Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 349: Bốn người tụ họp
Cập nhật lúc: 2025-11-19 12:37:24
Lượt xem: 45
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đại sư , xem cái .”
Ngu Hồng Vũ lập tức đưa ngọc giản cho : “Sư Chân Long huyết mạch thuật.”
Tần Dĩ Luật đương nhiên nhận thần thức công pháp mắt.
Cũng thấy đây là Thiên Giai công pháp.
Ngu Hồng Vũ thưởng thức ánh mắt biến ảo khôn lường của Tần Dĩ Luật, trong lòng thầm nghĩ Đại sư cũng ngày !
Cái cảm giác gì của bọn họ, cũng thể để Đại sư bỏ lỡ…
Không đúng, vốn dĩ Đại sư thích chuyện.
Ngu Hồng Vũ và Mông Nghiệp lên tiếng, chỉ là còn hồn, nên dùng biểu cảm gì để đối mặt.
Cho dù Tô Chước thể dùng thần thức chép Thiên Giai công pháp sẵn, cũng đáng khen lắm , huống chi còn là sửa đổi công pháp.
Quả thật là một chuyện gây sốc.
Nói thì ai tin?
khi Tô Chước , họ thật sự tin.
Cho nên bọn họ mới nên lời.
Chỉ thể gắng gượng bình tĩnh mà chấp nhận.
Họ gặp quá nhiều chuyện do ba sư “ba ngày đ.á.n.h là lên nhà dỡ ngói” gây , thì xuất hiện một sư thiên tài chẳng bình thường ?
Sư lập khế ước với Chân Long bình thường ? Khế ước với Ma Ảnh bình thường ? Mười bốn tuổi đột phá Khuynh Hải cảnh thì bình thường …
Quả thực là bình thường!
Trong lòng Ngu Hồng Vũ đến suýt thành tiếng.
“Có chỗ nào sơ sót ạ?” Tô Chước tìm mãi thì đoán nữa, bèn trực tiếp hỏi.
Mông Nghiệp và Tần Dĩ Luật đều trấn tĩnh lắc đầu.
Ngu Hồng Vũ mỉm : “Đương nhiên là , .”
Tô Chước yên tâm .
“Sư , thật sự là một thiên tài.”
Ngu Hồng Vũ cảm thấy vì quá sốc mà biểu hiện phần bình tĩnh quá mức, bổ sung thêm.
“Ừm.” Tô Chước mỉm hiểu ý, chấp nhận lời khen của sư , rõ ràng là sợ đả kích nàng.
Tằng Tiêu kiếm âm thầm hỏi Nhật Nguyệt kiếm: “Thần tông các ngươi cảm thấy mười bốn tuổi sửa đổi Thiên Giai công pháp chỉ là thiên tài bình thường thôi ?”
Tiểu Kiếm cũng hoang mang: “…Ta nữa.”
…
Mông Nghiệp cảm thấy quá trình đưa sư về giới thuận lợi, tác dụng rõ ràng nhất là sư tự cố gắng.
Trước đó tìm hiểu một chút, rằng thế lực ở Thượng giới sẽ cần can thiệp, tất cả đều sẽ tay.
Tô Chước cùng Lạc Tùy Thủy đó còn cứu tu sĩ Học cung trong địa lao Ma thành, vì chút giao tình với những thế lực , sợ rút giây động rừng, khiến cho Thượng giới dám hành động bừa bãi.
Với tác phong thành thục của Học cung, sẽ tay với nàng, vì cũng xem như là một loại kinh sợ.
Tuy rằng sư g.i.ế.c nhiều, nhưng thật sự là g.i.ế.c những kẻ đáng g.i.ế.c, nên cứu những ai đáng cứu, hề chậm trễ việc gì.
Về phần Chân Long tộc… cứ để sư phụ lo lắng , sư phụ sớm .
Lạc Thương Sơn: “…”
Trở Giới Gian, Tần Dĩ Luật dẫn sư và Thiên Giai công pháp đến Vực chủ phong để phục mệnh.
Mông Nghiệp bên cạnh, mà cảm thấy tiếc nuối.
Sư phụ chắc chắn nhận tin tức, biểu hiện vẻ kinh ngạc nào, cũng cho cơ hội chứng kiến biểu cảm khiếp sợ của ông .
May mà Giang Thanh sư thúc ở đó biểu lộ sự ngạc nhiên, mang đến cho chút niềm vui.
Hắn chắc chắn, là sư phụ cố ý gọi sư thúc đến là vì xem kịch vui.
Rời khỏi đại điện Vực chủ, Mông Nghiệp hỏi Tô Chước: “Nghe Nhị sư , và bọn lão Lục hẹn khám phá Bí Cảnh Tô gia.”
Bí Cảnh Tô gia mở ở Giới Gian coi là một sự kiện lớn, cơ duyên bên trong vô cùng phong phú, ngay cả những trong gia tộc họ cũng thể khám phá hết, nội tình bên trong chắc chắn đáng xem.
Tô Chước khựng một chút: " là ... Hiện giờ bọn họ ở nhỉ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-349-bon-nguoi-tu-hop.html.]
Nói là khám phá thì vẻ coi trọng quá , là gây sự thì đúng hơn.
Mông Nghiệp chắc chắn lắm: "Chắc là vẫn còn sống."
Còn ở nhân thế, nhưng những thứ khác thì dám đảm bảo.
Một lát , Nhị sư đến: "Bọn họ đào mộ ."
Cách khiến Tô Chước suýt chút nữa cho rằng bọn họ gây họa và lưu đày, nhưng ngôi mộ mà các sư đích đào chắc chắn mộ bình thường, lẽ khổ sai.
"Là một ngôi cổ mộ vô danh." Nghê Truyền Vân giải thích: “Mấy ngọn hồn đăng của bọn họ vẫn sáng, nhưng thể liên lạc , lão Ngũ, tiện đường lôi bọn chúng về ."
Mông Nghiệp: "... Ta tiện đường?"
Rõ ràng chỉ là một Đan Tu mà thôi.
"Tiện thể hãy mang Tiểu Cửu theo." Nghê Truyền Vân : “Thời gian mở Bí Cảnh Tô gia công bố, để bốn đứa hội họp một chỗ ."
Nhắc đến việc hội họp một chỗ, trong lòng bỗng nhiên nảy sinh một dự cảm lành.
Tô Chước vẻ đáng tin cậy, chắc là sẽ xảy chuyện lớn .
Lần Bắc Vực còn xảy chuyện gì mà.
"Bao lâu nữa thì mở?" Mông Nghiệp hứng thú hỏi.
Có coi trọng việc giữ kín thông tin, nhưng ba sư mưu tính từ lâu để Bí Cảnh Tô gia, điều trở thành một bí mật công khai trong sư môn.
cũng chỉ giới hạn trong phạm vi sư môn mà thôi, ngoài những , mà cho dù cũng dám tin.
Mấy vị bao giờ quan tâm đến quy tắc truyền thừa.
...
Tô Chước rằng ngự kiếm, cần nhấc bổng , nhưng phát hiện ngự kiếm còn nhanh bằng Ngũ sư bộ, chỉ thể giả vờ đang chăm chú quan sát.
Mông Nghiệp vẻ tùy ý , nhưng thực tế phần tương đồng với cách phá vỡ gian của sư phụ, liên quan đến Thời Không đại đạo.
Thấy Tô Chước chăm chú, Mông Nghiệp giải thích: "Đây là một nhánh của Không Gian đạo tắc."
Tô Chước tò mò hỏi: "Sư lĩnh ngộ như thế nào?"
"Trong lúc luyện đan xảy sự cố." Mông Nghiệp bất đắc dĩ : “Ta vốn định mượn linh quyết liên quan đến đạo tắc Thời Gian để phục hồi đan hỏng, ngờ khiến nó truyền tống ngoài mười dặm, thử , cẩn thận truyền ngàn dặm, nghĩ là vì Thời Không đại đạo vốn dĩ tương thông, nên biến thành pháp dùng luôn."
Thu Vũ Miên Miên
" sư phụ thử, cảm thấy phương pháp khó kiểm soát."
"Lúc ông dùng thử vô tình đến một đại giới khác, phát hiện đạo tắc mà ngộ dễ khiến lạc đường, hơn nữa nếu rơi loạn lưu giữa các giới, tu vi thấp sẽ thể trở về."
Tô Chước nghi ngờ đây là vấn đề của sư phụ, nhưng tiện .
"Khi truyền tống đan dược, quả thật mất vài viên." Mông Nghiệp bổ sung.
Tô Chước mở to mắt, chẳng bọn họ cũng nguy hiểm ?
"Sau đó tìm thấy ."
Tô Chước: "..."
Mông Nghiệp cảm thán: "Ta cũng cần nắm giữ nhiều Không Gian đạo tắc hơn mới thể sử dụng tùy ý."
Vì quá nguy hiểm, tu vi cao dám luyện, còn tu vi cao thể tự khai phá gian, nên Mông Nghiệp chỉ dùng đạo tắc để di chuyển.
Hắn chịu ảnh hưởng từ Nhị sư , cẩn thận khiến việc buôn bán đan d.ư.ợ.c phát triển lớn mạnh, thể phân , nên cần tiết kiệm thời gian di chuyển.
Dù thì địa vực Huyền Mông giới rộng lớn, chạy đến Truyền Tống trận cũng một cách nhất định.
Hắn đơn giản, nhưng Tô Chước Không Gian đạo tắc khó lĩnh ngộ.
Hơn nữa việc lĩnh ngộ thấu triệt một chút nghĩa là công năng thực dụng, chuyên sâu hơn thì cần nhiều thời gian hơn, còn bằng đợi đến khi đạt đến cảnh giới thì tự nhiên hiểu thôi.
Cổ mộ ở ngay mảnh đại lục .
Tô Chước chỉ cảm thấy mấy bước tới Truyền Tống trận ở ngoại thành.
Sau khi truyền tống đến gần cổ mộ , mấy bước cổ mộ.
Không Gian đạo tắc đúng là hữu dụng.
Ngôi cổ mộ ở nơi hẻo lánh, gần đó chỉ một thành nhỏ.
Rất nhiều khí tức tu vi cao ẩn nấp trong bóng tối, trong một gian cô quạnh tịch mịch trở nên lạc lõng.