Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 391: Đừng hòng nghĩ tới

Cập nhật lúc: 2025-12-16 11:19:26
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lẫm Nhi tiếp tục kéo Toan Nghê lên núi, lẽ vì ý đồ của nó vạch trần, con Toan Nghê kêu ai cả.

Con đường dài đằng đẵng, trong tộc địa thể dễ dàng ngự truyền tống, chỉ thể ngoan ngoãn bộ lên núi.

"Sao đường chỉ chúng ?" Tô Chước kỹ hồi lâu, thật sự thấy bất kỳ ai khác.

Tiểu Toan Nghê: "Con đường vắng vẻ, thể tránh mặt các trưởng bối, dẫn các ngươi tìm đại ."

Tô Chước: "..."

Thu Vũ Miên Miên

Có thể thấy nó ăn đòn.

Toan Nghê điệt t.ử bỗng dưng lên tiếng: "Chờ đó! Gặp thiếu tộc trưởng thì nhất định cho hành vi xa của các ngươi!"

"Ta sợ quá cơ." Lẫm Nhi bình tĩnh .

Toan Nghê: "..."

Một lát , mặt họ bỗng nhiên xuất hiện một thiếu niên, cũng là một con Toan Nghê hình .

Thiếu niên cũng mái tóc đỏ, hình cao lớn, đôi mày cau chằm chằm họ, chút nghi hoặc.

Toan Nghê điệt t.ử sắp đến nơi , giãy giụa lên chạy tới, tiếc là Lẫm Nhi túm lấy cái chân , chạy , chỉ thể lớn tiếng gọi: "Huynh trưởng!"

"Đã xảy chuyện gì?" Thiếu niên Toan Nghê trầm hỏi.

"Ối chà, đại điệt tử, ngờ ngày hôm nay nhỉ." Giọng điệu của tiểu Toan Nghê vô cùng đắc ý: "Thúc thúc ngươi đây bắt nhược điểm của ngươi , lát nữa sẽ bắt luôn cả ngươi!"

Tiểu Toan Nghê liếc Tô Chước: "Bắt nó , cầu xin tỷ nha nha."

Tô Chước: "..."

Có thể đừng biểu hiện rõ ràng chuyện ch.ó cậy thế chủ như ?

Sắc mặt của thiếu niên Toan Nghê phía co giật liên hồi, về phía Tô Chước và Lẫm Nhi, ánh mắt đầy phức tạp: "Các ngươi... gì từ từ ."

Tiểu thúc thúc của mời vị đại phật nào tới ?

Khó đối phó như , dám trói của .

"Ừm, chúng chuyện bái phỏng trưởng bối quý tộc, thể để ngươi phối hợp một chút , xách nó nặng quá." Tô Chước lấy bảng gỗ Học cung để chỉ cho .

"Vãi chưởng!" Thiếu niên Toan Nghê trợn tròn mắt, nghiến răng.

"Có thể Học cung Cửu Thiên thì ghê gớm lắm ? Dám ngông cuồng xấc xược mặt lão tử!"

Hắn thấy kéo nên thật sự nổi giận, nhưng khi thấy tấm bảng gỗ , lập tức như châm ngòi: "Hôm nay thể đánh! Ta nhất định dạy dỗ ngươi! Ai cho phép các ngươi đ.á.n.h ?"

Thực lực của thể Học cung Cửu Thiên, tiếc là chỉ tu vi đạt, nhưng những môn khác thì qua .

C.h.ế.t tiệt, ghét nhất là mấy đứa học giỏi.

Tô Chước: "..."

Vẻ điềm tĩnh mà thiếu niên Toan Nghê nãy giả vờ lập tức biến mất, đó là sự kiêu ngạo, rõ ràng cũng là một khó đối phó.

Gió lốc thổi qua, hóa thành một con Toan Nghê khổng lồ, giống như một ngọn núi cúi đầu xuống Tô Chước, giọng điệu lộ rõ vẻ uy hiếp: "Nói nữa, các ngươi gặp ai?"

Tiểu Toan Nghê né sang một bên, kích động nắm chặt tay.

"Ngươi mười tuổi ?" Tô Chước xoa xoa huyệt thái dương: "Từng từng chặn là cảm thấy thể cản ."

Thiếu niên Toan Nghê lạnh: "Ta cứ thích cản đấy, ngươi ?"

Đám tiểu bối của Thú tộc đều như , khi gặp mặt tranh đấu phân cao thấp , trưởng bối cũng thích cái .

Nếu thể đ.á.n.h bại Tô Chước mặt, đợi đến khi Tô Chước gặp trưởng bối của nó, thì nó sẽ còn chút thể diện nào!

"Vậy thì thử xem." Tô Chước .

Ánh mắt Toan Nghê trầm xuống, chân động lao về phía nàng, bàn tay thú của nó hạ xuống.

Tuy rằng duỗi móng vuốt, nhưng sức gió rít gào vẫn vô cùng đáng sợ!

Tô Chước nó chỉ là một đứa trẻ, đầu óc lanh lợi, ác ý, cho nên lấy bất kỳ vũ khí nào, chỉ dùng một cú đấm.

Quyền Ý!

Linh lực và yêu lực tràn , cây cối ven đường núi lập tức xào xạc vang động.

Toan Nghê cảm nhận lực đạo của quyền , vẻ mặt càng thêm nghiêm túc hơn.

Thần thú chủ trương thuận theo tự nhiên, tu luyện theo tiến độ của truyền thừa, chỉ dựa ưu thế bẩm sinh cũng là điều mà nhiều chủng tộc khác thể theo kịp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-391-dung-hong-nghi-toi.html.]

đối phương thể luyện Quyền Ý, chứng tỏ thiên phú võ học hề tầm thường, tuổi còn trẻ mà chắc chắn là một đối thủ đáng gờm!

Ầm!

Chỉ trong chớp mắt, Tô Chước và con Toan Nghê khổng lồ giao đấu với vài hiệp, Toan Nghê dùng móng vuốt chẳng khác gì một con mèo lớn mặt nàng.

Quyền phong quét qua, yêu lực Toan Nghê tăng vọt, đ.á.n.h bay , va mấy cây cổ thụ, khiến cát đá bay tứ tung!

Toan Nghê điệt t.ử Lẫm Nhi túm trong tay, bên cạnh xem trận chiến, há hốc mồm, con ngươi rung động dữ dội.

Ca ca nó vẻ cũng sắp thua ?

Nếu đ.á.n.h thì ? Vốn dĩ học hành bằng, đến cả chút thể diện cũng còn.

Tiểu Toan Nghê bên cạnh Lẫm Nhi, nhỏ giọng thở dài: "Quả nhiên là cái đùi vàng!"

Chỉ Tô Chước là hậu duệ của Thần thú, nên quyết định ôm đùi.

Mấy đứa điệt t.ử của nó còn quá trẻ! Chỉ lớn xác mà lớn não!

"Cũng đủ đấy." Nhìn bóng dáng Toan Nghê, Tô Chước nới lỏng cổ tay, : "Mọi thể cùng qua một cách hòa bình ?"

Nghe , móng vuốt sắc bén ở bàn chân của Toan Nghê khổng lồ đột nhiên duỗi , dễ dàng đ.â.m tảng đá chân như cắt đậu phụ.

Nó hung tợn gầm gừ: "Đừng hòng!"

"Ồ?" Tô Chước nhấc chân bước về phía nó, như nó.

Khí cơ Toan Nghê ngừng tăng lên, uy áp huyết mạch càng lúc càng nồng đậm, khí xung quanh dường như cũng trở nên nặng nề hơn vài phần...

tất cả những điều đều vô dụng đối với Tô Chước.

Mắt Toan Nghê lộ vẻ hung dữ, yêu lực bao quanh đạo tắc, uy áp tăng vọt.

Gió bão thổi qua, cuốn theo vô cát bụi.

Nếu vì những cành cây cổ thụ núi cứng, chỉ thể ngọn gió gãy nát hết.

Trong gió bão, Toan Nghê khổng lồ bỗng thu nhỏ , đột nhiên biến mất dấu vết!

Tô Chước: "..."

Chạy ?

Thân pháp của Toan Nghê mạnh, ở ngọn núi cổ càng trời ưu ái, hai con Toan Nghê điệt t.ử hành động đều nhanh, chỉ là đứa nhỏ mặt ý định chạy trốn.

"Công pháp đó chính là nó giấu ." Tiểu Toan Nghê khẳng định: "Nó chạy thoát , đến lúc đó ca ca sẽ bắt nó về."

Tô Chước khẽ gật đầu: "Các ngươi cứ tiếp , sẽ đưa nó về."

Nói xong, bóng dáng của nàng cũng biến mất.

Lẫm Nhi nghiêng đầu tiểu Toan Nghê: "Chúng thôi?"

"Vâng." Tiểu Toan Nghê hồi phục tinh thần, nhiệt tình dẫn đường.

Toan Nghê điệt t.ử Lẫm Nhi kéo trong tay: "Không ai hỏi ý kiến của ?"

"Ta tự ."

Lẫm Nhi: "Đừng mơ, sẽ cho ngươi cơ hội chạy trốn ."

Toan Nghê điệt tử: "..."

Xong , đường lui đại ca chặn mất .

Tô Chước theo khí tức đuổi theo, Toan Nghê cảm nhận sự truy đuổi, hành động càng nhanh hơn, nhưng quy tắc khu vực hạn chế, kẹt ở một mức độ nhất định thể tăng tốc thêm.

Có thể truy sát thành như lãnh địa của , ngoài nó chắc cũng còn ai.

Toan Nghê càng chạy càng cảm thấy uất ức, cuối cùng, nó thể nhịn nữa gào lên: "Ta tay thì ngươi coi là mèo bệnh ? Cứ ép tay g.i.ế.c thế?"

"Ngươi đang chột cái gì?" Tô Chước kỳ quái hỏi.

Toan Nghê: "Tại ngươi cứ nhất quyết gặp trưởng bối nhà gì? Nhà ngươi trưởng bối ?"

Tô Chước: "Ngươi dám để gặp? Vì ?"

Toan Nghê: "Hừ."

Nó tuyệt đối thể lý do để cho nàng đắc ý!

 

Loading...