Tiểu sư muội nói Thần kinh cũng là Thần - Chương 174: “Người Đông Châu vẫn thiệt thòi vì tuổi tác.”
Cập nhật lúc: 2025-01-06 15:38:29
Lượt xem: 1,126
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Lôi Thần và Khương Trúc đang trao đổi, các đội khác cũng rút thăm xong.
Trận đầu tiên đội Tiểu Cường gặp đội Tiểu Cẩu, chính là đội của Mộ Dung Tín. Tuy nhiên, Mộ Dung Tín lên đấu vì là mạnh nhất trong gia tộc Mộ Dung.
Ân Xuyên, Ân Thanh Phong, Dung Tri Hạ, Dung Tri Thu, Mộ Dung Hạc và Mộ Dung Thành Ngọc mới chính là những cầm đầu thật sự của ba gia tộc Ân, Dung và Mộ Dung.
Trong đó, hai nhà họ Dung cùng Ân Xuyên và Mộ Dung Hạc đều ở Kim Đan hậu kỳ, những còn cũng là Kim Đan trung kỳ.
Còn đội Tiểu Cường thì lựa chọn nào khác, cả sáu đều sân.
“Trận đầu tiên, đội Tiểu Cường đối đầu với đội Tiểu Cẩu.”
Người nam nhân ngai vàng, giọng bực dọc hét lên: “Những khác tránh xa một chút, để gian cho họ. Đừng như cột mốc, lỡ đánh bay thì đừng đến lóc đòi phân xử.”
Những đội khác , vội vàng lùi xa, nhưng mắt thì rời khỏi hai đội đấu, sợ bỏ lỡ bất kỳ điều gì.
Không đến tình thế hiện tại, các trận đấu giữa các đội cũng đáng chú ý, vì cơ hội để các thiên tài từ khắp các châu tụ hội nhiều. Những trận đấu chính thức như thế càng hiếm hoi hơn.
Dù cũng tu sĩ Hóa Thần trông coi, họ thể giở trò gì, vì thế bốn đội còn quyết định xuống theo hàng, giống như đang xem thi đấu, trông phần thư thái.
“Trận đầu mà gay cấn thế , các ngươi nghĩ bên nào sẽ thắng?”
“Đông Châu tuy bốn Kim Đan hậu kỳ, nhưng các ngươi cũng thấy đấy, nhóm Trung Châu cũng chẳng dạng , Kim Đan sơ kỳ mà còn đánh bay mấy trung kỳ, khó lắm.”
“Các ngươi Đông Châu nên đấy thôi, Mộ Dung Tín chẳng thiên tài gì cả, ở gia tộc Mộ Dung cũng chẳng thứ hạng, tu vi gì sất. Các ngươi thấy tỷ song sinh Dung gia ? Ở Đông Châu họ nổi tiếng mạnh mẽ, hai phối hợp ăn ý đến mức thể đánh bại cả tu sĩ Nguyên Anh kỳ.”
“ đấy, Mộ Dung Tín chỉ dọa mấy kẻ thôi, chẳng đáng là thiên tài của Đông Châu, Ân Xuyên và Mộ Dung Hạc mới thực sự thực lực. Nghe họ từng tiêu diệt một linh thú Nguyên Anh sơ kỳ, hơn nữa tốc độ của Ân Xuyên cực nhanh, đến tu sĩ Nguyên Anh cũng chịu thiệt khi đấu một chọi một.”
Các tu sĩ khác tỏ ngạc nhiên: “Thật ? Kim Đan hậu kỳ mà đánh bại linh thú Nguyên Anh sơ kỳ ?”
“Có nguời thấy tận mắt, mà giả ?”
“Trời ạ, tính đội họ chẳng khác nào hai tu sĩ Nguyên Anh!”
“ , mà Mộ Dung Thành Ngọc và Ân Thanh Phong dù chỉ là Kim Đan trung kỳ, nhưng họ cũng từng đánh bại tu sĩ Kim Đan hậu kỳ .”
“Ài, thì hy vọng thắng của Trung Châu cao lắm nhỉ.”
“Ta thấy đội Trung Châu vẫn thiệt thòi vì tuổi tác, với độ tuổi mà đạt sức mạnh như là kinh .”
Đội Trung Châu: “?”
Ý gì đây, Đông Châu các ngươi nghĩ giỏi hơn Trung Châu bọn ?
Tính hơn thua trỗi dậy.
Người Trung Châu giả tạo, âm thầm ghi hận trong lòng.
Chờ đấu xong sẽ tính sổ .
“ , may mà tiền bối yêu cầu tuổi tác giống , nếu đội còn chẳng đủ sáu . Họ thua cũng mất mặt, dù tuổi tác cũng là yếu tố quan trọng.”
“Ý ngươi là đội nào? Sao thẳng tên bọn luôn .”
“Đừng cãi nữa, bắt đầu kìa.”
“Trận đấu tranh đoạt truyền thừa chủng tộc đầu tiên của Tu Tiên giới, bắt đầu!”
Khi lời nam nhân dứt, khí ngay lập tức trở nên căng thẳng.
Luồng linh lực đầu tiên bay qua trung như mở một công tắc, cả mười hai sân đều lập tức di chuyển.
Chỉ thấy Ân Xuyên nhoáng một cái, lao như mũi tên, trong chớp mắt xuất hiện mặt Bạch Vi.
như lời đồn, tốc độ của Ân Xuyên quả thực nhanh như chớp!
Hắn vung đoản đao trong tay, tàn nhẫn c.h.é.m thẳng xuống đầu Bạch Vi. Nàng kịp phản ứng, chỉ đành rút kiếm đỡ lấy một đòn, nhưng lực đạo quá mạnh khiến cánh tay nàng run rẩy. May , Mục Trì ở bên cạnh nhanh chóng quất côn tới, giải thoát cho Bạch Vi khỏi tình thế nguy hiểm.
Ân Xuyên đánh trúng đành lùi mấy bước, suýt ngã nhào, vặn Mộ Dung Hạc đỡ lấy. Đồng thời, Trương Đồng đánh bay cũng Khương Trúc đỡ kịp.
Bỗng nhiên, tiếng vỗ tay vang lên từ hai tỷ Dung gia- những sân.
Cả hai gần như giống hệt , từ khuôn mặt cho đến trang phục: “Không hổ danh là tử truyền của Ngũ đại tông môn.”
“Vút” một tiếng, cả hai đồng loạt mở quạt Linh Cẩm , chân khẽ điểm xuống đất. Chưa dứt lời, cả hai biến mất khỏi vị trí.
“ nếu các ngươi chỉ bấy nhiêu sức mạnh, thì thể thắng chúng !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-174-nguoi-dong-chau-van-thiet-thoi-vi-tuoi-tac.html.]
Tiêu Trường Phong cảm nhận nguy hiểm, lập tức ngả . Quạt Linh Cẩm sượt qua cổ , nháy mắt một vệt m.á.u xuất hiện.
Không kịp quan tâm đến vết thương, lùi , rút kiếm , vung một luồng kiếm khí mạnh mẽ về phía hai tỷ Dung gia. Họ nhanh nhẹn nhảy lộn vài vòng tránh thoát.
Hai tỷ một tấn công, một phòng thủ, khiến Tiêu Trường Phong khó thể tấn công trực diện.
Thấy Tiêu Trường Phong đánh cả nửa ngày trời mà chạm ai, đám Đông Châu đang xem kịch thoáng chốc lộ vẻ mặt như đoán .
“Hai tỷ Dung gia là của Đông Châu mà...” Lời hết, bỗng một trận âm thanh va chạm kim loại cắt ngang.
Chỉ thấy thanh trường kiếm trong tay Bạch Vi và Khương Trúc vung lên tạo một tia sáng lạnh, kiếm khí xẹt qua mặt đất đánh tia lửa, linh lực họ tung tức khắc va chạm với linh lực Tiêu Trường Phong đánh trượt, đó kết hợp với linh lực của , đổi hướng bay về phía hai tỷ .
“Thắng thua chỉ bằng miệng , đạo hữu.” Bạch Vi và Khương Trúc dậm chân mạnh xuống đất, lập tức đuổi theo linh lực.
Hai tỷ đầu thì linh lực gần ngay mắt, chói đến mức thể mở mắt .
“Cái... cái gì?”
Dung Tri Thu lo liệu việc phòng ngự còn cách nào khác, chỉ đành lao lên đỡ lấy.
Cùng với một tiếng va chạm trầm đục, Dung Tri Thu gần như thấy tiếng xương rạn nứt.
Cả nàng lùi về mấy bước, khoé miệng vương máu, hổ khẩu tê dại, cơn đau thấu xương khiến trong mắt nàng loé lên vẻ kinh hoàng.
Mộ Dung Hạc và mấy khác thấy tình hình , định chạy qua hỗ trợ, nhưng Trương Đồng, Mục Trì và Bạch Tử Mục cản .
“Xẹt—”
Tiếng mũi kiếm xé rách da thịt vang lên, chỉ thấy một kiếm của Bạch Vi c.h.é.m vai Dung Tri Hạ, m.á.u tươi tuôn .
“Tỷ tỷ!”
Dung Tri Thu xoay định ngăn Bạch Vi , nhưng mắt bỗng một bóng đen xẹt qua.
“Keng—”
“Lo cho .”
Kiếm phong ập đến, trong trung vang lên tiếng kiếm ngân, ánh mắt Dung Tri Thu biến đổi, vội vàng nghiêng tránh nhát kiếm của Khương Trúc.
nàng vẫn chậm hơn nửa nhịp, trực tiếp va chạm với thanh trường kiếm.
Dung Tri Thu nhíu mày ngẩng đầu, Khương Trúc mỉm với nàng , thấy nụ , nàng thầm nghĩ , nhưng quá muộn.
Chỉ thấy Khương Trúc nghiêng đầu, kích đao trong tay Trương Đồng nặng nề chắn ngang, trường thương trong tay Ân Thanh Phong đang giao đấu với từ lưng Khương Trúc đ.â.m thẳng về phía Dung Tri Thu.
Nàng vội vàng giơ quạt lên đỡ, trong khoảnh khắc ngăn cản thì Trương Đồng và Khương Trúc đồng thời đá văng .
Bên , Mộ Dung Thành Ngọc lao về phía , nhân cơ hội tung một quyền đánh thẳng mặt Tiêu Trường Phong.
Ánh mắt Bạch Tử Mục lạnh lùng, vội vàng lao lên, khi Tiêu Trường Phong nghiêng tránh cú đ.ấ.m mạnh , tung một cước trúng ngay n.g.ự.c Mộ Dung Thành Ngọc, khiến bay ngược ngoài, va mạnh Dung Tri Thu đang đánh bay qua.
Thu Vũ Miên Miên
Mộ Dung Thành Ngọc nửa quỳ mặt đất ôm n.g.ự.c thở dốc, một lúc mắt xuất hiện một đôi giày, ngẩng đầu lên, một thanh trường kiếm lưu chuyển lôi quang đang kề sát cổ .
Khương Trúc vuốt nhẹ sợi tóc trán, để lộ nốt chu sa đỏ rực, : “Nhận thua .”
Ân Xuyên và Mộ Dung Hạc đang dây dưa với ba Mục Trì chậm rãi dừng tay .
Họ thua .
Trận chiến sân kết thúc.
Phía , những nãy còn bàn luận sôi nổi giờ im lặng như tờ, ai nấy đều lộ vẻ kinh ngạc.
“Không Đông Châu hy vọng thắng của Trung Châu chúng lớn , thấy hình như chúng thắng ?” Người Trung Châu khẽ lên tiếng.
“Ta , Đông Châu lẽ vẫn thua thiệt vì tuổi tác, mới chỉ hai mươi mấy tuổi mà đấu với thiên tài Trung Châu chúng mười mấy tuổi mấy chiêu là giỏi lắm , cần nản chí.”
Người Đông Châu: “...”
Những kẻ đó còn dõng dạc tự tin giờ lộ vẻ lúng túng, ấp úng lời nào phản bác.
Vốn dĩ Đông Châu khả năng thắng lớn hơn, nhưng nhóm Trung Châu rõ ràng hề bất kỳ trao đổi ngôn từ nào, thể phối hợp vô cùng ăn ý, dù chỉ một ánh mắt một động tác cũng thể hiểu ý lẫn .
Từng chiêu từng chiêu, phối hợp kín kẽ một kẽ hở, điều là thứ họ hề lường .
Nhóm Công Thiên Tinh hề lên tiếng càng càng cảm thấy nặng nề trong lòng.
Nếu gì bất ngờ, bọn họ sẽ đối đầu với Trung Châu.