Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 290: Đệ Cửu thành

Cập nhật lúc: 2025-10-14 11:27:56
Lượt xem: 94

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong thời gian c.h.é.m g.i.ế.c khá nhiều Ma tộc, cuối cùng Tô Chước cũng chút tiến triển Diệt Chiến đạo, đặc biệt là khi chiến đấu với Địa Ma.

Cách thức chiến đấu của Ma tộc thường vô cùng điên cuồng, huyết mạch của chúng giúp nàng tăng cường Diệt Chiến đạo vượt xa sự mong đợi.

Khi một nữa trở truyền thừa của Diệt Chiến đạo, Tô Chước phát hiện mặt xuất hiện một con hung thú.

Hình thể con hung thú xem là cao lớn nếu so với những con mà Tô Chước thấy đây, chiều cao đến một trượng, hình thái giống như hổ.

ánh mắt của nó vô cùng điềm tĩnh, trong ánh mơ hồ toát chút khinh thường, thong dong kiêu ngạo.

Ánh mắt Tô Chước dừng đôi cánh lưng nó.

"Lại là Cùng Kỳ." Tô Chước nhớ tới con tiểu Cùng Kỳ của : "Ta chọc ổ Cùng Kỳ ?"

Trước đó viên yêu đan cửu phẩm liên quan đến huyết mạch Cùng Kỳ, cho nên... trứng linh thú của nàng trực tiếp nở thành Cùng Kỳ.

Tô Chước nhớ chuyện , bắt đầu thất thần.

Nàng thử vận chuyển Thần Thú niệm, thoáng qua con hung thú mặt, phát hiện đối phương chỉ là một thú hồn, khi còn sống tu vi thất phẩm.

Đây là đối thủ mà nàng thể đ.á.n.h .

Hiện tại con hung thú bình tĩnh, ý định tay.

Hung thú mang huyết mạch Cùng Kỳ động đậy, Tô Chước cũng cần thiết chủ động khiêu khích tìm đánh.

Nàng đó một cách nhàm chán trong chốc lát, ánh mắt của con hung thú dần dần chút ngạc nhiên.

Người ảnh hưởng bởi uy áp của nó?

Vậy sự tồn tại của nó ý nghĩa gì?

"Suýt chút nữa quên mất, nha đầu khế ước bản mệnh với Cùng Kỳ." Một giọng bỗng nhiên vang lên.

"Vậy cứ dễ dàng để nàng qua như ?"

"Chỉ cần đưa nàng đến thẳng chiến trường để cảm ngộ là ."

Lời mà Tô Chước thấy dứt, cảnh tượng mặt nàng cuối cùng cũng biến đổi.

Trên bình nguyên, mảnh đất khô cằn đen kịt và xương trắng tạo thành sự tương phản rõ rệt, chỉ thoáng qua một cảm giác tuyệt vọng vô biên ập đến.

Uy áp!

Một áp lực dữ dội đột nhiên xuất hiện trong gian , còn kinh khủng hơn cả linh áp mà Tô Chước từng cảm nhận ở Thí Luyện Cốc.

Nếu uy áp từ những hung thú mà nàng mơ hồ cảm nhận là do bắt nguồn từ huyết mạch của chúng, thì uy áp chiến trường chồng lên gấp mấy , linh lực và yêu lực khổng lồ đè nén ý thức của nàng.

Cảm giác áp bức chỉ đến từ sự chênh lệch về thực lực, mà còn đến từ sự khác biệt trong huyết mạch của các yêu thú, giống như bản đang ở giữa một bầy thú dữ đang rình rập.

Dưới áp lực , nàng chỉ chống chọi với một loại uy áp duy nhất, mà là hàng ngàn loại khác .

Trước mặt nàng xuất hiện một thú hồn.

Đồng tử Tô Chước chấn động, linh lực lưu chuyển, tình trạng còn thuận lợi hơn cả lúc vận dụng linh lực, hiện tại tốc độ phát kiếm khí của nàng chậm nhiều, ngay cả những suy nghĩ trong đầu cũng trở nên chậm chạp áp lực .

Thực tế, trán nàng bắt đầu toát mồ hôi.

Dược tính của Phù Dao hoa đang chảy theo kinh mạch của nàng, linh khí ào ạt tuồn linh hải, khiến cho linh tủy trong linh hải bỗng dưng phát sáng rực rỡ, linh lực trong linh hải tức khắc như dấu hiệu rút cạn.

Dấu hiệu của thăng cấp.

Di Sơn cảnh nhị trọng.

"Tốc độ hấp thu linh lực của nàng nhanh hơn ." Dư Kinh đang thiền định thì mở mắt , ánh mắt kinh ngạc, nhận điều gì đó.

"Nàng hấp thu linh lực nhanh như , chắc chắn chỉ vì d.ư.ợ.c tính của Phù Dao hoa."

Biên Xương khẽ mấp máy môi, lẩm bẩm : "Tốc độ tu luyện bình thường của nàng chắc cũng như bình thường, nếu thì bây giờ giờ sớm nổ tung mà c.h.ế.t , từng thấy Di Sơn cảnh nào hấp thu linh lực như ."

Cho dù là ở Khuynh Hải cảnh cũng hiếm khi hấp thu linh lực như .

Quan Quảng Lục im lặng một hồi lâu, về phía Lạc Tùy Thủy: "Có tỷ từ ?"

Nếu thì tại hề kinh ngạc.

"Đâu cái gì cũng ." Lạc Tùy Thủy vẻ mặt kinh ngạc của bọn họ, nụ chút thâm ý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-290-de-cuu-thanh.html.]

Dư Kinh : “Ma tộc nàng thì tin, nhưng Lạc tỷ, tỷ hiểu gì về nàng dẫn nàng đến Đệ Thập Lục thành, thì tin!”

“Ta cũng hiểu lắm… Với tu vi Di Sơn cảnh nhất trọng mà nàng thể g.i.ế.c Địa Ma, chắc chắn Ma tộc sẽ sớm để mắt đến nàng thôi.” Lạc Tùy Thủy cúi mắt, gõ nhẹ vỏ kiếm, nét môi nhạt: "Đáng tiếc là dù để mắt cũng đuổi kịp tốc độ tiến bộ của nàng , dù thì nàng sắp lên tam trọng .”

Tu vi là một chuyện, nhưng những át chủ bài khác phô mặt khác… còn thêm.

Trong bình nguyên đầy những bộ xương trắng của gian truyền thừa, Tô Chước dốc hết sức để thoát khỏi cuộc tấn công của thú hồn, suýt chút nữa quên mất còn đang luyện hóa Phù Dao hoa trong thế giới thực.

Tiềm thức của nàng vẫn đang vận chuyển công pháp như thường lệ, định và chút d.a.o động nào.

kinh nghiệm chiến đạo của các tiền bối ồ ạt đổ tâm trí nàng, giúp nàng thông hiểu đạo lý trong chiến trường truyền thừa hơn.

Một ý niệm thoáng qua, Tô Chước bỗng cảm giác như đột phá Di Sơn cảnh từ lâu.

Nàng lĩnh ngộ thêm một phần truyền thừa của Diệt Chiến Tông.

Cộng thêm ba phần lĩnh ngộ ở trong Điện Truyền Thừa đó, tổng cộng nàng lĩnh ngộ bốn phần truyền thừa.

Luyện hóa Phù Dao hoa thể giúp bình thường ở Di Sơn cảnh cửu trọng đột phá Khuynh Hải cảnh, giúp tu vi tiểu cảnh giới của nàng miễn cưỡng tăng lên hai trọng.

Di Sơn cảnh tam trọng.

Tô Chước hồi phục trạng thái từ trong truyền thừa.

Trước khi đến Giới Vực thành, Tô Chước từng nghĩ thể thu nhiều lợi ích đến .

Cơ duyên linh huyệt là điều nàng dự đoán , nhưng cũng dám nghĩ tốc độ hấp thụ linh lực của thể nhanh đến , bất kỳ dấu hiệu phản phệ nào, thậm chí còn thoải mái, lẽ là vì khả năng chịu đựng của linh hải mạnh mẽ.

Cơ duyên , đó Nhị sư chỉ đề cập qua loa, còn cho các sư rõ, lẽ cũng sợ nàng giống như mấy sư tuổi còn nhỏ, thể tập trung tu luyện.

Sau khi trải nghiệm tốc độ , cảm giác chậm cũng là điều bình thường.

Tô Chước hít sâu một , để bản bình tĩnh .

Thu Vũ Miên Miên

Tu vi là tu vi, thực lực là thực lực.

Khi xưa Ngũ sư là Dung Hồn cảnh, vẫn thể g.i.ế.c Hóa Thần cảnh, điều đó đủ để chứng minh ưu thế về cảnh giới là điều thể vượt qua.

Vẫn vững chắc từng bước, nóng vội.

Tốc độ tu luyện của nàng nhanh, nhưng cũng cần rèn luyện nhiều để củng cố những gì đạt .

Tự dội cho đủ nước lạnh, Tô Chước bình tĩnh , cảm thấy vẫn chỉ là gà mờ, Di Sơn cảnh tam trọng chẳng là gì cả.

Mở mắt , Tô Chước tình cờ chạm ánh mắt của Dư Kinh.

Ánh mắt của Dư Kinh hề nhúc nhích.

Nếu là thường lẽ sẽ cảm thấy quái dị, nhưng Tô Chước từng thấy nhiều t.h.i t.h.ể kỳ dị, nên nàng vẫn bình tĩnh ánh mắt như .

“Mọi hồi phục linh khí xong ?”

“Hồi phục xong .” Dư Kinh chậm rãi gật đầu.

Nhìn rõ sự thất vọng nhẹ trong mắt nàng, Dư Kinh khỏi cảm thấy một sự thật đáng sợ.

Tu luyện nhanh như mà còn hài lòng! Hóa đây chỉ là chuyện thường ngày thôi !

“Đa linh căn, cảnh giới tăng lên ít hơn dự kiến cũng là bình thường.”

Lạc Tùy Thủy cũng cho rằng Tô Chước thất vọng vì cảnh giới tăng lên nhiều: "Tác dụng của Phù Dao hoa hạn, lượng linh khí ngươi hấp thụ lẽ cũng coi như nhiều , nhưng để thăng tiến cần lấp đầy linh hải…”

“Chuyện .”

Tô Chước hỏi: "Tiếp theo ?”

“Đệ Cửu thành.”

Đệ Cửu thành sâu hơn so với Đệ Thập Lục thành, thuộc khu vực mà Ma tộc thống trị.

ở đây Ma quân trấn giữ.

Nói cách khác, ngoại trừ năm tòa Ma thành đầu là phủ của Ma quân, còn việc xuất hiện hóa của Ma quân ở những nơi khác là vô cùng hiếm gặp.

 

Loading...