Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 316: Vẫn chưa tỉnh
Cập nhật lúc: 2025-10-27 10:47:05
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau vài canh giờ, khí tức quanh Tô Chước dần định, uy áp thu liễm, cuối cùng nàng cũng mở mắt.
Vân kiếp tản , non nước trong linh tháp tuy tàn phá nặng nề, nhưng nhờ linh khí dồi dào, cỏ cây dấu hiệu tái sinh.
Tô Chước dậy, tùy ý thi triển một đạo linh quyết. Lần dung hợp hẳn thiện, tu vi hòa hợp và cũng đạt tới Di Sơn cảnh bát trọng.
Điều trong dự liệu của nàng, nếu hấp thu ngần linh khí mà đột phá, dù là Lục linh căn thì cũng quá vô lý.
Chỉ mất hai ngày để độ kiếp mà tiến triển như thế, tốc độ cũng coi như tệ.
Nghĩ đến đây, Tô Chước lấy Tằng Tiêu kiếm , nó nghiêm túc hỏi:
“Tằng Tiêu kiếm.”
Tằng Tiêu kiếm nàng chằm chằm, lạnh sống lưng, căng thẳng hỏi:
"Gì ?”
“Ngươi học thuộc lòng ?”
"Không !”
Tằng Tiêu kiếm trả lời vô cùng dứt khoát, Tô Chước nghĩ ngợi một chút thôi: "Thôi .”
Nàng đành tự học .
Linh khí trong Hắc Linh tháp tinh thuần hiếm thấy, Tô Chước thả con Tỳ Hưu, Tiểu Ưng và Thao Thiết khỏi gian để chúng tu luyện trong .
Tiểu Ưng chí tiến thủ, khi quan sát một vòng thì lập tức bay .
Tỳ Hưu thì chê phong cảnh sét đ.á.n.h xí, chọn một bãi cỏ mới mọc để nghỉ.
Thao Thiết thì lảng vảng quanh Tô Chước mục đích. Dù tu luyện cũng tự hấp thu linh khí, hình nó còn lớn hơn nên nàng quản nữa.
Thu Vũ Miên Miên
Tô Chước mở sách cổ xem vài trang, cảm thấy thể nuông chiều Kiếm Linh mãi nên khuyên bảo Tằng Tiêu kiếm:
"Kiếm cũng nên sách nhiều, ? Ngươi Tiểu Kiếm ăn Hóa Hình quả, còn ngươi thì .”
“...”
Tằng Tiêu kiếm suýt nữa thuyết phục, Tô Chước tiếp tục thở dài: "Lỡ tìm Hóa Hình quả thì ? Ồ đúng , còn một bia linh nữa.”
Tô Chước từng nhận một linh hồn của Đao Bia ở Bắc Vực, đang ký sinh trong thanh đao vỏ của nàng. Tuy hiện tại ý thức, nhưng cũng thể .
"Đọc sách thì gì? Không bằng đ.á.n.h .” Tằng Tiêu kiếm đến việc nàng ký khế ước nhiều như , m.á.u hiếu thắng trỗi dậy, buột miệng: "Ta chẳng qua là ghét chữ thôi, chứ hiểu!”
Tô Chước dịu dàng dụ dỗ: "Sau ngươi sẽ ghét nữa .”
Tằng Tiêu kiếm: “?”
Tiểu Kiếm bế quan, may mà Tô Chước đề phòng , thành công khuyến học.
Cuối cùng để Tằng Tiêu kiếm bắt đầu học thuộc sách giúp nàng.
Nàng tu luyện nâng cao tu vi, phân tâm ghi nhớ và hiểu công pháp tâm quyết. Còn Tằng Tiêu kiếm thì dựa trí nhớ vượt trội của Kiếm Linh mà học thuộc, lải nhải bên tai nàng.
Càng học nhiều công pháp, Tô Chước càng nhận chẳng khó đến thế.
Những điển tịch nàng từng học tuy phẩm cấp thấp hơn, nhưng là nền tảng vững chắc cho hiện tại. Các công pháp cùng hệ thống giờ đây nàng học nhanh chóng.
Khó khăn duy nhất là quyển trận đồ mà sư đột nhiên nhét cho nàng.
Tam sư thì nhẹ nhàng, nhưng Tô Chước chỉ cần thôi cảm thấy thần thức tiêu hao nghiêm trọng, ngộ cũng gian nan.
Hơn nữa quyển đó chỉ thể tự xem, thể phân tâm việc khác.
Sau mười ngày chậm rãi ngộ trận, cuối cùng Tô Chước cũng tái hiện một phần hoa văn trận pháp bằng linh lực.
Ưu điểm của trận pháp là cần dùng trận thạch, thể tùy cơ ứng biến trong chiến đấu.
Với cảnh giới hiện tại, việc học các linh trận cao cấp cũng là điều hiển nhiên.
Tuy , trận pháp vẫn quá khó, chỉ một đạo trận văn cũng đủ khiến nàng học mãi xong.
Mỗi nàng cố tái hiện trọn vẹn trận pháp, đều gặp cản lực cực lớn.
Đành tạm dừng, tập trung học cái khác.
Còn quá nhiều thứ học khiến nàng thời gian lãng phí, thậm chí còn ước gì thể chẻ đôi một giây mà dùng.
Trong lúc Tô Chước điên cuồng tăng tốc học công pháp, Hắc Linh tháp xóa sạch dấu vết của lôi kiếp, vạn vật hồi sinh, cây cỏ tươi .
Mỗi ngày, nàng đều tận lực hấp thu linh khí, sợ rằng Tháp Linh chợt nhớ sẽ đuổi nàng .
May mà .
Ở trong Hắc Linh tháp gần một tháng, cuối cùng Tô Chước cũng dựa việc hấp thu lượng lớn linh khí mà mạnh mẽ đột phá đến Di Sơn cảnh cửu trọng.
Tính thì, chuyến quả thật là lời to .
Nếu ở bên ngoài, e rằng nàng hút cạn bao nhiêu linh huyệt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-316-van-chua-tinh.html.]
Tên Tháp Linh thật cũng khá .
Chỉ một điều khiến Tô Chước lo lắng…
"Sao Tiểu Kiếm còn tỉnh?
Trước đó Tiểu Kiếm tự tính thời gian bế quan là một tháng, giờ qua mấy ngày vẫn thấy động tĩnh.
"Trong vòng một tháng hóa hình thành công, Kiếm Linh như mới chỉ thấy đúng một." Tằng Tiêu kiếm lạnh nhạt : "Trước suýt nó lừa . Hừ, nhóc con thôi.”
Nếu Tiểu Kiếm ở đây, thì một thanh kiếm chỉ đ.á.n.h như nó cũng đến mức học thuộc bao nhiêu công pháp của Nhân tộc thế .
Thật sự là chịu hết nổi .
Tô Chước nghĩ ngợi một chút, quyết định mặc kệ: "Thôi, cứ để nó từ từ .”
Thanh Nhật Nguyệt kiếm ủ dưỡng một Kiếm Linh cũng mất cả vạn năm.
Hóa hình sẽ mất bao lâu, nàng cũng dám đoán.
Biết lúc Tiểu Kiếm hóa hình thành công thì thể giúp nàng trông coi phần mộ cũng nên.
…
Ngay giây cuối cùng khi rời khỏi linh tháp, Tô Chước vẫn đang tu luyện. Điều duy nhất khác ngày thường là nàng thu hồi hết đám thú gian.
Tới đúng kỳ hạn, Hắc Linh tháp lập tức truyền tống Tô Chước ngoài.
Nàng trở về lối linh tháp khi xưa, Tháp Linh mặt, ngẩng đầu nàng, ánh mắt chút kỳ quái.
Tô Chước vẻ mặt cô bé, thấy buồn : "Lần mang cho ngươi Thiên Ma huyết.”
Tháp Linh “hừ” một tiếng.
Tô Chước nổ tháp đúng là đáng giận, nhưng Thiên Ma huyết thực sự quá hấp dẫn.
"Đừng tưởng ngươi độ kiếp nổ cả Hắc Linh tháp!" Tháp Linh hăm dọa: "Lần mang cho một bình thật to đấy!”
Tô Chước khẽ gật đầu: "Được thôi.”
Thật bao nhiêu bình cũng .
Chủ yếu là linh tháp là nơi , thể là .
Nàng cũng bản độ kiếp quá nhiều , dù cố ý nhưng quả thật quá.
"Ta sẽ đưa ngươi đến Phú Ma điện."
Tháp Linh nghĩ đến Thiên Ma huyết thèm thuồng, giọng bỗng trở nên thiện: "Sau khi điện, hành động của ngươi sẽ đều Ma tộc quan sát. Khuyên ngươi nên cẩn thận.”
"Ta hiểu .”
Tháp Linh tiếp: "Ngươi cũng thể nhân tiện quan sát Thiên Ma.”
"… Ừ." Tô Chước khẽ siết chặt kiếm trong tay.
Tô Chước từng xem nhiều điển tịch liên quan đến Giới Vực thành. Những tư liệu công khai về Phú Ma chiến nàng đều qua, còn những cái công khai, cũng kể ít.
Tất cả các tu tiên giả tham gia Phú Ma chiến đều nhập cảnh thông qua Phú Ma điện.
Trong điện, để tránh xung đột, bọn họ thể sử dụng linh khí Ma khí. nếu đủ xui xẻo, vẫn thể g.i.ế.c.
Nói vài câu xong, Tháp Linh phất tay, Tô Chước lập tức truyền tống đến một gian khác.
Trước mắt là một vách đá rộng lớn đến mức gần như vô tận, ánh lửa bập bùng, đỉnh điện cao vút hiếm thấy khiến Tô Chước nghi ngờ nơi do Linh tộc Ma tộc bình thường tạo , mà thể là kiệt tác của sinh linh khổng lồ nào đó.
Không gian trong điện rộng tới mức tu tiên giả đều thể giữ cách, nhưng bầu khí căng thẳng lạ thường. Tô Chước cảm nhận rõ cảm giác dòm ngó khắp nơi.
Không chỉ là cảm giác đối thủ cùng phòng theo dõi, mà còn là những cường giả từ xa dùng đủ loại phương pháp quan sát từ cao.
Chỗ nàng rơi vùng gần Ma tộc, cách xa khu Linh tộc.
Nhìn đám Ma tộc lưa thưa gần đó, Tô Chước nghĩ Tháp Linh quả thật chọn cho nàng một chỗ .
Dễ quan sát.
Chỉ là… khó rút lui.
Sau khi nắm tình hình, nàng rảo bước sang hướng khác, ánh mắt Ma tộc chỉ lướt qua nàng mà dừng lâu.
Một ánh mắt lặng lẽ bám theo như bóng với hình, bốn phía yên tĩnh đến lạ.
Tô Chước đến trung tâm đại điện, cuối cùng cũng đầu về phía bước chân vẫn lặng lẽ theo : "Ngươi việc gì ?”