Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 354: Thí Kiếm Đài

Cập nhật lúc: 2025-11-20 15:04:32
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Chính là ngươi." Vị tu sĩ trẻ tuổi gật đầu, vẻ mặt lạnh nhạt: "Còn cả đồng môn của ngươi nữa."

Tu sĩ trẻ tuổi cảm thấy mấy Cung Hà tu vi Tiên Thiên cảnh , nhưng ở đây vẫn đủ.

Đệ t.ử của các thế lực lớn thực sự đều , sư tỷ trẻ tuổi dẫn dắt, ít nhất cũng một đội trưởng Di Sơn cảnh mới .

Chỉ để t.ử Tiên Thiên cảnh tự tiến , dù họ đến từ Thập Đại môn phái cũng hạ xuống.

Đồng môn của Cung Hà thấy sư chặn , quả nhiên trở .

Mục Dự Chu dẫn đầu : "Hay là chúng để sư cho ngươi, ngươi cho chúng ?"

Sự lo lắng giả vờ của Cung Hà giống như cho ch.ó ăn.

Ngay cả vẻ mặt kiêu ngạo của tu sĩ trẻ tuổi cũng giữ , chằm chằm Mục Dự Chu hai giây: "Ngươi chút tình đồng môn nào ?"

" đó!" Cung Hà phụ họa.

Hai mỗi một câu, suýt chút nữa thì như kiểu gặp .

Tu sĩ chủ động thả họ , mấy trẻ tuổi đoàn kết như nên trò trống gì, cho dù đồng môn họ khống chế, gặp nguy hiểm cũng sẽ tan rã, chạy trốn còn một ai, đạo nghĩa gì cả.

Cung Hà cảm kích vị đạo hữu gặp .

Theo yêu cầu của Ngũ Sư , họ khiêm tốn. Đánh thì dễ, đ.á.n.h một đám để lộ tin tức mới khó, dù mục đích thực sự của họ là tìm bảo vật, chứ gây sự khắp nơi.

Sau khi tạm biệt họ, tu sĩ trẻ tuổi bỗng nhiên cảm thấy khí trong bí cảnh trở nên thoải mái hơn nhiều.

... Chắc là ảo giác.

...

"Giang hồ thật hiểm ác." Cung Hà lắc đầu: "Suýt chút nữa là công cho ."

" , mấy tên t.ử đại tộc ỷ đông h.i.ế.p yếu áp bức chúng ." Diêm Nguy Nhiên nhịn lên tiếng.

"May mà lão t.ử cơ trí." Mục Dự Chu cảm thán: "Không dễ dàng uy hiếp."

Mấy càng càng phẫn nộ, Tô Chước nhịn ngắt lời: "Thực lực cao nhất của bọn họ là cảnh giới gì?"

"Di Sơn cảnh?"

"Hai Di Sơn cảnh, hơn mười vị Tiên Thiên cảnh."

"À đúng, Di Sơn cảnh, ." Mục Dự Chu lộ sát khí: "Nếu nữa, xem Tiên Thiên cảnh của đ.á.n.h bại Di Sơn cảnh thế nào."

"... Chư vị thật tư thái của Tiên Thiên cảnh." Tô Chước kính phục vô cùng.

Bọn họ diễn tập hai ngày, nhập vai thực sự sâu.

Thu Vũ Miên Miên

Đi một lúc, Tô Chước vơ vét mấy cây linh thảo thú canh giữ, đến một bên bờ đầm nước, bảo các sư đừng chạy lung tung, nàng sẽ nhanh chóng .

"Phong cảnh của bí cảnh thật ." Mục Dự Chu xổm một bên buồn chán.

"Vì chút cảm giác đúng?" Diêm Nguy Nhiên cau mày trầm tư.

Cung Hà Bát sư cảm thấy đúng: "Lão Bát, mấy năm bí cảnh với tiểu sư cũng như ?"

"Chính xác." Mục Dự Chu đương nhiên: "Chẳng là cho sư cơ hội rèn luyện, chúng phụ trách bảo vệ..."

Khoan , bản là tu vi Khuynh Hải cảnh, ai bảo vệ ai?

Mục Dự Chu lâm trầm tư.

Cung Hà nghĩ nghĩ: "Thôi , chúng cho ý kiến là ý kiến nhất."

Hắn còn tìm nhanh bằng Tô Chước.

Tốc độ tìm bảo vật của Tô Chước đương nhiên gây chú ý đến các sư .

Sau khi Tô Chước tìm xong bảo vật đáy đầm, Mục Dự Chu bèn tiện thể hỏi một câu.

Về việc , Tô Chước nghiêm trang giải thích: "Tỳ Hưu cho ."

Tỳ Hưu: "..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-354-thi-kiem-dai.html.]

lập tức cảm thấy vô cùng hợp lý.

nỗ lực xem bản đồ như , còn khế ước với Tỳ Hưu, bảo vật cho nàng thì cho ai?

Tô Chước cảm thấy việc tìm đồ trong Bí Cảnh Tô gia thuận lợi hơn tưởng tượng.

Nàng cố ý bỏ qua một vài thứ quá cần thiết, nhưng thu hoạch vẫn ít.

Lục sư ở đây, những thứ bỏ sót đều tìm thấy.

Thất sư và Bát sư thì chỉ đ.á.n.h đó, mấy lùng sục với hiệu suất cực nhanh.

Sau hai năm tích lũy Tô Chước giàu hơn nhiều, các loại bảo vật trong nhẫn của Diệt Chiến Tông và tiền thưởng tích trữ từ Giới Vực thành đều dùng hết. Đối với những bảo vật nàng để ý lắm, chỉ là tiện đường.

Các sư cũng chỉ chìm đắm trong thú vui tìm bảo vật, cùng yêu thú canh giữ đấu trí so dũng… Bởi vì đều là Tiên Thiên cảnh, nếu thì cứ trực tiếp cứng đối cứng là xong chuyện.

Cuối cùng, Tô Chước giả vờ rối rắm vòng vo trái , nhiều đường vòng, tìm một ngọn núi thoạt hề đơn giản.

Trong bí cảnh như cất giấu báu vật Linh cảnh, những ngọn núi nội hàm như thế quả thực nhiều.

Là tu sĩ, bước chân của đoàn nhanh, dạo xong mấy ngọn núi, giống như đến tham quan du lịch.

Cung Hà thấy sư một thời gian tìm bảo vật, bèn lẽo đẽo theo đội ngũ đồng môn, dường như đang suy tư điều gì.

Tô Chước hy vọng sư còn canh cánh mồ mả tổ tiên của Tô gia.

rõ ràng đây là mục đích của các sư .

Tô Chước bèn quyết định nếu Lục sư tìm , nàng cũng sẽ xem một cái.

…Chỉ xem thôi, thật đó.

Lúc , bước chân Tô Chước dừng , Lục sư cũng cảm ứng gì đó, ngẩng đầu về một hướng.

Đương nhiên mồ mả tổ tiên Tô gia.

Mà là mục đích lớn nhất của Tô Chước khi đến bí cảnh .

Bí Cảnh Tô gia , trong nguyên tác xuất hiện nhiều , tác dụng lớn.

Tô Chước cảm thấy hữu dụng nhất và thể thế chính là tảng đá đen bóng khổng lồ ở phía xa .

Thí Kiếm Đài!

Phần Thí Kiếm Đài lộ mặt đất, chỉ là phần nổi của tảng băng, rõ ràng là thiên thạch ngoài hành tinh ẩn chứa Kiếm Ý mênh mông, vì cơ duyên xảo hợp mà liên thông địa mạch, sinh chút ý thức tự chủ.

Không thể phân cắt, thể di dời, nếu sẽ mất hết linh tính.

Ngay cả Tô gia khi tìm nó cũng tốn chút công sức.

Tô gia coi trọng nó lắm, cũng cần thiết cố ý tìm nó để lĩnh hội Kiếm Ý, cho đến khi Tô Ly Ly trúng tảng đá , mới phát hiện sự huyền diệu trong đó.

Trong đó mười đạo kiếm quang, Tô Ly Ly độc chiếm tám đạo, hưởng thụ vô tận.

"Đây là đồ ." Tô Chước thành thật : "Sư chúng ngộ kiếm ."

"Ừ, thể thử xem thế nào." Diêm Nguy Nhiên gật đầu, bình thản đồng ý.

Sau vài năm nhốt bế quan, phát hiện thật sự thích luyện kiếm, một ngày nào đó sẽ dùng kiếm c.h.é.m gian Thiên Sát

Mục Dự Chu thần kiếm, Thí Kiếm Đài cũng phần mừng rỡ.

"Được, thì dừng một lát." Cung Hà dùng kiếm, chỉ là ít khi cần xuất kiếm, đối với cơ duyên tham gia một chút cũng .

Hắn nhíu mày, lập tức thả lỏng, : "Ta tính …"

"Được, ." Tô Chước nhanh chóng , tránh cho Cung Hà điều gì khác thường khác phát hiện .

"Ta tính tảng đá là đại cát." Cung Hà vô tội chớp mắt.

Tô Chước lưu loát tiếp lời: "Oa, cao minh như ."

Giống như hiểu lầm gì cả.

 

Loading...