Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 59: Một đánh hai – Tô Chước không thể đánh bại đối phương
Cập nhật lúc: 2025-04-21 14:27:45
Lượt xem: 32
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
[Cảm ơn bạn Lila đã donate cho truyện, chương này dành tặng bạn]
Ba người đứng giữa võ đài, hai đệ tử thánh địa đều mặc bạch y.
Thiếu nữ đối diện bọn họ mặc một bộ hắc y bó sát, vừa gọn gàng linh hoạt, vừa có vẻ đơn độc, nhưng cũng đầy khiêu khích.
Bên dưới khán đài lặng ngắt như tờ. Dù trước đó không quá quan tâm đến thắng bại, nhưng lúc này, các đệ tử tông môn khác cũng không kìm được mà âm thầm suy đoán.
Thánh tử và thánh nữ đời mới của Thánh Địa Hi Hòa, Phổ Thánh Minh có tu vi Tiên Thiên cảnh cửu trọng, còn Tô Ly Ly chỉ mới gia nhập thánh địa ba tháng, từ một tu tiên giả Trúc Cơ vô danh bình thường đã thăng lên Tiên Thiên cảnh tam trọng, tốc độ này quả thật là kinh người.
Trước đó, Phổ Thánh Minh từng bại dưới tay Phong An Dương, còn Tô Chước lại có tu vi Tiên Thiên cảnh thất trọng, mạnh hơn một bậc so với Tô Ly Ly.
Có lẽ vì thế mà Tô Chước mới dám khiêu chiến một chọi hai.
Nhưng xét về khả năng chiến thắng, bỏ qua yếu tố trung thành với tông môn, hầu hết mọi người đều cảm thấy Tô Chước đang quá ngạo mạn, vô cùng tự đại.
Tô Chước là người đứng đầu bảng Tân Tú của Vô Minh Thần Tông, thực lực hơn Phong An Dương một bậc. Có thể Tô Ly Ly chưa chắc đã là đối thủ của nàng, nhưng nếu thêm cả một Phổ Thánh Minh vốn có danh tiếng lẫy lừng thì chiến thắng hiển nhiên nghiêng về phía thánh địa.
Khi hai bên đứng vững vào vị trí, linh khí hộ thể trên người Phổ Thánh Minh và Tô Ly Ly dần hiện rõ, uy áp từ Tiên Thiên cảnh dần xuất hiện, gần như không để lộ bất kỳ sơ hở nào.
Trong khi đó, trên người Tô Chước lại chẳng có chút linh khí hộ thể nào, như thể nàng hoàn toàn không có ý định chủ động ra tay.
Tô Ly Ly và Phổ Thánh Minh liếc mắt nhìn nhau, trong lòng đều dâng lên cảm giác khó hiểu - đây là người đã đánh bại Phong An Dương sao?
Phong An Dương vốn được coi là một trong những chiến lực mạnh nhất ở Tiên Thiên cảnh, thật sự lại là bại tướng dưới tay nàng?
Hay là có uẩn khúc gì mà người ngoài không biết?
Suy nghĩ chồng chất lên nhau, Phổ Thánh Minh liếc nhìn Tô Ly Ly, truyền âm: “Tự tìm cơ hội, đừng làm vướng tay vướng chân ta.”
Bảo là phối hợp nhưng thực ra hai người họ vốn không có sự ăn ý khi chiến đấu.
Nếu phải chọn ra một người công, một người hỗ trợ, thì với thực lực hiện tại, Phổ Thánh Minh cho rằng Tô Ly Ly không có tư cách tranh giành vị trí chủ đạo với hắn ta.
Tô Ly Ly híp mắt, chỉ do dự trong chớp mắt rồi gật đầu đồng ý. Phổ Thánh Minh không nhận ra trong đáy mắt nàng ta lóe lên tia khinh miệt lạnh lùng.
Tô Chước nhìn cách họ lộ rõ sự xa cách mà không hề che giấu, nàng thầm nghĩ, tên to xác ngốc nghếch Phổ Thánh Minh này, sau này sẽ là một trong những kẻ trung thành nhất dưới trướng Tô Ly Ly. Nhưng hiện tại, hắn ta vẫn chưa hoàn toàn quy phục.
Có lẽ là do chênh lệch thực lực, trái lại, Tô Ly Ly mới là người đang e dè hắn ta.
Bên kia, hai người đã dần hội tụ linh khí, nhưng xung quanh Tô Chước vẫn chẳng có chút dấu hiệu vận chuyển linh lực nào.
Phổ Thánh Minh nhớ lại cuộc đối thoại trước đó, cho rằng Tô Chước đang do dự hoặc coi thường bọn họ thì sắc mặt không vui: “Ngươi sợ rồi sao? Nếu muốn đấu một chọi một, ta không ngại để thánh nữ rút lui.”
Trong mắt hắn ta, thứ hạng của Tô Chước trên bảng xếp hạng Tân Tú có vẻ bị thổi phồng.
Nàng vẫn chỉ là kẻ từng bại dưới tay hắn ta, thậm chí so với trước đây còn kém hơn.
Tô Chước khẽ nhướng mày, thản nhiên nói: “Các ngươi ra tay trước đi.”
Phổ Thánh Minh sững lại, không thèm liếc nhìn Tô Ly Ly, lập tức nhún người nhảy lên, trường thương trong tay bừng sáng, được bao phủ bởi kim linh khí.
“Huyền Nguyên Thánh thương!”
Tô Chước nhận ra chiêu thức của hắn ta, thân ảnh lóe lên, tránh khỏi mũi thương sắc bén nhất.
Phần dư chấn của thương pháp bị nàng nhẹ nhàng hóa giải bằng một chưởng, không hề tổn thương đến nàng, chỉ để lại một vệt mờ trên tầng linh khí hộ thể của lôi đài.
“Vù!”
Thương thế xé gió lao tới.
Phổ Thánh Minh nhìn thấy nàng né tránh một cách thành thạo thì có chút kinh ngạc, nhưng ngay sau đó lại nở nụ cười đắc ý.
Muốn dùng võ kỹ để đấu với hắn ta?
Đúng là nằm mơ!
Nghĩ đến đây, hắn ta lại càng không để lại kẽ hở nào cho Tô Ly Ly ra tay mà chủ động đẩy linh khí màu vàng kim vào trận chiến với linh khí mà Tô Chước tụ tập ra từ thiên địa.
Mộc linh khí của Tô Ly Ly bị kim linh khí của Phổ Thánh Minh khắc chế, còn hỏa linh khí của nàng ta lại áp chế Phổ Thánh Minh.
Tuy lôi linh khí của nàng ta có thể công kích phạm vi lớn, nhưng nếu gia nhập vào trận chiến lúc này sẽ rất dễ làm ảnh hưởng đến cả hai người.
Bởi vậy, nàng ta chỉ có thể tạm thời quan sát.
Tô Ly Ly không dứt khoát ra tay luôn đó là bởi vì tốc độ giao chiến giữa hai người kia quá nhanh, nếu tùy tiện tham gia, rất có thể sẽ vô tình làm ảnh hưởng đến đồng đội.
Mặt khác, trong lòng nàng ta cũng có chút tò mò muốn xem kịch vui. Trước đây Phổ Thánh Minh luôn ra vẻ bề trên, không hề để ý đến nàng ta khi giao đấu, loại người như này nên nhìn nhận lại bản thân.
Dù sao nàng ta cũng không đơn giản như vẻ bề ngoài. Trái lại, bao nhiêu năm nay Phổ Thánh Minh đã phô trương thanh thế đến mức ai ai cũng biết.
Trong thời gian ngắn ngủi quan sát, hai người trên lôi đài đã trao đổi hàng chục chiêu.
Tô Ly Ly âm thầm chờ đợi khoảnh khắc Tô Chước rút kiếm.
Lúc lão tổ ban kiếm, nàng ta cũng từng là một trong những người đứng trong đám đông ngước nhìn Tô Chước từ phía xa.
Đến tận bây giờ, nàng ta vẫn không biết thanh kiếm ấy trông như thế nào.
Thu Vũ Miên Miên
Nàng ta chỉ nhìn thấy Nhật Nguyệt kiếm phát ra ánh sáng rồi bay tới.
Từ khi đó trong lòng Tô Ly Ly đã dấy lên sự không cam tâm.
Đáng lẽ nó phải là của nàng ta!
Ý nghĩ ấy vừa dấy lên trong lòng, Tô Ly Ly đã thấy Phổ Thánh Minh lại tiếp tục thi triển thương pháp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-59-mot-danh-hai-to-chuoc-khong-the-danh-bai-doi-phuong.html.]
Ánh mắt nàng ta trầm xuống, tay phải khẽ niệm pháp quyết, chuẩn bị gia nhập trận chiến.
Nhưng ngay khoảnh khắc đó, Tô Chước - người dường như chưa từng để ý đến nàng ta bỗng nhiên liếc qua một cái.
Đôi mắt nữ hài đen láy long lanh, phản chiếu ánh sáng lờ mờ từ đèn trường minh trong đại điện.
Một tia vàng nhàn nhạt lướt qua đồng tử, không biết là do ánh đèn hay chỉ là ảo giác của nàng ta.
Bàn tay Tô Ly Ly khựng lại một nhịp, tựa như chỉ là phản xạ chần chừ theo bản năng.
Nhưng chỉ bấy nhiêu thôi đã đủ để Tô Chước tìm ra sơ hở trong phòng ngự của Phổ Thánh Minh, ra tay không chút do dự!
Nàng vươn đôi tay trắng nõn như ngọc, được bao bọc trong linh khí tinh thuần ra.
Trước ánh mắt kinh ngạc của Phổ Thánh Minh, bàn tay ấy lao thẳng đến đoạt lấy trường thương của hắn ta!
Trường thương xem nàng như kẻ địch, sát khí rợp trời, lưỡi thương quét ngang dường như muốn nhuộm đỏ một mảng trời.
“Ầm!”
Giữa ánh nhìn sững sờ của mọi người, Tô Chước trực tiếp nắm chặt thân thương!
Tay Phổ Thánh Minh bất đắc dĩ buông lỏng, gân xanh nổi rõ trên cánh tay. Không ngờ trường thương lại bị Tô Chước cướp lấy!
Có người kinh hãi thốt lên: “Đoạt thương!”
Đối với tu tiên giả, bị cướp mất binh khí giữa trận chiến là một nỗi nhục lớn!
"Ngươi dám!"
Phổ Thánh Minh trừng mắt, gương mặt cao ngạo của hắn ta hiếm khi thất thố đến mức này. Cảm giác nhục nhã và phẫn nộ tràn ngập, linh khí trong tay hắn ta dâng trào, linh lưu đỏ rực tuôn ra từ bàn tay hắn ta như cơn lốc
Giọng hắn ta như nghiến qua kẽ răng: “Bát Phương Vô Thường!”
Tám đạo linh khí sắc bén lập tức bùng nổ, vây chặt lấy Tô Chước.
Những đệ tử trẻ tuổi hoảng hốt hô lên, gần như có thể nhìn thấy cảnh tượng nàng bị nghiền nát trong vòng vây.
"Ầm!"
Tô Chước chỉ nhẹ nhàng nhấc trường thương trong tay lên, một vệt kim quang cắt nát linh khí trước mặt, đồng thời phát nổ, tạo ra một luồng xung kích mạnh mẽ, càn quét xung quanh.
Bóng dáng nàng biến mất giữa những tia sáng, nháy mắt thoát ra khỏi bảy đạo linh khí còn lại.
Phổ Thánh Minh lập tức quét thần thức tìm kiếm.
Bên góc khán đài, Tô Chước đã hiện thân, tay vẫn nắm trường thương của hắn ta, ánh mắt mang theo ý cười chế nhạo.
Nàng nhấc thương quét ngang. Tô Ly Ly, kẻ đang âm thầm tiếp cận suýt nữa bị thương quang đ.â.m trúng, vội vã lùi lại.
Linh quyết trong tay nàng ta cũng bị uy lực của mũi thương ngăn chặn, linh khí va chạm khiến thanh kiếm rung động dữ dội, thậm chí còn xuất hiện vết rạn.
“Bốp!”
Linh quyết tan biến, mũi thương tiếp tục nhắm thẳng đến, Tô Ly Ly di chuyển thân hình lần nữa tránh né.
Nhưng ngay khoảnh khắc đó, Tô Chước lại vứt trường thương đi!
Bóng dáng nàng lóe lên, lao thẳng về phía Phổ Thánh Minh, kẻ đang tập trung vận lực chuẩn bị tất sát chiêu.
Lướt ngang qua Tô Ly Ly, nàng khẽ liếc mắt nhìn nàng ta, ánh mắt thâm sâu khó lường.
Tô Ly Ly biết, đây chính là cơ hội tốt nhất để nàng ta ra tay.
Nhưng chẳng hiểu vì sao, nàng ta lại chậm mất một nhịp.
Ngay sau đó, Tô Chước xuyên thẳng qua linh quyết sắp hoàn thành của Phổ Thánh Minh, linh khí hộ thể của nàng d.a.o động mãnh liệt, cùng lúc đó, linh quyết trong tay hắn ta bị đánh tan, buộc phải đối đầu với nàng bằng tay không.
"Rầm!"
Bóng dáng khoác bạch y bị hất văng ra ngoài!
Phổ Thánh Minh - loại!
Cả khán đài như bùng nổ.
Nhìn thân thể Phổ Thánh Minh bị đánh bay đến cạnh trận pháp, sắc mặt của Đại trưởng lão Thánh Địa Hi Hòa tối sầm lại.
Các trưởng lão khác và đệ tử của Thánh Địa Hi Hòa cũng không giấu được vẻ mặt khó coi.
Vị thánh tử này dù không phải thiên tài số một của thánh địa, nhưng cũng là kiêu hùng đứng trong hàng ngũ đỉnh cao.
Thế nhưng, hắn ta không chỉ bại dưới tay Phong An Dương...
Mà còn thua trước một Tô Chước nhỏ hơn hắn ta hai tuổi!
Điều đáng nói nhất là ai ai cũng biết, trước đây khi còn ở thánh địa, thiên phú của Tô Chước kém xa Phổ Thánh Minh.
Như vậy càng không có khả năng một đánh hai mà hạ gục được hắn ta.
Nhưng sau khi nhập môn Vô Minh Thần Tông, Tô Chước lại có thể làm được!
Nếu so sánh chuyện này, người ngoài sẽ nghĩ gì về Thánh Địa Hi Hòa?