Nàng cúi đầu bộ dạng xám xịt của , bất lực, Lăng Miểu một sức mạnh mà sống thảm thế .
Nàng ăn mặc rách rưới, qua vài quầy hàng, cuối cùng mới bán viên yêu đan với giá bảy viên linh thạch thượng phẩm.
"Tiểu , tuổi còn nhỏ mà lang thang một bên ngoài thế ?"
Chủ quầy , đếm linh thạch đưa cho Lăng Miểu.
"Người nhà c.h.ế.t sớm cả ."
Lăng Miểu bình thản nhận lấy linh thạch.
"Xin hỏi, gần đây chỗ nào ăn uống ạ?"
Một ngày tốt lành
Vật lộn cả ngày, đến giờ vẫn gì bụng, bụng nàng đói mấy .
Chủ quầy là , chỉ cho nàng một con đường. Lăng Miểu về phía nơi chủ quầy chỉ.
Chưa mấy bước, phía bỗng vang lên một hồi chiêng trống.
Nàng đầu , thấy một đoàn đang về phía , trông giống như một đoàn rước dâu, nhưng vẻ cực kỳ âm u.
Mọi giữa đường vội vàng dạt sang hai bên, Lăng Miểu hòa đám đông, quan sát đoàn qua mặt.
Thảo nào nàng thấy âm u, thì trong đoàn rước dâu, ngoài kiệu hoa của tân nương màu đỏ sẫm , những còn đều mặc đồ đen từ xuống .
"Lại là Quỷ tu hiến tế!"
"Không họ hại tiểu thư nhà nào nữa, thật đáng thương."
"Suỵt, nhỏ thôi, đám Quỷ tu điên lắm, g.i.ế.c chớp mắt , đừng để chúng nó để ý đến ngươi."
Bên đang bàn tán thì đoàn đột nhiên dừng . Tiếng xì xào xung quanh im bặt, ngơ ngác họ, đoán xem đám định gì.
Bịch.
Cách đó xa vật nặng rơi xuống đất, Lăng Miểu liếc , là một cái bao tải, trông cỡ một đứa trẻ.
Hai trong đoàn rước dâu thì thầm với .
"Lão đại, thằng nhóc sợ c.h.ế.t ."
"Đồ vô dụng, đợi đấy."
Lão đại của đám Quỷ tu đảo mắt một vòng, vẫy tay về phía Lăng Miểu: "Tên ăn mày nhỏ , đúng, chính là ngươi đó, đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-phe-vat-treo-ca-tong-mon-len-danh/chuong-11.html.]
Lăng Miểu ngơ ngác chỉ , chứ, vận may gì thế .
Lão đại Quỷ tu thấy Lăng Miểu mãi nhúc nhích, liền thẳng đến mặt nàng.
"Tên ăn mày nhỏ, cho ngươi một cơ hội kiếm tiền đây."
Hắn chỉ chiếc kiệu nhỏ trống ở phía kiệu hoa: "Bọn đang thiếu một nam đồng áp kiệu, ngươi lên đó cùng chúng một chuyến, đến nơi sẽ thả ngươi ."
Lăng Miểu lạnh.
Mẹ nó chứ, ngươi nghĩ là...
Đồ ngốc ?
Lão đại Quỷ tu: "Đi một chuyến, ba trăm linh thạch thượng phẩm, đưa ngươi ngay bây giờ."
Lăng Miểu: " mà cũng ..."
Thế là, Lăng Miểu cầm tiền, vui vẻ leo lên kiệu nhỏ.
Không vì nàng ham tiền, chủ yếu là vì tò mò xem Quỷ tu hiến tế là như thế nào.
Không ít qua đường lắc đầu, than thở rằng đứa trẻ thật ngốc.
Lão đại Quỷ tu cũng thầm lạnh trong lòng, tên ăn mày nhỏ thật dễ lừa, đến nơi thể thả nó , ba trăm linh thạch thượng phẩm chỉ là tạm thời gửi ở chỗ thằng ngốc thôi.
Lăng Miểu kiệu nhỏ, thầm đặt tấm Thuấn Di Phù Sơ cấp mà trưởng lão Tư Mệnh Đường cho hôm nay một nơi thuận tay.
Một tấm phù đổi lấy ba trăm linh thạch thượng phẩm, nàng lỗ.
Đoàn rước dâu tiếp tục lên đường, ai để ý rằng, rèm của chiếc kiệu hoa màu đỏ sẫm ở chính giữa đoàn , hai ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng vén lên một khe hở.
Tân nương mặc áo đỏ khẽ nhấc khăn voan lên một chút, về phía chiếc kiệu nhỏ phía , từ từ cất tiếng.
"Khí tức đứa bé đó... ."
Thị nữ bên cạnh ghé qua khe hở, nhỏ giọng : "Sư tôn, lát nữa tử sẽ tìm cơ hội g.i.ế.c nó."
"Không cần vội, cứ xem ."
Đoàn của Quỷ tu di chuyển nhanh, khi khỏi chợ đen, họ tiến một khu rừng tối mịt.
Vào ban đêm, sương mù màu xám xanh lượn lờ giữa những bóng cây lốm đốm, bốn bề tĩnh lặng đến nỗi thấy cả tiếng gió.