Tiểu sư muội nói Thần kinh cũng là Thần - Chương 359: Tiểu sư muội sao lại đạt đến Nguyên Anh đỉnh phong rồi!
Cập nhật lúc: 2025-03-30 20:24:20
Lượt xem: 52
Có danh sư như Khương Trúc hướng dẫn, Huyền Tịch và Thiền Tâm học rất nhanh, ngay cả Ma Vương và Nguyệt Hoa cũng thử chơi một lúc.
Hiện tại, Luyện Khí Các mới chỉ chế tạo hàng loạt phiên bản s.ú.n.g lục đơn giản, nhưng Khương Trúc đã tranh thủ lúc rảnh chế tạo vài khẩu s.ú.n.g máy.
"Lực sát thương quá lớn cũng không tốt, dễ gây thương vong ngoài ý muốn."
Trên đường đến biên giới, Thiền Tâm, Huyền Tịch và Khương Trúc vừa di chuyển vừa trò chuyện.
"Đúng đấy, đệ có biết cảm giác khi ta vừa ngẩng đầu đã thấy Thiền Tâm dí nòng s.ú.n.g vào đầu ta không? Suýt chút nữa hồn ta bay mất rồi!"
Thiền Tâm gượng cười xấu hổ: "Lần sau ta sẽ chú ý."
"Khoan đã." Khương Trúc nhạy bén dừng bước, thần thức mở rộng về bốn phía.
Huyền Tịch lập tức nghiêm túc hơn: "Các ngươi cũng cảm nhận được?"
Khương Trúc gật đầu: "Huynh không cảm nhận sai, có ma khí."
Thiền Tâm cảnh giác: "Theo lý mà nói, ma tu và Ma tộc đều ở biên giới phong ấn tại Đông Châu, sao có thể xuất hiện ở đây?"
"Chắc lại có âm mưu gì đấy." Huyền Tịch đoán.
"Đi, qua đó xem thử." Khương Trúc dẫn đầu, lao nhanh về chỗ sâu trong sơn mạch Cửu Long.
Sâu trong sơn mạch Cửu Long, một con giao long biến dị ba đầu đột ngột lao lên từ lòng đất, lớp vảy cứng như thép phản chiếu ánh sáng sắc lạnh, khí tức tỏa ra khiến người ta cảm thấy sợ hãi.
Là một linh thú lãnh chúa Hóa Thần trung kỳ!
"Chạy mau!"
Trình Xung hét lớn, nhưng ngay sau đó, nhóm ma tu đang ngã sõng soài trên mặt đất kinh hãi bò dậy bỏ chạy tán loạn.
Nhưng làm sao một con giao long cấp Hóa Thần lại dễ dàng buông tha con mồi như bọn họ được?
Nó xoay mình, tạo ra một cơn cuồng phong linh lực khủng khiếp nháy mắt đánh bay mọi người, lần lượt từng người bị văng ra rồi rơi xuống đất, la hét đau đớn không ngừng. Những ma tu không may bị thân thể khổng lồ của nó đè lên lập tức hồn phi phách tán.
Thanh Yêu bị hất văng vào một gốc cổ thụ, cắn răng bò dậy, định kéo Tiết Âm đang ngã gần đó dậy. Nhưng đúng lúc này, chiếc đuôi khổng lồ của giao long đã quét tới!
Hai người mở to mắt, kinh hoàng.
Ngay giây phút sinh tử, Trình Xung lao đến, dùng linh lực hất cả hai ra xa.
Nhân cơ hội ấy, ba người cùng với đám ma tu còn lại điên cuồng bỏ chạy.
"Ta đã bảo các người đánh không lại rồi mà! Ma- Linh đại chiến khiến linh thú bị ép trú ẩn sâu trong rừng, bây giờ chúng cực kỳ thù địch nhân tu." Vẻ mặt Thanh Yêu có chút lạnh lẽo.
Nhóm ma tu cứng đầu cứ khăng khăng kéo nàng ta vào đây, để rồi giờ bị linh thú truy sát không ngừng, suýt c.h.ế.t mấy lần.
"Tình thế lúc đó chúng ta cũng không có lựa chọn nào khác… Bây giờ nói gì cũng vô ích, chạy trước đã!" Liễu Đình Hiên chạy bên cạnh thở hổn hển nói.
Nhóm ma tu điên cuồng chạy trốn giữa khu rừng đổ nát, “ầm” một tiếng chiếc đuôi khổng lồ của giao long quật mạnh xuống phía trước, rồi lập tức quét ngang, chặn đường thoát của bọn họ.
Nhóm người bị cái đuôi khổng lồ đập bay trở lại.
Trình Xung, Thanh Yêu cùng vài người khác quỳ rạp phun máu, vừa định bò dậy thì phát hiện một cặp mắt thú khổng lồ, đỏ rực, đang lặng lẽ nhìn chằm chằm vào họ từ phía sau.
"Sư... sư tỷ..." Tiết Âm cứng ngắc xoay người, nghe thấy được giọng nói của mình đang run rẩy.
Thanh Yêu kéo nàng ấy lùi lại, cả người căng cứng.
Ba chiếc đầu khổng lồ của giao long đồng loạt há miệng, kẽ răng nhét đầy m.á.u thịt, mùi tanh tưởi xộc thẳng vào mặt.
"Đoàng—”
Một tiếng nổ chói tai gần như xé rách màng nhĩ vang lên sát bên người các nàng, tiếp theo chỉ nghe "Phụt" một tiếng, một con mắt của giao long nổ tung!
"Đoàng—”
"Đoàng—”
"Đoàng—”
Liên tiếp mấy tiếng nổ vang lên. Những luồng sáng xẹt qua nhanh đến mức không để lại tàn ảnh, xuyên thẳng qua lớp vảy, b.ắ.n thẳng vào thân thể của giao long.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-359-tieu-su-muoi-sao-lai-dat-den-nguyen-anh-dinh-phong-roi.html.]
Nỗi đau khiến nó phát điên ngay tại chỗ.
Ba luồng kim quang chớp nhoáng xuất hiện, lao tới trước mặt đám người.
Cánh hoa sen vàng trên trán Khương Trúc rực rỡ chói lọi. Chỉ khẽ điểm mũi chân, nàng đã vọt lên không trung, cùng Huyền Tịch và Thiền Tâm phân thành ba hướng.
Giơ kiếm đến trước người, một luồng kiếm khí kinh thiên động địa quét ngang vạn dặm, sau đó nhanh chóng hội tụ lại một chỗ. Khương Trúc chỉ vung kiếm một lần, nhưng lại có hàng ngàn hàng vạn luồng kiếm khí lao đến, trút xuống đầu giao long.
Trình Xung và Liễu Đình Hiên sửng sốt nhìn người đứng trước mặt.
Là nàng.
Một trong những thiên tài của Trung Châu, người họ từng hợp tác trong đại bí cảnh Cửu Trọng.
Ma Vương vẫn ung dung nằm trong giỏ nhỏ, không hề ra tay hỗ trợ. Dù chỉ có một mình, Khương Trúc cũng có thể đấu ngang ngửa với cường giả Hóa Thần sơ kỳ. Giờ lại có thêm Huyền Tịch và Thiền Tâm– cả hai đều là Nguyên Anh đỉnh phong– việc diệt trừ một con linh thú Hóa Thần trung kỳ hoàn toàn nằm trong tầm tay.
Kim quang lấp lánh tắt dần, thân thể khổng lồ của giao long ba đầu rơi xuống đất, tạo nên một cơn chấn động, bụi mù cuồn cuộn bốc lên.
"Tiểu sư muội sao lại đạt đến Nguyên Anh đỉnh phong rồi?! Hồi ta còn Kim Đan, muội ấy mới chỉ là Luyện Khí kỳ thôi mà!"
Huyền Tịch sốc nặng.
Đại sư huynh đã đột phá Hóa Thần, nhị sư huynh cũng sắp đến Hóa Thần, bên cạnh còn có Thiền Tâm– ngưởi sở hữu Phật cốt trời sinh.
Giờ lại có thêm một tiểu sư muội chưa đầy hai mươi tuổi đã đạt đến Nguyên Anh đỉnh phong.
Hắn ta rốt cuộc đã đắc tội với ai?!
Khương Trúc cười rạng rỡ: "Có lẽ là vì thêm sức mạnh từ sự cung phụng chăng?"
Dù sao, khắp cả vương triều Tề Thánh đều có tượng thần của nàng, hương khói mỗi ngày chưa từng gián đoạn.
Huyền Tịch cúi đầu ủ rũ như cà tím bị dính sương: "Đừng an ủi ta nữa, từ hôm nay, ta tuyệt đối không theo Minh Huệ gây chuyện nữa!"
Nếu cứ tiếp tục thế này, chẳng bao lâu nữa tiểu sư muội sẽ vượt mặt cả người sư huynh này!
Thu Vũ Miên Miên
Khương Trúc và Thiền Tâm bật cười, nhưng ngay sau đó, ánh mắt nàng đảo qua những ma tu nằm la liệt dưới đất.
Trong đó có hai gương mặt quen thuộc, điều này khiến nàng khá kinh ngạc, nhưng cuối cùng vẫn bước về phía Thanh Yêu và Tiết Âm.
"Tiết Âm, sao các ngươi lại ở đây?"
Nhưng chưa kịp đến nơi, sắc mặt Khương Trúc bỗng chốc thay đổi, nhanh chóng bay ra xa.
Hai ma tu nằm gần cạnh nàng đột nhiên nổ tung, không để lại chút vụn t.h.i t.h.ể nào.
Ma khí tràn ngập không trung!
Thấy Khương Trúc không bị thương, Huyền Tịch và Thiền Tâm thở phào, nhưng ngay lập tức thu hồi biểu cảm, linh lực dâng trào trong lòng bàn tay, sẵn sàng chiến đấu.
Trình Xung mấp máy môi, liếc nhìn nhóm ma tu phía sau, rồi cúi đầu thở dài.
Bầu không khí căng thẳng bao trùm.
Tiết Âm gắng gượng đứng dậy, chắn trước mặt Trình Xung và những ma tu khác, nói với Khương Trúc: "Không phải bọn họ."
Huyền Tịch và Thiền Tâm nhìn sang Khương Trúc, thấy nàng lắc đầu, bèn chậm rãi hạ linh lực xuống.
Màn đêm buông xuống, một nhóm người quần áo xộc xệch ngồi quanh đống lửa, vệt m.á.u khô còn vương trên mặt. Ánh lửa phản chiếu sự mệt mỏi trong mắt họ, một số ma tu thậm chí dựa vào cọc gỗ mà ngủ thiếp đi.
Trình Xung ngồi cạnh Khương Trúc, chậm rãi kể lại:
"Sau khi rời khỏi đại bí cảnh Cửu Trọng, tiểu đội của chúng ta trở về Đông Châu. Là tán tu, đơn giản chỉ là rèn luyện trong các sơn mạch, bí cảnh, liều mạng c.h.é.m giết, hoặc đôi khi cướp bóc. Nếu may mắn, có thể kiếm được không ít bảo vật, bán đi đổi lấy linh thạch mua đan dược bảo mệnh."
"Cho đến một ngày, Lương Tu xuất hiện ở Đông Châu. Lão ta bắt chúng ta. Sau này mới biết, không chỉ có chúng ta, mà rất nhiều tán tu khác cũng bắt, chỉ trong một hang động mà đã có hơn một trăm người bị nhốt."
Trình Xung lặng lẽ nhìn Khương Trúc bên cạnh, rồi tiếp tục: "Lão ta dùng một đại trận vây khốn chúng ta. Lúc đầu, ta nghĩ chúng ta sẽ chết, hoặc tệ hơn là trở thành quái vật. Nhưng không, chúng ta vẫn sống, chỉ là không còn cách nào tu luyện linh lực nữa."