TIỂU THIẾU GIA HÔM NAY CŨNG BỊ BẮT ĐI TRA ÁN - 137 (2)

Cập nhật lúc: 2025-07-10 14:35:05
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngay cả Tiền Lai cũng dần xa lánh, mà giờ đây, Lục Thính An đích mời đến sinh nhật cha ? Hạ Ngôn Lễ thấy xúc động, căng thẳng đến độ rút lui.

 

mà… lấy phận gì để ạ? cũng chuẩn gì… như thế lẽ tiện?”

 

Lục Thính An nhướng mày, bật :

“Ăn một bữa cơm thì cần gì phận? Cậu là bạn , là kỹ thuật viên quan trọng của sở cảnh sát, chọn phận nào cũng . Ba chẳng thiếu thứ gì, cần mang quà. Thu dọn đồ .”

 

Nói xong, sang tham khảo ý kiến Sầm Khả Dục với vẻ tự nhiên:

“Sầm pháp y, bạn học sẽ là đồng nghiệp của , giúp chăm sóc chút nhé?”

 

Sầm Khả Dục bộ mặt “cao tay” thèm giấu của Lục Thính An, bất đắc dĩ đáp:

“Được .”

 

Anh vẫn luôn là . Hạ Ngôn Lễ tuy quá nổi bật, tâm lý khá mong manh, dễ suy nghĩ vẩn vơ, nhưng tuyệt đối . Nếu đến cả lúc chuyện với Lục Thính An mà cũng thể giả vờ dè dặt , thì chắc chắn tố chất … đại nhân vật .

 

Mang đến Lục gia cũng chẳng chuyện gì to tát. điều khiến Sầm Khả Dục chú ý là Lục Thính An thật sự coi Hạ Ngôn Lễ là bạn. Điều khiến khỏi suy nghĩ về học trò .

 

Sầm Khả Dục còn đang suy tư thì Lục Thính An mất. Hạ Ngôn Lễ cũng vội vã chạy phòng tâm lý thu dọn đồ đạc.

 

Chờ đến khi trở , Sầm Khả Dục vẫn đang cầu thang, trầm ngâm.

 

Hạ Ngôn Lễ gọi nhỏ:

“Sầm pháp y, thu dọn xong . Mình thôi?”

 

Sầm Khả Dục khẽ gật đầu, giơ tay động tác “mời”. Hạ Ngôn Lễ câu cảm ơn liền rối rít chạy xuống cầu thang, lòng đầy hưng phấn.

 

Tuyệt thật, thực sự mời đến tiệc sinh nhật nhà giới nhà giàu, còn là với tư cách bạn của Lục! Cơ hội mở rộng tầm mắt một hai!

 

Sầm Khả Dục chậm rãi , ánh mắt thoáng hiện vẻ trầm ngâm. Trong đầu đang nghĩ, nếu cũng uống nhiều một chút, liệu cơ hội “ở ” Lục gia luôn ?

 

Phòng nghỉ.

 

Dịch Gia Mẫn đang say sưa, ngòi bút chạy nhanh giấy. Anh một thói quen, hễ là thời gian việc mà rảnh tay, là nhất định gì đó. Có thể là một bài điều tra xã hội phơi bày bất công ở Cảng Thành, cũng thể là nội dung huấn luyện cho chương trình sắp tới.

 

Hiện tại, Dịch Gia Mẫn đang bài về vụ mất tích của nhóm sinh viên. Lời lẽ mạnh mẽ, dồn dập, kêu gọi dân Cảng Thành hãy tỉnh táo và cảnh giác. Đám buôn dám bắt cóc cả nhóm sinh viên bốn , thì với bình thường, chúng càng dễ tay hơn.

 

Lúc Lục Thính An bước , Dịch Gia Mẫn đang tức giận đến đỏ cả mặt, cây bút tay loang loáng lướt nhanh qua giấy.

“Bắt cóc, g.i.ế.c , hành hạ trẻ nhỏ mấy kẻ như thế đúng là cặn bã xã hội! Chính vì chúng mà Cảng Thành mãi khá lên ! Phải đến khi những kẻ như thế c.h.ế.t sạch, thành phố mới yên!”

 

Lục Thính An đặt bức họa lên bàn, đẩy tới mặt :

“Phóng viên Dịch, bức xúc. khoan , hỏi bên báo mối quan hệ gì với đài truyền hình ? Có thể đưa bức họa lên TV tối nay ? Phạm vi càng rộng càng .”

 

Dịch Gia Mẫn nhận lấy bức vẽ:

“Cần gì mối quan hệ? Báo Cảng Thành tụi hợp tác với đài truyền hình. Mỗi tối 7 giờ rưỡi đều chuyên mục tin tức.”

Anh kỹ bức tranh. khi thấy rõ gương mặt phụ nữ trong đó, thoáng sửng sốt.

“Người phụ nữ … chẳng lẽ là hung thủ?”

 

Người trong tranh gương mặt xinh , tóc dài ngắn, buông thả ngang vai. Khí chất lạnh lùng, giống kiểu nữ doanh nhân thành đạt, nhưng vẻ mặt chút hung dữ. Dịch Gia Mẫn tin lắm, một phụ nữ dù trông hung dữ thế nào, cũng khó thể sát hại hai đàn ông trưởng thành liên tiếp như .

 

Lục Thính An liếc đồng hồ còn tới 6 giờ rưỡi, kịp cho bản tin lúc 7 giờ rưỡi.

 

Buổi tối chính là thời điểm Cảng Thành náo nhiệt nhất. Thời nay, hoạt động giải trí còn khá hạn chế. Nhà nào khá giả thì bữa cơm thích ở nhà xem TV, trò chuyện cùng . Còn phần lớn dân bình thường, ăn cơm xong sẽ ngoài tản bộ, hóng gió, tụ tập đường ngõ hẻm.

 

Không nhà ai cũng tivi, nhưng điều đó ảnh hưởng đến tốc độ lan truyền tin tức. Mọi thường tụ các tiệm tạp hóa, xem TV treo tường, bàn tán chuyện thời sự. Nếu thể đưa bức họa Phùng Tứ Nguyệt lên truyền hình tối nay, hành tung của cô chắc chắn sẽ hạn chế nghiêm trọng, bởi chính cô cũng sẽ liệu ngang qua từng thấy mặt TV .

Nam Cung Tư Uyển

 

Trừ khi cô cả đời chỉ trốn chui trốn lủi trong những tầng hầm tối tăm, thấy ánh sáng mặt trời.

 

Lục Thính An nghiêm túc:

và sếp Cố đều thể xác nhận: phụ nữ chính là kẻ g.i.ế.c Chu Ái Văn và La Thuận. Anh đừng lo, nếu thông tin thổi bùng lên, trách nhiệm cứ để và Cố Ứng Châu gánh, liên quan đến phía báo chí.”

 

Dịch Gia Mẫn cũng thở phào nhẹ nhõm.

đang lo chuyện trách nhiệm…”

Giọng nhỏ dần, mắt khẽ liếc lưng Lục Thính An,

“Chỉ là…sếp  Cố hình như cũng mặt ở đây ——”

 

Câu còn xong thì cánh cửa mở .

Cố Ứng Châu, tham dự cuộc họp khẩn, về đến. Anh bước đúng lúc thấy lời Lục Thính An, liền đẩy cửa , khép cửa , giọng dứt khoát:

“Vụ án do và Lục Thính An cùng phụ trách. Ý của chính là ý của .”

 

Ánh mắt Cố Ứng Châu lạnh băng quét qua Dịch Gia Mẫn, ngắn gọn:

“Phóng viên Dịch, phiền .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/137-2.html.]

Dịch Gia Mẫn cảm thấy lưng toát mồ hôi lạnh, dám thêm lời nào.

 

Cố gia vốn cổ phần tại Cảng Thành nhật báo điều dân chúng và hầu hết phóng viên trẻ , nhưng những kỳ cựu như Dịch Gia Mẫn thì quá rõ.

 

Một gia tộc lớn như Cố gia tồn tại đến giờ chỉ nhờ thực lực, mà còn nhờ kiểm soát dư luận. Nhiều năm , Cố Xương Hồng mua một phần cổ phần của tòa soạn. Vì , dù tiểu báo bên ngoài nữa, kết cục đều xoay chuyển lợi cho họ. Thậm chí, đôi khi lợi dụng luôn những bài tiêu cực để đánh bóng danh tiếng gia tộc.

 

Hiểu rõ ai mới là “ông chủ”, Dịch Gia Mẫn lập tức thu dọn thứ. Anh nhét nhanh bức họa Phùng Tứ Nguyệt notebook, giọng nghiêm túc:

“Cậu Lục yên tâm. sẽ đến đài truyền hình ngay, đưa bức họa cho biên tập. Nhất định đăng tin , mờ mặt, để dân cùng nhận diện và truy lùng hung thủ. Còn vụ mất tích của nhóm sinh viên, sẽ xin cấp thêm thời lượng cho chuyên mục tối nay.”

 

Lục Thính An và Cố Ứng Châu cùng xuống ghế, gật đầu.

 

“Cảm ơn .”

 

Dịch Gia Mẫn lúng túng liếc Cố Ứng Châu một cái, đó vội vàng xua tay lia lịa:

“Đây là chuyện chúng nên cả thôi. À đúng , vụ án hai xác ở cống nước ngầm khiến dân thành phố ám ảnh thôi. Không phía cảnh sát thể tiết lộ thêm chút thông tin ? Cô gái … là kẻ g.i.ế.c hàng loạt, còn động cơ nào khác?”

 

Lục Thính An hiểu rõ hàm ý trong lời của .

Nếu là án g.i.ế.c hàng loạt, động cơ rõ ràng, thì nghĩa là bất cứ ai ở Cảng Thành cũng thể trở thành nạn nhân tiếp theo. nếu hung thủ động cơ cụ thể, như báo thù tranh chấp cá nhân, thì ít dân còn thể thở phào.

 

Vấn đề là, tình huống của Phùng Tứ Nguyệt khó phân loại.

 

g.i.ế.c Chu Ái Văn và La Thuận là lý do để trả thù. những gì xảy đó thì thể lý giải bằng hai chữ “động cơ”. Sau cái c.h.ế.t của Chu Ái Văn, mục tiêu của Phùng Tứ Nguyệt bắt đầu chuyển sang những vô tội.

 

Lục Thính An cân nhắc giây lát, cuối cùng quyết định thẳng:

“Trong vụ án hai xác cống nước, một trong hai nạn nhân nghi liên quan đến việc lén clip nhạy cảm với nhiều phụ nữ. Chúng xác định dùng mấy đoạn ghi hình đó để tống tiền . thể khẳng định, Phùng Tứ Nguyệt từng là một trong những nạn nhân. Vụ g.i.ế.c Chu Ái Văn và La Thuận, nhiều khả năng là vì hận thù.”

 

Dịch Gia Mẫn thở phào nhẹ nhõm, nhưng kịp buông lòng thì Lục Thính An đổi giọng:

 

vẫn nhấn mạnh cho dân cảnh giác. Hung thủ cực kỳ nguy hiểm. Ngoài vụ mất tích của nhóm sinh viên vẫn tiến triển, trong thời gian tới nhất nên một , nhất là phụ nữ, trẻ con và già. Đương nhiên, chúng cũng đang khẩn trương hành động, cố gắng bắt hung thủ trong thời gian sớm nhất.”

 

Dịch Gia Mẫn mà gật đầu lia lịa như gà mổ thóc.

Vừa còn nghĩ Lục Thính An trẻ non , việc liều lĩnh. giờ thì rõ ràng là nhầm.

 

Lục Thính An giỏi thật.

 

Trước đây, mỗi Dịch Gia Mẫn đến sở cảnh sát phỏng vấn, nếu Kha Ngạn Đống thì tiếp luôn là tổ trưởng Trọng Án Cố Ứng Châu. Mà sếp Cố thì… ai chả , thể chịu mặt là quý lắm . Muốn thêm hai câu? Còn khó hơn lên trời.

 

Dịch Gia Mẫn vẫn còn nhớ rõ những khổ sở : chỉ cần hỏi sâu một chút, Cố Ứng Châu sẽ lập tức lạnh mặt, ngay “Thông tin thuộc dạng cơ mật, thể tiết lộ”. Còn nếu hỏi hời hợt thì chẳng gì để cả. Mỗi phỏng vấn là một giống như đoán ý hoàng thượng, hỏi sai là trách mắng, hỏi đúng thì chắc trả lời.

 

Thành nhiều bài về vụ án ngày đó, đều là Dịch Gia Mẫn dựa sắc mặt của Cố Ứng Châu mà đoán nội dung . Viết nhiều thành quen, dần dần lãnh đạo khen ngợi vì “ năng lực”, ai phỏng vấn cảnh sát cũng chỉ đích danh .

 

Lúc , Dịch Gia Mẫn chỉ ngửa mặt kêu trời, nhưng trời , đất cũng .

 

Còn bây giờ tình hình khác. Bên sở cảnh sát cuối cùng cũng dễ chuyện hơn Cố Ứng Châu, còn nhiệt tình phối hợp như Lục Thính An nữa! Dịch Gia Mẫn cảm thấy đúng là ăn ở phúc, mới gặp quý nhân như .

 

Sau khi cẩn thận ghi nhớ hết những thông tin Lục Thính An cung cấp, Dịch Gia Mẫn đồng hồ vẫn còn sớm, liền tranh thủ nhắc thêm một việc khác.

 

“Cậu Lục, còn một chuyện nữa nhờ.”

 

Lục Thính An lơ đãng:

“Nói .”

 

Dịch Gia Mẫn khúm núm, nịnh nọt:

“Là thế … còn nhớ vụ phỏng vấn mà Kha đội trưởng từng nhắc qua ? Lần phỏng vấn đó là đồ phụ trách. Con bé chuẩn nhiều câu hỏi để phỏng vấn , nhưng gặp nên buồn lắm. Hôm nay đến sở cảnh sát, nó đưa luôn mấy câu hỏi, dặn dặn nhất định lấy câu trả lời từ chính miệng .”

 

Vừa đến phỏng vấn, Lục Thính An lập tức cụt hứng. nghĩ đến chuyện Dịch Gia Mẫn sắp tới đài truyền hình giúp , đành nhẫn nhịn, thẳng ghế:

 

“Vấn đề gì, hỏi .”

 

Dịch Gia Mẫn vui mặt, nghĩ đến cảnh đồ nhà sẽ bằng ánh mắt thán phục, trong lòng hả hê vô cùng.

 

“Đợi chút, chuẩn máy ghi âm .”

Vừa , lục túi lấy một tờ giấy, đưa qua cho Lục Thính An:

“Đây là mấy câu hỏi con bé soạn sẵn. Anh xem , nghĩ câu trả lời cho kỹ một chút, để tiết kiệm thời gian.”

 

Lục Thính An nhận giấy, nghĩ gì nhiều, tiện tay cầm lên .

 

Chưa vài dòng, mặt tối sầm .

 

Cậu cố gắng kìm nén, vò tờ giấy nhét thẳng miệng Dịch Gia Mẫn luôn tại chỗ.

 

Còn Dịch Gia Mẫn vẫn đang vô tư chuẩn máy ghi âm, lẩm nhẩm, nghêu ngao hát, nguy hiểm đang cận kề ngay phía lưng.

Loading...