Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 297: Chịu chết đi
Cập nhật lúc: 2025-10-17 14:22:03
Lượt xem: 79
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghĩ đến việc các phe phái của Ma tộc ở Giới Vực thành ăn sâu bám rễ, Tô Chước một dự cảm kỳ lạ, lẽ Ma tướng là do Thôi Ôn phái đến để mồi.
Mượn d.a.o g.i.ế.c ma?
Ma tướng thể thứ chín mươi chín khi đến hai mươi tuổi, dù thể thực lực của vô song thiên hạ, ít nhất kinh nghiệm chiến đấu của cũng ít ai sánh bằng.
Chẳng qua còn nổi tư cách tham gia Phú Ma chiến.
cũng là đối thủ mạnh mẽ nhất mà Tô Chước từng gặp.
Khuôn mặt bình thường của Nhân Ma tràn đầy sát khí: “Chính các ngươi g.i.ế.c Linh Thế tử.”
“Phù ấn của ở ? Giao đây.”
Tô Chước bình tĩnh : “Mất .”
Nhân Ma: “…”
“Vậy chỉ thể lấy từ các ngươi.”
Hắn dữ tợn, bước lên một bước.
Tô Chước Nhân Ma, : “Ta cũng phù ấn, nếu ngươi đấu một chọi một thắng thì thể lấy , thả bọn họ .”
Nghe Tô Chước xong, dường như Nhân Ma cảm thấy đó chỉ là chuyện hoang đường, nhưng manh động.
Dù , mấy gây nhiều chuyện như mà c.h.ế.t, chứng tỏ họ dễ đối phó.
Hắn giống Thiên Ma Lạc Tùy Thủy và Tô Chước g.i.ế.c, là thế tử, một vị Ma quân chỉ định thừa kế.
Cách bồi dưỡng hậu bối của Ma tộc khác biệt khá lớn so với cách thông thường của Nhân tộc. Đa Nhân tộc coi trọng quan hệ huyết thống, còn tình Ma tộc thì nhạt nhẽo, vinh dự và tài nguyên tự tranh đoạt.
Khi thừa kế định, nếu hậu bối nào xuất sắc hơn xuất hiện, vị trí của sẽ thế, ở vị trí cao hơn sẽ can thiệp nhiều.
Thiên Ma vì huyết thống đặc thù, thường ít ai trong cùng thế hệ thể thách thức địa vị tôn quý của họ.
Khác với Thiên Ma trời ưu ái, xuất của Nhân Ma tương đối thấp kém, tu vi và địa vị đều dựa cơ duyên và tu luyện của bản .
Phía Ma tướng, bầy Ma thú rục rịch.
Ma khí càng lúc càng xuất hiện nhiều hơn, Ma tộc chằm chằm như hổ đói.
“Ngươi?” Nhân Ma đ.á.n.h giá Tô Chước, một hồi lâu mới lộ nụ , tướng mạo bình thường, nhưng ánh mắt chứa sát khí như ăn thịt .
“Các ngươi tự chui đầu lưới, thể thả các ngươi rời ? So với một chọi một, vẫn thích sự bất công như thế hơn.”
Trong mắt Tô Chước hiện lên một chút kinh ngạc: “Ngươi còn đ.á.n.h mấy chúng cùng một lúc ? Ngươi vì Đệ Cửu thành thả chúng ?”
“Thả các ngươi ?” Nhân Ma lạnh một tiếng.
Chẳng lẽ bọn chúng tự chạy trốn ?
Tô Chước thương hại : “Chúng thả nhiều như , còn g.i.ế.c c.h.ế.t Thiên Ma của các ngươi, Ma tộc nào giận dữ tay, ngược còn để chúng rời , ngươi cảm thấy là vì ?”
Khóe miệng Nhân Ma giật giật.
Tô Chước: “Mặc dù g.i.ế.c chúng là việc dễ, nhưng Ma tộc thể chuyện nhiều, nhiều Ma tộc thể tay như , nhưng để Ma tộc khác , nhất định giao chuyện cho ngươi . Ngươi đắc tội với ma nào , mà giao cho nhiệm vụ ai .”
Nhân Ma lập tức càng thêm chắc chắn rằng đây là một tiểu nha đầu con nhà giàu đến từ Thượng giới, cạn lời : “Ngươi thể chút dáng vẻ của vây bắt ?”
Tô Chước chằm chằm thần sắc của , khẩy một tiếng: “Nếu ngươi nhất định phù ấn, là yếu nhất thể so tài với ngươi, nếu ngươi thắng bọn họ , cũng chắc còn sức để tranh đoạt Vạn Ma Khí Vận Phú Ma chiến.”
“Nếu ngươi vì tranh phù ấn mà gây chiến, rốt cuộc cuối cùng may y phục cho khác còn chắc, đến lúc thỏ khôn c.h.ế.t ch.ó săn thịt, Ma tộc bán ngươi để xoa dịu cơn giận của Thượng giới, ngươi còn thể phản kháng ?”
Ma khí tay Nhân Ma rục rịch, miễn cưỡng kiềm chế , châm biếm: “Nhân tộc các ngươi đúng là chơi, đây là Giới Vực thành, ngươi cho rằng tổ tông thể bảo vệ ngươi?”
Tô Chước hề lời chế giễu ảnh hưởng: “Ngươi cứ thử xem.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-297-chiu-chet-di.html.]
Thu Vũ Miên Miên
Dù thì nàng cũng chỉ đang nhảm thôi.
Nhìn bộ dạng sợ hãi của nàng, Nhân Ma suýt chút nữa nhịn mà tay, nhưng nghĩ đến thực lực và bối cảnh khiến đối phương thể rút lui an khỏi Đệ Cửu thành, cuối cùng vẫn nhịn xuống.
Hắn nheo mắt , : “Cho dù ngươi những lời lừa tiếng dối gì nữa, thứ nhất định .”
Tóm , ý định tiêu diệt bộ đám , chỉ lấy một cái phù ấn mà thôi.
Tô Chước chỉ về phía đồng đội của : “Nếu bọn họ tay, ngươi sẽ cơ hội lấy phù ấn .”
Nhân Ma lạnh lùng : “Ngươi sợ thả bọn họ lệnh vây công ngươi ?”
Mặt Tô Chước đổi sắc: “Thực lực của ngươi thế nào, thực lực của thế nào, đối với Nhân tộc yếu ớt như , Ma thú ở bên cạnh chỉ cản trở tốc độ g.i.ế.c của ngươi thôi.”
Nhân Ma ha hả: “Ngươi cũng thức thời đấy.”
“Ta ngươi là một trong những kẻ chủ mưu g.i.ế.c Sát Linh Thế tử, chắc chắn chỗ dựa mới dám ở .” Nhân Ma nghiêm mặt : "Ngươi còn đủ mạnh, nhưng cũng chút thú vị, miễn cưỡng tự tay lấy mạng ngươi !”
Tô Chước: “Vậy thì đúng là vinh hạnh cho .”
Từ khi bọn họ chuyện, Lạc Tùy Thủy vẻ thôi, đợi đến khi Tô Chước sang, nàng lo lắng hỏi: “Ngươi thật sự chứ?”
Tô Chước thở dài: “Các ngươi , cũng tò mò thực lực của thứ chín mươi chín trong Đồ Linh bảng như thế nào.”
Lạc Tùy Thủy: “Chúng vẫn nên cùng phá vòng vây…”
Khuôn mặt Nhân Ma đầy vẻ chế nhạo, một bên xem náo nhiệt sợ lớn chuyện: “Trước Thiên Ma và Địa Ma phần thắng, là vì dòng ma huyết chảy trong , nhưng các ngươi cái mệnh dòng m.á.u đó, cho dù bọn chúng vô dụng ngươi g.i.ế.c, cũng nghĩa là ngươi thể thắng .”
Tô Chước Lạc Tùy Thủy, nghiêm túc : “Thôi , các ngươi cần lo lắng cho , hãy chăm sóc cho Tỳ… nhi tử của , cho nó ăn no mặc ấm.”
Lạc Tùy Thủy mím môi, miễn cưỡng đau lòng : “Được!”
Sau màn giao phó hậu sự , mấy cuối cùng cũng bỏ Tô Chước, nhanh chóng rời .
Nhân Ma dáng vẻ vội vã của bọn họ, khinh bỉ : “Giả tạo.”
Tô Chước nghĩ thầm màn kịch diễn quá , may mà Nhân Ma dễ lừa.
“Nhân tộc Thượng giới các ngươi, chúng thể g.i.ế.c quá nhiều, nhưng g.i.ế.c một , ai cũng thể trách .”
Thấy mấy rời , Nhân Ma Tô Chước với ánh mắt đầy vẻ thương hại: "Ngươi còn di ngôn gì ?”
Tô Chước tùy ý : “Không . Chủ động tìm c.h.ế.t thì gì đáng .”
Nhân Ma chằm chằm nàng một lát, vẻ đắc ý trong mắt nhạt dần: “Ta hối hận .”
“Hối hận gì?”
Ngay khi Tô Chước giả vờ tò mò hỏi, Tằng Tiêu kiếm trong tay nàng đột nhiên tuột khỏi tay bay , c.h.é.m đôi một con Ma thú đang lao về phía nàng.
“Ta thể tin tưởng ngươi, quyết đấu công bằng với ngươi.” Nhân Ma chậm rãi , lui về giữa đám ma binh đang xông tới.
Tô Chước khẽ điểm chân, dễ dàng vượt qua đám Ma thú đang vồ về phía nàng, lao thẳng về phía Nhân Ma.
Trong tay Nhân ma cầm một cây đại kích, mũi kích màu mực nặng nề vung về phía nàng, trong nháy mắt ma khí tràn ngập, sát ý như lưỡi d.a.o xé gió c.h.é.m về phía nàng.
Tô Chước tránh luồng ma khí , kiếm phong c.h.é.m xuống, khiến luồng ma khí hỗn loạn đang lao về phía nàng lập tức tản , chỉ còn vài tia lướt qua nàng, phát tiếng vỡ vụn nhỏ bé sự chống đỡ của linh khí.
Ngay lúc , ánh mắt Tô Chước động.
Trong dư quang tiếng ma khí xé gió tiếp cận với tốc độ cực nhanh, mấy mũi tên đang lao về phía nàng, hầu như để cho đường lui.
Thấy Tô Chước dường như hề , Nhân Ma hừ một tiếng : “Như ngươi mong , chịu c.h.ế.t .”
Ngay khoảnh khắc tiếp theo, lồng n.g.ự.c chợt thấy lạnh.
Nhật Nguyệt kiếm đ.â.m từ lưng, xuyên thủng trái tim .