Nói , đột nhiên vỗ mạnh hai tay , phát một âm thanh dội vang giữa khung cảnh tĩnh lặng.
Thế nhưng đợi mãi cũng chẳng thấy ai đáp .
"Không chứ? Ngươi đang đợi ai tới cứu ?" Trì Vũ khoanh tay ngực, bằng ánh mắt khinh miệt như đang xem một tên hề.
Thực tế, nàng sớm đoán Hách Độc sẽ sắp xếp ở vòng ngoài để ứng cứu. khi tới đây, xung quanh chẳng lấy một bóng ma, chuyện thực sự kỳ lạ.
Chuyện gì thế ?
Trong lòng Hách Độc kinh ngạc, Trì Vũ với vẻ thể tin nổi.
Chẳng lẽ bốn tu sĩ Kim Đan cùng nữ nhân giải quyết hết?
Không thể nào! Chắc chắn thể!
lúc lúc để nghĩ nhiều. Việc quan trọng nhất là thoát khỏi đây. Chờ khi luyện hóa nội đan độc giao, sẽ báo thù.
"Huyết Độn!"
Hách Độc hét khẽ một tiếng, thi triển bí pháp, hóa thành một luồng sáng đỏ lao vút lên trung.
"Đứng cho !"
Bạch Tuyết mở đôi cánh lưng, tốc độ nhanh như chớp, lao lên bám sát.
Cái quái gì thế?
Hách Độc kịp phản ứng thì cảm thấy chân một bàn tay mũm mĩm nhưng mạnh mẽ tóm lấy.
"Bịch!"
Hách Độc kéo mạnh xuống, ngã nặng nề xuống đất. Những vết thương cũ lành nay càng thêm nghiêm trọng, m.á.u từ miệng ngừng trào .
Ánh mắt Trì Vũ lúc chứa đầy oán độc.
Trì Vũ hiểu rõ một điều: phản diện c.h.ế.t vì nhiều.
Không để cơ hội thêm lời nào, nàng lấy khẩu s.ú.n.g dí thẳng lên trán Hách Độc: "Được ! Thời gian đến, ngươi thể lên đường!"
"Hahaha-"
Trong thời khắc sinh tử, Hách Độc ngờ bật lớn:
"Trì Vũ, tin ngươi dám g.i.ế.c ! Ta là của Bắc Vực..."
"Đoàng!"
Một tiếng nổ vang lên, đầu của Hách Độc nổ tung thành mảnh vụn.
Trì Vũ bình thản thổi làn khói nòng súng, nở một nụ lạnh lùng:
"Xin , nhưng dám đấy."
Nàng xoay , ánh mắt sắc lạnh, thì thầm: "Ngươi là kẻ đầu tiên g.i.ế.c. tuyệt đối kẻ cuối cùng."
Sự quyết đoán và tàn nhẫn của Trì Vũ khiến Triệu Bình Chi phần sợ hãi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-ganh-vac-ca-tong-mon/chuong-112.html.]
Hắn thậm chí chút nghi ngờ, chẳng lẽ nàng ai đó đoạt xá?
Nếu thì thể khi giải quyết Hách Độc, nàng vẫn thể bình thản lục soát tài sản của như .
"Ê, ngẩn thế? Đi thôi!" Thấy vẫn yên tại chỗ mà ngẩn , Trì Vũ lập tức đá một cái.
Ngay khi ba rời lâu, một bóng cao lớn bước từ trong rừng.
Trong tay xách theo vài thi thể, về hướng Trì Vũ rời , mặt lộ một nụ thật thà. ...
Thiên Kiếm Phong.
Không rõ vì mà mắt của Lôi Bá Đạo cứ giật ngừng.
Trong lòng bất an, tới lui trong động phủ, đột nhiên, tấm lệnh bài thuộc về Hách Độc phát một tiếng "rắc" vỡ vụn!
Lệnh bài vỡ vụn, điều đó nghĩa là Hách Độc "ngỏm ".
"Chuyện... chuyện thể nào!!"
Khuôn mặt của Lôi Bá Đạo lập tức đen như đáy nồi, tiếng gào thét vang vọng khắp Thiên Kiếm Phong. Hắn nhảy vọt lên, hóa thành một tia sáng bay thẳng tới vùng đầm lầy độc.
Khi đến nơi, Trì Vũ và đồng bọn rời từ lâu.
Sắc mặt Lôi Bá Đạo u ám, lao thẳng sâu trong đầm lầy, thấy t.h.i t.h.ể khổng lồ của song đầu độc giao, một nửa chìm bùn lầy.
Ánh mắt sắc bén của vẫn phát hiện bên cạnh t.h.i t.h.ể độc giao một đoạn chân trắng bệch.
"Đồ của !!"
Lôi Bá Đạo gầm lên một tiếng, vội vàng chạy tới, tóm lấy đoạn chân mà kéo .
Quả nhiên là Hách Độc!
đáng tiếc, đầu còn, c.h.ế.t t.h.ả.m lời nào tả xiết.
Với tình trạng , dù là Đại La Kim Tiên đến, e cũng chỉ thể giúp ma chay mà thôi.
Chẳng lẽ đồng quy vu tận với song đầu độc giao?
Dĩ nhiên, Lôi Bá Đạo sẽ tin điều đó.
Dựa sự hiểu của về Hách Độc, dù đ.á.n.h , cũng tuyệt đối sẽ chọn cách đồng quy vu tận!
Chuyện nhất định gì mờ ám! Chín phần mười là kẻ gian hãm hại!
Nếu thì việc túi trữ vật biến mất thì giải thích thế nào đây?
"Ai?! Là kẻ nào dám chuyện ! Mau cút đây cho lão phu!"
Lôi Bá Đạo phẫn nộ tột độ, liên tiếp tung mấy chưởng, tức thì bùn lầy cuộn sóng, rừng cây cũng cháy hừng hực.
Đồng thời, thả thần thức , bắt đầu tìm kiếm những kẻ khả nghi xung quanh. Thế nhưng một hồi dò xét, chẳng thu bất cứ manh mối nào.
"Khốn kiếp! Đừng để là ai ! Nếu , lão phu nhất định nghiền nát ngươi thành tro bụi!"
Không thể tìm tung tích hung thủ, Lôi Bá Đạo nghiến răng ken két, đầy sự cam lòng, kéo theo t.h.i t.h.ể vẹn của Hách Độc trở về Thiên Kiếm Phong. ...