Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 294: Tùy Thuận Đả
Cập nhật lúc: 2025-10-15 11:22:10
Lượt xem: 95
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thiên Ma đúng là khó g.i.ế.c thật.
Lạc Tùy Thủy tán đồng: "Ta cũng thích g.i.ế.c thứ , nhưng cứ lao tìm c.h.ế.t, thật phiền phức."
"Vậy mà Thiên Ma c.h.ế.t ... C.h.ế.t thật ?" Dư Kinh vẫn còn chút hoảng hốt.
Trên mặt Biên Xương và Quan Quảng Lục cũng lộ vẻ hưng phấn.
Tuy do họ g.i.ế.c, nhưng tận mắt chứng kiến cái c.h.ế.t của một Thiên Ma là một trải nghiệm cực kỳ hiếm .
Phải rằng, một Thiên Ma trưởng thành, nhất định là đại năng một phương...
Ngoại trừ trong Phú Ma chiến, Thiên Ma hiếm khi xuất hiện, và việc c.h.ế.t tay Nhân tộc càng hiếm hơn!
Tô Chước phòng ngự mạnh mẽ đến , thể tiếp cận Thiên Ma?
Ngoài Lạc Tùy Thủy, bọn họ đều rõ bản khả năng đối đầu trực diện với Thiên Ma.
Khi khỏi thành, Ma thú ngừng xuất hiện, từ các ngã rẽ trong thành chui .
Không đại năng xuất hiện, nhưng ma uy ở khắp nơi, giống như núi cao sụp đổ đè xuống.
"Đi bên !"
Tô Chước đột nhiên lên tiếng.
Lạc Tùy Thủy nhận điều gì đó, bước chân nhẹ nhàng nhảy tới, linh quang trong tay lóe lên, ma trận phá.
Đây là bảo khố, mà là tiền trang trong thành.
Bọn họ mang theo Ma thú trực tiếp xông tiền trang từ phía .
Tiền trang chính thức của Ma tộc cũng là một chuỗi, mặt ở mỗi tòa thành trì mà Ma tộc sở hữu.
Ma thú hỗn loạn xông bảo khố của tiền trang, Tô Chước nhanh chóng quét sạch các tàng phẩm và thu thập ma tinh, dẫn theo Ma thú chạy loạn khắp nơi.
Khi cường giả của Ma tộc xuất hiện, mấy họ rời .
Ma thú tụ tập thành nhóm ba năm con, lợi dụng tình hình hỗn loạn để ăn lung tung bên cạnh giá sách cổ.
Ma trận phá, quản sự lực bất tòng tâm, chỉ thể nghiến răng nghiến lợi.
"Láo xược! Láo xược!"
Không hề sợ hãi!
Những thực sự hề sợ hãi!
Ma khí lướt qua, mấy con Ma thú kêu la t.h.ả.m thiết, ngã xuống đất c.h.ế.t ngắc.
"G.i.ế.c những Nhân tộc đó!"
Ánh mắt quản sự âm trầm, giọng điệu lạnh lẽo: "Ta bọn chúng c.h.ế.t, dùng t.h.i t.h.ể của bọn chúng để chuộc tội, treo chúng cờ trận của Ma tộc để răn đe!"
"Ta g.i.ế.c bọn chúng, ngay cả thành chủ cũng tay." Một cường giả thủ vệ âm trầm : "Bọn chúng là một trong những phù hộ ."
Quản sự nheo mắt , đột nhiên giơ tay, gọi một đám tử sĩ khoác áo choàng đen: "Các ngươi g.i.ế.c bọn chúng."
Tử sĩ im lặng tại chỗ.
Lúc , cường giả thủ vệ của Ma tộc : "Các ngươi lui xuống."
Tử sĩ lời lui xuống.
Mặt mày quản sự tái mét gầm lên: "Ta mới là quản sự!"
"Bây giờ nữa ." Thủ vệ Ma tộc : "Ngươi tự ý cho phủ Thành chủ mượn một phần Ma thú để trấn thủ, thế nên bảo khố mới thất thủ..."
"Không thể như ..." Quản sự nghiến răng.
Bảo khố thất thủ đương nhiên do thiếu Ma thú, trong tình huống bình thường, sự phòng hộ của trận pháp đủ kiên cố thể phá vỡ.
Trận pháp phá mới là nguyên nhân thất thủ.
Việc cho mượn Ma thú chỉ khiến lão thành kẻ chịu tội .
Những chỉ cướp phủ Thành chủ ? Khi nào để mắt đến một cái tiền trang nhỏ bé như !
...
Ma trận thể ngăn cản, Ma thú cũng thể g.i.ế.c bọn họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-294-tuy-thuan-da.html.]
Mấy chạy trốn khỏi thành.
Dù c.h.ế.t, nhưng bộ dạng của Tô Chước cũng chật vật hơn nhiều, y bào vết m.á.u của Ma thú che lấp vết m.á.u của Ma tộc cao giai.
Lạc Tùy Thủy hiếm khi nghiêm túc, một lòng chỉ chạy trốn.
Dư Kinh động đậy bả vai m.á.u thịt be bét do Ma thú c.ắ.n xé, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Lần Học cung thật nhân tính, bao nhiêu bỏ mạng ở đây."
Biên Xương giọng mỉa mai: "Chúng đều tự nguyện mà."
Quan Quảng Lục thở dài: "Nếu sợ nghiệp , ai tự nguyện đến cái nơi quỷ quái ."
Tô Chước im lặng, nàng thật sự tự nguyện đến cái nơi quỷ quái .
Khi chạy đến một dãy núi hoang vu, tâm tình nàng cuối cùng cũng thả lỏng chút ít.
Thu Vũ Miên Miên
Dư Kinh trực tiếp ngã xuống bên gốc cây, nhắm mắt : "Đợi đến khi nghiệp sẽ rạng danh tổ tông, ghi hẳn một trang trong gia phả."
Biên Xương ngạc nhiên : "Không ngươi đỗ là rạng danh tổ tông ?"
"Nói thì , chứ thật thì tự tìm đường c.h.ế.t , đ.á.n.h cha thì đòi ghi hẳn một trang cái gì!"
Giữa tiếng đùa giỡn khi thoát c.h.ế.t, Lạc Tùy Thủy đưa cho Tô Chước một lọ đan dược.
"Đa tạ." Tô Chước mặt, đối diện với ánh mắt của Lạc Tùy Thủy.
Lạc Tùy Thủy vẫn như thường lệ.
Tô Chước nuốt một viên đan dược, từ ánh mắt trong veo của nàng một chút chột : "Ngươi là tử của Học cung Cửu Thiên?"
" ." Giọng của Lạc Tùy Thủy bình tĩnh.
"Trọng kiếm của ngươi ?" Tô Chước hỏi.
Trước khi đến Điện Đối Chiến, Tô Chước tình cờ gặp qua của Học cung, khi điện thì tiện miệng hỏi [Tùy Thuận Đả] về chuyện của Học cung Cửu Thiên.
Tùy Thuận Đả lấy bằng hữu ví dụ, Tô Chước còn tưởng rằng bằng hữu của nàng chính là nàng .
Tô Chước ngờ rằng, tương lai sẽ tận mắt thấy một kẻ Học cung nhận ghi hẳn một trang trong gia phả.
Hơn nữa là Tùy Thuận Đả.
Lạc Tùy Thủy cũng nhớ chuyện , bật thành tiếng.
Mấy ngạc nhiên qua.
"Trọng kiếm là bảo bối của , mấy chuyện nhỏ nhặt cần dùng đến." Vẻ mặt của Lạc Tùy Thủy bình tĩnh hơn một chút, truyền âm : "Lấy đạo hữu, sớm nhận ngươi ."
" , ngươi đến đây để thi mà." Tô Chước đáp.
Những khác cần giới thiệu cũng nàng đến từ Thượng giới, Lạc Tùy Thủy thể nào , câu hỏi đầu tiên khi gặp mặt nàng là cố ý hỏi thừa.
Lạc Tùy Thủy : "Ta chỉ là xem ngươi nhận thôi."
"Chỉ ngươi mỗi gặp là rủ cướp bóc." Tô Chước thở dài: "Rất khó mà nhận ."
Mặc dù phong cách của Tùy Thuận Đả trong Điện Đối Chiến và ngoài đời khác , trong Điện Đối Chiến nàng dùng trọng kiếm và hiếu chiến, ngoài đời dùng trường kiếm và bề ngoài tiên khí lượn lờ... nhưng vẫn hiếu chiến. Cho nên dễ nhận .
Lạc Tùy Thủy ghé sát nàng, đến mắt cũng cong cong: "Gặp ngươi ở đây vui, ngươi cùng cướp bóc thì càng , thú vị hơn đám giả tạo nhiều!"
"Cướp bóc vui mà, còn chơi." Tô Chước lộ nụ , vẫn còn thấy thèm.
Khi hai đang thì thầm chuyện riêng, mấy thiếu niên quen Lạc Tùy Thủy đang kiểm tra vết thương bên cạnh đến giữa chừng thì động tác khựng , ngơ ngác .
"Mấy đang nghĩ gì ?" Biên Xương với giọng điệu mờ ám.
"Chim nhỏ nép ?" Dư Kinh buột miệng thốt .
Hình ảnh Lạc Tùy Thủy và Tô Chước kề chuyện giống như những nữ tử họ thường thấy trong Học cung, dáng vẻ yêu kiều tươi rạng rỡ, dường như dễ gần.
Vừa nhắc đến từ , Dư Kinh lập tức liên tưởng đến dáng vẻ Lạc Tùy Thủy vác trọng kiếm c.h.é.m , lông tơ dựng cả lên, giọng run run: "Mẹ kiếp, cái nên ."
"Ngươi nghĩ lung tung cái gì , là hỏi ngươi suy nghĩ gì về thực lực của Tô Chước!" Biên Xương vỗ đầu một cái.
Dư Kinh rụt cổ , hạ thấp giọng : "Người thể chung với Lạc tỷ thì mà bình thường ? Nhìn bọn họ quen thuộc như , chắc chắn là quen từ , thông đồng với cố ý đả kích chúng !"
Biên Xương trầm : "Ừ!"
Quan Quảng Lục bình tĩnh : "Đừng lôi , là Võ Tu."
Sẽ đả kích.