Huyền Tứ khoanh chân Lăng Miểu, thích thú quan sát tân sư của .
"Ta là Phù tu, thỉnh thoảng sẽ tự một chút pháp khí, thể coi là nửa Khí tu."
"Ồ..."
Lăng Miểu gật đầu vẻ hiểu , ý là là thợ thủ công, thể cận chiến, lẽ là một pháp sư vẽ bùa.
"Vậy tại và sư tôn giả nữ xuất hiện trong kiệu của Quỷ tu ạ?"
Huyền Tứ chống tay , .
"Cái đó , sư tôn vốn dĩ đưa đến một đại bí cảnh để rèn luyện."
Dù thì cũng chỉ là một Phù tu yếu đuối thể tự lo liệu ý mà, dễ g.i.ế.c .
Có thể một chút sơ sẩy, là xử lý gọn gàng .
"Trên đường trở về tình cờ gặp đám Quỷ tu bắt hai phụ nữ từ nhân gian lên. Sư tôn cứu , cũng xem thử Quỷ tu hiến tế là như thế nào. Lúc đó thời gian gấp gáp, chúng mới dùng đến hạ sách ."
"Ồ..."
Lăng Miểu nhớ hai bộ hỷ phục vặn mà hai mặc lúc nãy.
Thời gian gấp gáp...
Dùng đến hạ sách...
Thật ? Nàng tin.
Hai đang chuyện thì một điểm sáng đột nhiên xuất hiện từ hư , bay đến mặt Huyền Tứ nổ tung.
Huyền Tứ nhíu mày: "Đây là... tín hiệu cầu cứu của tứ sư ?"
Hắn trầm ngâm một lát, lệnh cho tiên hạc đổi hướng .
Lăng Miểu: "Chúng định cứu tứ sư ạ?"
Liệu nguy hiểm ? Dù tiền cũng nhận , là nhân lúc hỗn loạn mà trốn nhỉ.
Huyền Tứ: "Không , chúng chỉ xem một chút thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-phe-vat-treo-ca-tong-mon-len-danh/chuong-19.html.]
"Hả?"
"Bây giờ đại sư và tam sư đều đang bế quan trong kết giới, lẽ thấy tín hiệu cũng sẽ để ý . Chúng xem thử, cứu thì cứu, cứu , chúng cũng thể nhân cơ hội nhạo nó một cách tàn nhẫn về tông."
Lăng Miểu: "Tuyệt vời~"
Hai theo điểm sáng đó, cưỡi tiên hạc bay thẳng một tiểu bí cảnh.
Bên cạnh một ngọn núi thấp, điểm sáng biến mất.
Dấu ấn của cùng một tông môn thể cảm ứng .
Lăng Miểu theo Huyền Tứ, từ một hang động tìm , ở sâu nhất trong hang động tìm thấy một kết giới, và trong kết giới đó, đang một thiếu niên .
Hắn tóc đen mắt vàng, trông vài phần ngây thơ và mang nét dị vực, tuổi tác chắc cũng mười lăm, mười sáu.
Đối phương thấy Huyền Tứ thì đầu tiên là sững sờ, đó giọng điệu mang theo vẻ bất mãn rõ rệt.
"Sao là !"
Một Phù tu yếu đuối thể tự lo liệu đến thì tác dụng gì chứ!
Một ngày tốt lành
Huyền Tứ phe phẩy cây quạt bột vàng của , trong mắt là sự chế giễu hề che giấu: "Đại sư và tam sư đều đang bế quan, hai ngày nữa mới xuất quan, đến xem tình hình ."
Thiếu niên rõ ràng là quá quen thuộc với tính cách của , nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Vậy xem xong tình hình cảm nghĩ gì?"
Huyền Tứ: "Không cứu nổi một chút nào. Ta thưởng thức một lát ."
"Ai."
Bạch Sơ Lạc tiện tay hái một quả linh quả cây thấp gần đó cắn một miếng: "Vậy xem còn ở đây thêm hai ngày nữa."
Huyền Tứ phe phẩy quạt, Bạch Sơ Lạc với đôi mắt híp thành một đường cong ranh mãnh, đang định thêm vài câu chọc tức thì Bạch Sơ Lạc để ý đến nha đầu đang theo , tò mò đánh giá .
"Sao còn mang theo một đứa trẻ nữa? Nhặt ở về đấy?"
Huyền Tứ "ồ" một tiếng, đẩy Lăng Miểu lên nửa bước: "Đây là tiểu sư mới của chúng , sư tôn mới nhận lâu."
Lăng Miểu đang một bên xem kịch vui đột nhiên gọi tên: "Tứ sư chào ."
Bạch Sơ Lạc lập tức tỏ hứng thú, tiến lên mấy bước đến bên cạnh kết giới, xổm xuống, qua lớp kết giới mà đánh giá tiểu cô nương còn cao bằng một nửa .