Tiểu sư muội nói Thần kinh cũng là Thần - Chương 72: Ngươi lại chạy loạn!
Cập nhật lúc: 2024-12-06 11:39:18
Lượt xem: 1,553
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Rời khỏi hang đá đến một vùng non xanh nước biếc, dị vực chào tạm biệt các tử Vạn Phật Tông.
“Cái Tầm Bảo Cửu Long bàn tặng cho các vị, chúng tiếp nữa.”
Tộc trưởng đưa cho Khương Trúc một cái đĩa tròn, khổ : “Nếu tinh huyết thật sự vô dụng, e là chúng cũng dùng .”
Ngay cả Thần thú Hoang Cốc cũng thì bọn họ còn thể tìm Thần thú khác đây? Huống chi chỉ còn một tháng nữa là kết thúc.
Có lẽ đây là ý trời.
“Sau còn gặp .”
Chín dị vực xoay , hai tay kết ấn phức tạp.
Những tán tu sợ hãi theo phía vốn định âm thầm theo dị vực, ngờ bọn họ biến mất tại chỗ.
Lẽ chiến trường thượng cổ mở thì thể rời giữa chừng, nhưng bọn họ thể xuyên qua gian, trở về bộ lạc.
“Chúng cố gắng hết sức là .” Độ Chân vỗ vai Khương Trúc.
Khương Trúc chằm chằm : “Ta .” Chỉ là nàng nhịn liên tưởng đến cảnh tượng một bộ lạc diệt vong, tâm tình nặng nề mà thôi...
Ma Vương treo bên hông Khương Trúc khẽ mở mắt, truyền âm: “Ngươi cứu bọn họ ?”
“Nếu thể, đương nhiên .”
Thu Vũ Miên Miên
Một lát , Khương Trúc lắc đầu, vứt bỏ suy nghĩ trong đầu: “Thôi, chuyện Thần thú chuyện chúng thể cưỡng cầu.”
“Này, chúng đây là đến nơi nào ?”
Vừa chỉ lo chú ý dị vực rời , thấy tiếng Khương Trúc mới ngẩng đầu quan sát xung quanh.
Phong cảnh nơi đây khác hẳn với sơn động hoang vu lúc , cây cối xanh tươi, chim hót hoa thơm, rõ ràng là một vùng đất lành.
“Ong ong ong...”
Cái đĩa tròn trong tay Khương Trúc nhanh chóng xoay tròn, cuối cùng chỉ về một hướng.
Mọi liếc , đó chút do dự về hướng đó.
Uy lực của cái đĩa Tầm Bảo Cửu Long bọn họ chứng kiến khi tìm kiếm Thần thú, thể là cực kỳ chính xác.
Khương Trúc đeo Hắc hồ ly bên hông, đầu về phía dị vực biến mất, trong lòng khỏi suy nghĩ.
“Nồng độ linh khí thật đậm!”
Mọi theo chỉ dẫn của đĩa tròn, tìm một động tiên.
Nồng độ linh khí nơi ít nhất gấp mười so với bí cảnh! Hơn nữa còn cực kỳ tinh khiết.
Phải rằng, linh khí trong bí cảnh vốn nồng đậm hơn bên ngoài nhiều.
Ở nơi , ngay cả Khương Trúc là tạp linh căn cũng tự chủ hấp thu linh khí, thể thấy nồng độ linh khí kinh khủng đến mức nào.
Linh khí hóa thành sương mù mờ ảo, mơ hồ thể thấy nhiều bảo vật và linh thảo rải rác mặt đất.
“Tới , cuối cùng cũng tới !”
Mọi như ong vỡ tổ xông lên.
Khương Trúc mở to hai mắt, cùng các sư của qua vô bảo vật trong động.
Không ngoa khi đây là động tiên linh khí nồng đậm nhất mà nàng từng thấy.
Mặc dù thần khí gì đặc biệt quý hiếm nhưng bảo vật khắp nơi thế cũng cực kỳ hiếm , hơn nữa thứ quý giá nhất ở đây chính là linh khí tinh khiết đến cực hạn.
Mọi trong Vạn Phật Tông lãng phí thời gian nhặt bảo vật, mà tìm một chỗ xếp bằng xuống.
“Tiểu sư , mau xuống hấp thu linh khí , linh khí nơi cực kỳ tinh khiết, dù là tạp linh căn cũng ảnh hưởng, hơn nữa hấp thu linh khí ở đây sẽ tạo thành tạp chất, trăm lợi mà một hại.”
Mắt Khương Trúc sáng lên, lập tức xuống theo.
Tam Thanh giơ tay bố trí kết giới xung quanh các tử Vạn Phật Tông, đồng thời bố trí thêm nhiều trận pháp khác, đề phòng khác tập kích.
Người của các tông môn khác cũng như , chỉ một tán tu là vẫn đang miệt mài nhặt bảo vật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-72-nguoi-lai-chay-loan.html.]
Khương Trúc nhắm mắt nhưng vội vàng tu luyện ngay.
Linh căn của nàng quá tạp, tốc độ hấp thu linh khí chậm. Mặc dù linh khí nơi tinh khiết nhưng tốc độ vẫn kém hơn những khác, nàng nghĩ cách khác để cải thiện.
Nàng nhớ Trương Đồng từng Huyền Thiên Công của bọn họ thể tăng tốc độ tu luyện, Quy Nhất tông vốn nổi tiếng với tốc độ tu luyện nhanh, thể thử một chút.
Còn Tiêu Dao Quyết của Thiên Diễn Tông, thể điều hòa âm dương nhị khí, đạt đến cảnh giới cân bằng cũng thể thiếu.
Khương Trúc nhớ một chút, đó điều động linh khí .
Tâm pháp của Huyền Thiên Công và Tiêu Dao Quyết nàng nhưng thể tự thử nghiệm.
Nàng xếp bằng, tĩnh tâm ngưng thần, thu tụ thần quang, tiến niết bàn, hạ thấp khí huyệt.
Rất nhanh, linh khí xung quanh như hút , cuồn cuộn ngừng chảy Khương Trúc khiến nàng như tiên tử giáng trần, nhất là nốt chu sa đỏ thắm giữa trán càng thêm phần tiên khí.
Tư thế qua khác gì tử Quy Nhất Tông nhưng kỹ chút khác biệt, nàng dùng Huyền Thiên Công hấp thu linh khí nhưng dùng Tiêu Dao Quyết để vận hành linh khí.
Lúc đầu, Khương Trúc dựa theo trí nhớ về cách vận hành linh khí của Nghệ Phong Dao nhưng cản trở, nàng tự đổi cách vận hành.
Vận hành theo kinh mạch, chu thiên tuần , linh khí chảy xuôi , cuối cùng dung nhập đan điền.
Linh khí từng chút một hội tụ thể, hóa thành từng giọt nhỏ, rơi đan điền rộng lớn.
Không thời gian trôi qua bao lâu, bộ động tiên đều chìm trong yên tĩnh, tất cả đều đang đắm chìm trong tu luyện.
Ma Vương chui từ trong thắt lưng, nhẹ nhàng đáp xuống đất.
“Ngươi tự ý chạy loạn?” Lôi Thần bất mãn lên tiếng.
“Lo cho .”
Ma Vương dùng móng vuốt siết chặt băng vải , ngẩng đầu : “Trông nàng cho kỹ, ngươi đường đường là Thần kiếm, chẳng lẽ trông một tiểu nha đầu ?”
Lôi Thần hừ lạnh: “Không cần ngươi , tự bảo vệ chủ nhân của .”
Mặc dù do bản khế ước nên thể sử dụng bộ thực lực, nhưng đám Kim Đan nho nhỏ vốn dĩ đáng để nó tay.
“Tốt nhất là .”
Ma Vương bước đầy thong dong, nháy mắt biến mất thấy.
Bộ lạc Chúc Long.
Tất cả , già trẻ lớn bé đều vây quanh tộc trưởng trở về, vẻ mặt tràn đầy mong đợi.
Giữa bộ lạc một cây đại thụ cao chọc trời, cành lá xum xuê, tỏa bóng mát rợp cả một vùng, đó chính là Chúc Long Thần thụ. Thế nhưng cây đại thụ chút sức sống, khô héo, úa vàng.
Bên cạnh đại thụ là một cây cổ thụ khác xanh tươi um tùm, sinh cơ bừng bừng.
Nếu tu tiên ở đây thì chắc chắn sẽ cực kỳ kinh ngạc.
Bởi vì cây cổ thụ chính là Sinh Mệnh thụ duy nhất trong thiên hạ!
Chỉ là Sinh Mệnh thụ vì liên tục truyền linh lực cho Thần thú Chúc Long nên chút héo úa.
Dưới ánh mắt mong chờ của , tộc trưởng run rẩy lấy bình ngọc , nhỏ một giọt tinh huyết gốc Chúc Long Thần thụ.
Tinh huyết rơi xuống, gốc cây khô héo lập tức như sống , tỏa sức sống.
Người trong tộc còn kịp vui mừng thì giọt tinh huyết rễ hấp thu hết sạch, nhưng Chúc Long Thần thụ vẫn khô héo như cũ, hề đổi.
Trán tộc trưởng rịn mồ hôi, trong mắt hiện lên vẻ bi thương, dường như kết quả nhưng vẫn tiếp tục nhỏ hai giọt tinh huyết còn gốc cây.
Nhìn Chúc Long Thần thụ vẫn động tĩnh gì, tộc nhân mặt cắt còn giọt máu, chỉ còn màu trắng bệch.
“Thần thụ sống nữa ...”
“Tại tinh huyết của Thần thú vô dụng, rõ ràng tổ tiên chỉ cần tìm Thần thú là thể cứu Thần thú mà.”
“Mẫu , chúng đều sẽ c.h.ế.t ?”
Sau lưng tộc trưởng truyền đến tiếng ai thán cùng tiếng yếu ớt của lũ trẻ.
Không ai trách cứ tộc trưởng nhưng dám đầu , chỉ thể yên lặng đó, ngước Thần thụ.
Thần thụ vẫn luôn bảo vệ bọn họ để ngoại giới xâm phạm đời qua đời khác, mà bọn họ cách nào bảo vệ nó.