Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tiểu sư muội nói Thần kinh cũng là Thần - Chương 443: “Chúng ta có luyện đan sư.”

Cập nhật lúc: 2025-05-13 12:06:33
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrnjYynG1

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi họ rời đi một lúc lâu, mấy người Khương Trúc mới dám xuất hiện.

Đôi mắt và độc tố quý giá nhất trên Thanh Độc Bảo Oa đã bị họ lấy đi hết, giờ chỉ còn lại thi thể.

Khương Trúc nhéo nhéo tiểu Hư Linh: “Xác chết, ăn không?”

Nàng chưa nói dứt câu, tiểu Hư Linh đã há miệng lao tới, ăn hai miếng rồi không quên quay lại cọ cọ vào tay nàng.

Có thể nói là giá trị cảm xúc đạt đến đỉnh điểm.

Trương Đồng đỡ trán mà không dám nhìn.

Lúc này Khương Trúc có vẻ giống như chim mẹ đang bôn ba bên ngoài, tìm kiếm thức ăn cho những chú chim non.

Hai giây sau, Khương Trúc lại khẽ động mắt: “Đợi chút nữa hãy ăn, con về trong hố đen trước đi.”

Tiểu Hư Linh bước đi ba bước lại quay đầu, vô cùng không nỡ chui vào hố đen.

Thấy vậy, Mục Trì có chút nghi hoặc: “Chúng ta không tiếp tục đi về phía trước sao? Nếu chậm, đồ tốt có thể bị họ lấy hết.”

Hắn biết một khi tiểu Hư Linh đã vào hố đen thì không thể di chuyển, nếu không sẽ dễ bị lạc, điều này có nghĩa là họ cũng không thể tùy ý di chuyển.

Thu Vũ Miên Miên

Khương Trúc nói: “Kỳ Thuật kia vừa mới đến đã lùng sục khắp nơi, rõ ràng là đang tìm chúng ta, chỗ này lớn như vậy, hắn ta lại có thể chắc chắn rằng chúng ta không đi đâu khác, không chừng đã động tay động chân trên người chúng ta rồi.”

Mọi người suy nghĩ một chút, lập tức hiểu ra.

Trương Đồng sờ cằm: “Đúng vậy, hắn ta vừa đến đã tìm kiếm khắp nơi, cũng không giống như vô tình đi đến đây, mà chỗ đá này lớn như vậy, chúng ta đã chia nhau tìm rất nhiều đường mới đến được đây.”

“Bây giờ tiểu Hư Linh và hố đen là quân bài duy nhất của chúng ta, nếu chúng ta cứ xuất hiện bất ngờ, chắc chắn sẽ khiến họ cảnh giác, vì vậy ta nghĩ, có thể để họ dẫn chúng ta đi sẽ thuận tiện hơn để ra tay.”

Khương Trúc thầm suy nghĩ.

Hơn nữa, nàng cũng đã âm thầm quan sát tiểu Hư Linh lúc nãy, trước đó khi ăn Thiên Tinh Quả nó đã lộ ra, vừa rồi nó lại chủ động bay ra ngoài, không có bất kỳ dấu hiệu khó chịu nào.

Điều này chứng tỏ trong Cổ Thần Long, tiểu Hư Linh có thể phớt lờ ánh trăng của Thiên Đạo, tự do di chuyển.

Vậy chỉ cần đánh bất ngờ, tiểu Hư Linh nhất định sẽ trở thành vũ khí bí mật của họ!

Cung Tiêu Tiêu có vẻ ngại ngùng nói: “Nhưng… Niệm Nhất, có phải ngươi quên rồi không, vừa rồi ở phía trước chúng ta đã lừa họ một vố…”

“Xong rồi, làm rạn nứt mối quan hệ quá sớm.” Huyền Tịch cũng im lặng.

Chỉ cần một lần như vậy, không biết có khiến mấy người kia tức giận đến mức muốn xé họ thành trăm mảnh không.

“Không sợ, lão Viên không phải là đồng bọn tốt của chúng ta sao.”

Khương Trúc cười tươi: “Hơn nữa Sa Huyền bị trúng độc, những người khác cũng bị thương nặng như vậy, trong chúng ta có luyện đan sư mà.”

Nàng không tin họ sẽ không động lòng.

Nàng dám đảm bảo, trong bảy người kia không có y sư nào khác.

Bạch Tử Mục gật đầu, bỗng nhiên nhìn về phía con đường phía trước: “Ngươi vừa nói Kỳ Thuật đã động tay động chân trên người chúng ta, vậy bây giờ họ chắc chắn đã biết chúng ta xuất hiện rồi chứ?”

Khương Trúc còn chưa kịp nở nụ cười, thì vách đá phía trước lập tức phát ra âm thanh nứt vỡ.

Tiếp theo một luồng niệm lực màu đỏ lướt qua tầm mắt mọi người, luồng niệm lực từ xa bay tới, mang theo uy áp mạnh mẽ của bát giai, khiến những tảng đá trên vách tường lăn xuống ầm ầm, tạo thành cảnh tượng sụp đổ.

Chín người đứng ở mép lối vào hẹp bị gió mạnh thổi bay áo quần.

“Mấy kẻ tiểu lâu la lục giai dám tính toán chúng ta thì thôi, lại còn dám xuất hiện lần nữa, thật là c.h.ế.t không đủ tội!”

“Chúng ta có luyện đan sư.”

Chỉ một câu nhẹ nhàng, mọi thứ xung quanh đều yên tĩnh lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-443-chung-ta-co-luyen-dan-su.html.]

Luồng niệm lực màu đỏ cách Khương Trúc chưa đầy một tấc, đã bị Sa Huyền dùng một tay mạnh mẽ chặn lại. Kỳ Thuật nhíu mày: “Ngươi có ý gì?”

Sa Huyền không để ý đến hắn ta, giơ tay đánh bay hắn ta, rồi quay lại hỏi: “Ai trong các ngươi là luyện đan sư?”

Hắn ta không hỏi luyện đan sư cấp bậc gì, cũng không hỏi trình độ ra sao.

Những người có thể đến đây đều là thiên tài tuyệt thế, huống chi cấp bậc ban đầu của chín người họ đều là lục giai.

Cung Tiêu Tiêu bước lên một bước, chủ động nói: “Ta là đan y sư, chuyên về y đạo và đan đạo.”

“Nhưng đó là độc tố của yêu thú bát giai, ngươi là lục giai mà muốn giải độc cũng chỉ là mơ mộng, huống chi đến giờ ngươi còn chưa luyện đan lần nào phải không?”

Kỳ Thuật nói xong lại nắm lấy niệm lực: “Những thứ vô dụng, chúng ta chưa bao giờ giữ lại.”

“Dù bây giờ không giải được, cũng không có nghĩa là sau này không giải được, thân hình của Cổ Thần Long lớn như vậy, cơ duyên rất nhiều, có thể phải ở đây một thời gian dài.”

Khương Trúc nhìn cánh tay đã xanh đen của Sa Huyền, rồi lại nhìn về phía Kỳ Thuật.

Với vẻ mặt rất đáng ghét, nàng khiêu khích: “Với tình trạng của hắn ta, nếu không có luyện đan sư, e rằng không trụ được lâu, chẳng lẽ ngươi muốn nhìn hắn ta c.h.ế.t rồi một mình chiếm đoạt bảo vật sao?”

“Nếu có muốn đánh cũng phải đợi đến cuối cùng mới có thể động thủ, ngươi đang nói bậy bạ gì vậy?” Kỳ Thuật tức giận, hận không thể nuốt chửng nàng.

Khương Trúc lập tức trốn sau lưng Sa Huyền, nhỏ giọng nhưng rất rõ ràng nói: “Ta chỉ nói bừa thôi, ngươi không có ý nghĩ đó thì thôi, gấp gáp cái gì? Đừng trách ta dùng tâm tiểu nhân để đo lòng quân tử nhé.”

“Ngươi…”

Sa Huyền im lặng rất lâu mới chặn lại Kỳ Thuật đang lao tới: “Họ vẫn chưa thể chết.”

Dù sao đi nữa, một luyện đan sư có thể dựa vào thiên phú luyện đan để có được năng lực lục giai sơ kỳ, ít nhất cũng đủ để giảm bớt tình hình.

Và hiện tại, điều hắn ta thiếu nhất chính là thời gian.

Chỉ cần có thể chịu đựng đến khi ra ngoài hoặc tìm được bảo vật nghịch thiên khác, độc sẽ có thể được giải.

Vì vậy hiện tại, nhóm người này thật sự không thể chết.

Thấy hắn ta đã quyết tâm, Kỳ Thuật cũng không ra tay nữa, chỉ lạnh mặt nói một cách châm biếm: “Những đan dược họ luyện mà ngươi cũng dám ăn, cũng không sợ lại giống chúng ta lúc trước sao?”

“Các ngươi không do dự g.i.ế.c c.h.ế.t Lan Tiều Tử, chúng ta không sợ hãi mới là điều bất thường chứ.”

Khương Trúc giả vờ nhìn về phía sau họ: “Nếu ta đoán không lầm, chín người họ đã c.h.ế.t hết rồi, vừa qua thời gian hồi sinh đã chết.”

“Họ yếu, tất nhiên sẽ c.h.ế.t sớm, còn các ngươi…”

Kỳ Thuật bước lên hai bước, quan sát nhóm người trước mặt: “Đến lúc này ta cũng không giấu giếm, ta đã đặt cấm chế truy tung trong thức hải của các ngươi, nhưng tại sao các ngươi lại biến mất vô cớ, Thiên Tinh quả và Vô Hoạn Tử thụ có phải ở trên người các ngươi không, còn Thanh Độc Bảo Oa tại sao lại đột nhiên phát điên?”

Ánh mắt hắn ta có chút âm u, giống như một con rắn độc: “Các ngươi rốt cuộc có bí mật gì?”

“Chúng ta…”

“Ngươi im miệng.”

Khương Trúc chưa kịp nói hết câu đã bị Kỳ Thuật cắt ngang, ngay sau đó chỉ thấy hắn ta chỉ về phía Trương Đồng: “Ngươi, ta muốn nghe ngươi nói.”

Trương Đồng và những người khác đều ngẩn ra.

Lúc này Sa Huyền cũng không nói gì, chỉ im lặng nhìn chăm chú đối diện.

Hình như nếu Trương Đồng không đưa ra một lời giải thích hợp lý, hai người họ sẽ ra tay.

Trong lúc nhất thời, không khí có chút ngưng trệ, trong bóng tối tràn ngập niệm lực mang theo sát ý.

Khi Trương Đồng chuẩn bị mở miệng, một luồng niệm lực tím lóe lên, ngay giây tiếp theo, Cổ Viên dẫn theo vài Thiên Mệnh giả thất giai xuất hiện trước mặt.

Chỉ thấy Cổ Viên đột nhiên giơ tay ra cào một cái, một viên tinh thạch to bằng đầu ngón tay từ người Khương Trúc bay ra.

 

Loading...