Bác trai bảo cái là do Lục tự sáng tạo đấy. Một giỏi tâm lý học phá án mà còn món ngọt… thật sự lợi hại luôn!”
“Sầm pháp y, ăn thử ?”
Hạ Ngôn Lễ , vui vẻ gắp thêm một miếng tart trứng bắp, đưa về phía Sầm Khả Dục.
Sầm Khả Dục thoáng chút d.a.o động nhưng nhanh chóng lắc đầu. Ăn đồ ngọt sẽ ảnh hưởng chỉ đường huyết, mà bản cũng bao giờ thích mấy món ngọt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/139-1.html.]
“Thôi, ăn .” Anh nghiêng đầu từ chối ý của Hạ Ngôn Lễ.
Mỗi bàn đều sắp xếp lượng bánh ngọt đủ, đặc biệt là món tart trứng bắp ngon nhất khi còn nóng, nên chỉ bày một ít, ăn hết sẽ nhân viên mang thêm.
Hạ Ngôn Lễ mới chỉ ăn mấy miếng đầu, còn thấy đủ. Đồ ngon đến tận miệng, khác cần, chẳng ngại vui vẻ nhét ngay miệng.
Dù quen ai trong bữa tiệc nhà họ Lục, nhưng Hạ Ngôn Lễ cũng nhanh chóng nhận ở đây ý định kết với . Nếu là đây, nhất định sẽ thấy khó chịu, cảm giác như lạc lõng, cô lập. hôm nay thì khác ngoài việc nơi đông và ồn, thì … chấp nhận .
Có lẽ là nhờ Sầm Khả Dục đến.
Cậu ăn, trò chuyện nhỏ giọng với :
“Sầm pháp y, ba của Lục giống mấy ông doanh nhân trong tưởng tượng chút nào. Em nghĩ bác thiện đến , còn đích tiếp em nữa. Bác còn bảo Lục ở nhà từng nhắc đến em nữa! Em vui chịu nổi luôn!”
Sầm Khả Dục khẽ nhếch môi: “Vậy .”
“ thế mà!” Hạ Ngôn Lễ ngây thơ đáp:
“Trước đây em cứ tưởng Lục thích em cơ, ai ngờ mới quen bao lâu, giới thiệu em với ba . Như thế chắc chắn là coi trọng em, đúng ? Sầm pháp y, thấy ?”
Sầm Khả Dục uống một ngụm rượu, gì.
Một lúc , lạnh một tiếng.
Thấy gì …?
Vừa , còn thể tự an ủi rằng Lục Trầm Hộ thích chỉ là ảo giác. bây giờ thì rõ , đó ảo giác.
Lần đầu tiên trong đời hơn hai mươi năm, một cha của đồng nghiệp thẳng thừng ghét mặt.
Mà rõ ràng, gì chứ.
Hạ Ngôn Lễ hiểu sai chỗ nào, chỉ khí xung quanh đột nhiên trở nên lạnh ngắt. Cậu chớp mắt mấy , im bặt.
rõ ràng gì quá đáng mà…?
“Cạch cạch, bùm bùm, lạch cạch…”
Tiếng gõ bàn phím vang lên đều đều trong căn phòng yên tĩnh.
Một thanh niên gầy gò, tóc rối, đang sát màn hình máy tính. Một chân gác lên ghế, cả co giống như con tôm luộc, mắt dán chặt dòng mã chạy màn hình.
Không ai đang gì, chỉ thấy một loạt cửa sổ chương trình bật , đó một trang web lạ xuất hiện.
Giao diện của nó trông cực kỳ bí hiểm: chia thành nhiều khối lớn nhỏ, mỗi khối tiêu đề tiếng Anh, phía thì đầy những ký hiệu, con , mã hóa, hình ảnh chữ gì rõ ràng.
Cậu tùy tiện click một ô.
Màn hình lập tức hiện một giao diện viền, khi nhập vài dãy , bên trong khối đó mở .
Một loạt video hiện là nội dung nhạy cảm, hình ảnh trắng toát, thậm chí watermark bất cứ nhãn dán nào.
Vừa bật một đoạn, trong phòng lập tức vang lên tiếng nước dính nhớp, tiếng bài poker đập da thịt.
Cậu sợ tới mức thốt một tiếng “Ai da!”, cuống cuồng tắt âm thanh, lén lút lưng, như sợ ai đó bắt gặp.
Ngay lúc đó, phía vang lên một giọng khô khốc.
“Lão đại, ngài ?”
Phía cửa sổ sát đất, một đàn ông mặc đồ ở nhà đang lưng , tay khoanh ngực. Tay của cầm một chiếc ly chân cao, rượu vang đỏ bên trong nhẹ nhàng sóng sánh theo độ nghiêng của ly.
Anh đáp lời của gã đàn ông gầy gò phía .
Người gượng , lập tức tỏ vẻ lấy lòng:
“Là của , phiền tai ngài . lão đại , tháng lượng hội viên mới của website tăng thêm mấy vạn, ngài mở rộng thêm một vài phân mục nữa ?”
Lần , đàn ông cuối cùng cũng đầu , liếc gã:
“Tường lửa chứ?”
Gã gầy gò liền tự đắc:
“Chuyện nhỏ mà. Lão đại ngài rõ mà, về khoản thì tự tin một Cảng Thành, ai hacker site ngầm giỏi hơn . Lần cảnh sát là do sơ suất nhỏ, giờ , cứ để bọn họ thử xem hệ thống an ninh của chống đỡ virus của .”
Nghe , lão đại mới gật đầu, tỏ hài lòng.
Thấy đối phương nổi giận, gã gầy liền thở phào nhẹ nhõm, cúi đầu với màn hình máy tính. Không gã tìm ở một video mờ nhòe, mở lên, ánh sáng tím lam từ màn hình hắt lên gương mặt, khiến bầu khí thêm lạnh lẽo.
Trong video, chiếc giường phủ đầy cánh hoa hồng, một phụ nữ mặc đồng phục y tá đang yên. Váy cô cực ngắn, góc máy từ cao xuống, cố tình ghi rõ cả chiếc quần lót.