Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 60: Chẳng lẽ nàng chỉ mất ba tháng để lĩnh ngộ Đao Ý?
Cập nhật lúc: 2025-04-21 14:28:30
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi người đều kinh ngạc trước thất bại của Phổ Thánh Minh, ánh mắt nhìn về phía Tô Ly Ly cũng thêm vài phần khó hiểu.
Nếu nói Phổ Thánh Minh thua trong một trận đấu chính diện thì vẫn còn chấp nhận được, nhưng việc Tô Ly Ly liên tục do dự, gần như trở thành điểm yếu lớn nhất trong trận chiến, quả thực khó mà giải thích nổi.
Tô Ly Ly nhận ra có điều không ổn, nhưng đang giữa trận đấu nên nàng ta không thể suy nghĩ quá nhiều, chỉ có thể trơ mắt nhìn Phổ Thánh Minh bị loại một cách quá mức chóng vánh.
Lúc này, nàng ta mới thực sự nhận ra từ trước đến nay thánh địa đã quá khinh thường Tô Chước!
Không chỉ Phổ Thánh Minh, mà ngay cả chính nàng ta cũng vậy.
Nhận thức này khiến nàng ta nghiến răng, tay siết lấy chuôi kiếm, lập tức lao thẳng lên!
Tô Chước không hề nhìn kẻ bại trận lấy một lần, mà chỉ xoay người đối mặt với Tô Ly Ly.
Trong tay nàng xuất hiện một thanh trường đao!
“Ngươi dùng đao?”
Mắt Tô Ly Ly trợn lớn, cảm xúc đầu tiên trào lên trong lòng không phải là cảnh giác, mà là phẫn nộ.
Chẳng lẽ thực lực của nàng ta còn không bằng Phổ Thánh Minh, đến mức ngay cả tư cách khiến Tô Chước rút kiếm cũng không có hay sao?
Tô Chước chẳng buồn quan tâm nàng ta nghĩ gì.
Nàng hít sâu một hơi, cố gắng áp chế cảm giác suy yếu trong thần phách, để cho dòng suy nghĩ vốn đang kích động dần dần bình tĩnh lại.
Ngay từ đầu, nàng đã nhìn ra Phổ Thánh Minh có ý khinh địch, thế nên nàng mới mượn nước đẩy thuyền, cố tình để hắn ta tiếp tục chủ quan, nàng còn lợi dụng hắn ta để kiềm chế Tô Ly Ly, tránh trường hợp hai người thực sự liên thủ đối phó nàng, như vậy rất khó ứng phó.
Giữa trận đấu này, quy tắc không hề hạn chế nàng sử dụng Hồn thuật.
Nếu nàng vận dụng Vạn Kiếp Phong Phách Ấn, chỉ cần một chiêu là Tô Chước có thể trực tiếp tiễn một kẻ ra ngoài!
Nhưng nếu vì vậy mà bị tổn hao nguyên khí nghiêm trọng, cuối cùng lại để trưởng lão ra tay cứu đối phương thì chẳng khác gì một trò cười.
Vậy nên, nàng từ bỏ suy nghĩ ấy, thay vào đó bắt đầu cân nhắc những chiêu thức có thể sử dụng.
Thu Vũ Miên Miên
Từ sau trận chiến với Đệ Ngũ Vực, nàng đã mượn không ít thư tịch về Hồn thuật từ Tàng Kinh Các.
Nhưng khi nghiên cứu, nàng mới phát hiện...
Ngay cả những Hồn thuật quý giá nhất trong tầng thứ bảy của Tàng Kinh Các, so với những gì Đại sư huynh thuận tay dạy nàng thì vẫn còn kém xa một bậc.
Thế nhưng, trong tình huống hiện tại nó lại đúng lúc thích hợp để sử dụng.
Tô Ly Ly luôn có vô số hậu chiêu ẩn giấu, nếu cứ để nàng ta dễ dàng thoát khỏi lôi đài mà không chịu chút tổn hại nào, vậy thì đúng là quá dễ dàng rồi.
Tại khu vực đệ tử của Cửu Vực.
Nghê Truyền Vân nhìn về phía Đại sư huynh, thấy hắn vẫn không tỏ vẻ gì, đành phải truyền âm hỏi: “Hồn thuật?”
Tần Dĩ Luật hờ hững đáp: “Phải.”
Nghê Truyền Vân nhíu mày: "Nhưng ta chưa từng thấy huynh dùng thuật quấy nhiễu Thần hồn bao giờ."
Tần Dĩ Luật bình thản đáp: “Không phải ta dạy.”
Bên cạnh, Ngu Hồng Vũ đặt ly rượu xuống, ánh mắt lóe lên tia tán thưởng: “Vậy tức là do Tiểu Cửu tự học.”
Tần Dĩ Luật không nói gì.
Nếu là hắn dạy, tuyệt đối sẽ không dạy thứ thuật pháp rách nát, sơ hở đầy mình, lại còn tiêu hao quá lớn như vậy.
Nhưng trong trận chiến này, Tô Chước dùng nó rất hợp lý.
Hoặc có lẽ, không phải do bản thân thuật pháp có gì đặc biệt mà là vì kinh nghiệm chiến đấu của sư muội hắn vượt xa lứa tuổi, thậm chí cả những kẻ từng trải.
Chỉ có như vậy, nàng mới có thể biến một Hồn thuật thấp kém, giá trị sử dụng không cao, trở thành một con át chủ bài trong đúng thời điểm quan trọng nhất.
Đối với người bình thường mà nói, dù đối phương có nhanh hay chậm hơn một nhịp cũng chẳng thay đổi được kết cục trận đấu.
Tần Dĩ Luật hờ hững nhận xét: “Cũng không tệ.”
Ít nhất, so với tuổi tác của nàng thì đây cũng xem như là một nước đi sáng tạo, lại vô cùng thực dụng.
Mấy vị sư đệ ngạc nhiên liếc nhìn hắn một cái.
Bọn họ đều hiểu rõ, đây đã là mức cao nhất của lời khen mà Đại sư huynh có thể thốt ra.
Lần gần nhất hắn đánh giá là "không tệ", chính là khi có người lĩnh ngộ Đao Ý.
Nhưng khi bọn họ còn đang trò chuyện, trên sân đấu, cục diện đã bất ngờ đảo chiều.
Rất nhiều người vốn tưởng rằng trận đấu này sẽ chỉ là áp đảo một chiều.
Nhưng trái ngược hoàn toàn với dự đoán của bọn họ, Tô Ly Ly hoàn toàn thoát khỏi bộ dạng yếu thế trước đó, kiếm khí sắc bén như bão táp cuốn tới, hoàn toàn áp đảo Tô Chước!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-60-chang-le-nang-chi-mat-ba-thang-de-linh-ngo-dao-y.html.]
"Ngươi đang quấy nhiễu phán đoán của ta."
Cuối cùng Tô Ly Ly cũng đã hiểu ra.
Giọng nói nàng ta sắc bén vang lên xuyên qua kiếm phong, truyền thẳng đến tai Tô Chước.
"Ngươi không cầm cự được bao lâu đâu. Nhận thua đi."
Trình độ tu vi Tiên Thiên cảnh chưa đến mức có thể tạo nên sự chênh lệch lớn.
Nhưng trong chiến đấu, biến số lại vô cùng lớn.
Ngay cả kẻ có tu vi cao hơn, chưa chắc đã nghiền ép được kẻ yếu hơn.
Nhưng Kiếm Ý hoàn toàn có thể phân định thắng bại trong tu vi Tiên Thiên cảnh!
Nếu một tu tiên giả lĩnh ngộ Kiếm Ý thì có thể bộc phát toàn bộ uy lực của kiếm pháp.
Nếu thực lực tăng thêm một bậc, thì trong Tiên Thiên cảnh, hầu như không ai có thể chống lại nàng ta.
Giống như cách mà Phong An Dương đã đánh bại Phổ Thánh Minh Tiên Thiên cảnh cửu trọng.
Tô Chước xuất đao.
Tàn Thiên thức thứ nhất được tung ra!
Đao thế cuồn cuộn như sóng thần, mạnh mẽ nghiền nát kiếm phong đang lao đến!
Linh khí thiên địa gào thét tụ về quanh người nàng, dày đặc đến mức hóa thành từng tầng sương trắng mờ ảo!
"Đao Ý!"
Một đệ tử từ tông môn khác gần như tê dại khi trông thấy cảnh này. Hôm nay chỉ là một trận tỷ thí nhập môn, vậy mà bọn họ đã chứng kiến ba thiên tài nắm giữ Đao Ý!
Đây chính là thực lực của các đại thế lực ư?
Tô Ly Ly trừng lớn mắt.
Nàng ta không ngờ con đường Võ Tu của Tô Chước không phải do bất đắc dĩ, mà là thực sự có căn cơ!
Làm sao có thể?
Ở thánh địa, từ trước đến nay nàng ta chưa từng nghe nói Tô Chước có rèn luyện võ đạo!
Chẳng lẽ chỉ trong vòng ba tháng mà nàng đã lĩnh ngộ Đao Ý?
Đao Ý phá không lao tới, Tô Ly Ly vô thức thi triển kiếm quyết để chống đỡ.
Linh khí xanh nhạt ngưng tụ quanh thân kiếm trong tay nàng ta, mạnh mẽ va chạm với đao thế!
"Ầm!"
Ánh vàng lóe lên trong mắt Tô Chước.
Lần này, Tô Ly Ly rất chắc chắn đó không phải ảo giác!
Khoảnh khắc ấy, một cơn chấn động dữ dội lan khắp cánh tay nàng ta, khiến cổ tay cũng run lên.
Tô Chước thay đổi đao pháp. Ngay lập tức, Tô Ly Ly làm ra một hành động đến chính Tô Chước cũng không ngờ tới!
Nàng ta cưỡng ép né tránh lưỡi đao, không quan tâm cánh tay của mình bị cứa vào, m.á.u tươi tuôn ra.
Đồng thời, Tô Ly Ly nhanh chóng nuốt một viên đan dược.
Ngay tức khắc, linh khí hộ thể vốn bị đao phong phá vỡ trong cơ thể nàng ta điên cuồng kéo đến!
Linh hải trong cơ thể nàng ta mạnh mẽ vận chuyển, không chỉ phục hồi chỗ bị thương mà còn mạnh hơn trước.
Tô Ly Ly đã nuốt đan dược tăng tu vi!
Các đệ tử bên dưới lập tức bàn tán xôn xao.
Đan dược tăng tu vi không hiếm.
Nhưng trên đời này, đan dược có thể tăng tu vi mà không làm tổn hại linh mạch lại vô cùng quý hiếm!
Có thể thấy, thánh địa thực sự cực kỳ giàu có!
Tô Chước khẽ nhướng mày. Nàng nhớ rất rõ, lần trước đối phương cũng dùng đúng phương thức này để lật ngược tình thế.
Có vẻ như lần này thánh địa thực sự đến đây vì nàng.
Có thể là vì bọn họ không muốn nàng rời khỏi thánh địa, lại còn sống tốt trong Vô Minh Thần Tông.
Cũng có thể...
Là ý muốn của chính Tô Ly Ly!