Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 231: Sứ giả Thú Thần
Cập nhật lúc: 2025-09-02 15:13:22
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bé gái ôm chặt lấy chân nàng, nàng thể đường .
Tô Chước chỉ thể bế bé gái lên.
Bé gái nhỏ nhắn thôi nhưng cân nặng hề nhẹ, cứ như tiểu Tỳ Hưu . Nếu Tô Chước là Võ Tu thì thật sự sẽ bế vất vả.
Đám Tuyết Yêu lộ vẻ kiêng dè.
Tô Chước nhận điều gì đó: "Cô bé cũng là ."
Tiểu Kiếm: "Chúc mừng ngươi, gặp Tuyết Linh tộc."
Dừng một chút, Tiểu Kiếm nhắc nhở: "Không ẵm vững cô bé thì ngươi cứ chờ c.h.ế.t ."
Tô Chước: "… Ta sẽ cố gắng."
Tô Chước cảm thấy mất mặt nếu gọi sư phụ chỉ vì nàng lỡ xông lãnh địa Tuyết Linh tộc.
Nàng bỗng hiểu vì các sư từng dùng ấn tín vực chủ.
Phạm thì thôi , còn công khai lầm, công khai xử phạt cho , bình thường thật sự chịu nổi.
Tuyết Linh tộc xem là hoàng tộc ngai của Tuyết Thần nhất mạch, hiệu lệnh chúng yêu thành vấn đề, Tô Chước ngờ tùy tiện bắt một con ch.ó bắt trúng thú cưng của đại lão, thậm chí còn thú cưng dẫn hang ổ.
lầm ở chỗ, Tuyết Nguyên quá ít Tuyết Linh thú, con thứ hai cho nàng bắt.
Không ngờ thuê Tuyết Linh thú tìm bảo vật kết quả nguy hiểm như … Tình huống vẻ nguy hiểm nhưng vị tiểu công chúa vẻ gì là nguy hiểm cả, Tô Chước cảm thấy vẫn thể sống sót.
"Vị tiểu công chúa tu vi cao." Thậm chí thấp.
"Bọn chúng đều sợ , con tin tự đưa đến tay ."
Tô Chước liếc đám Tuyết Yêu, bé gái trong lòng: "Cũng khá đáng yêu đấy, chỉ là nặng."
Tiểu Kiếm 'con tin' đang thiết với Tô Chước: "…"
Đám Tuyết Yêu sớm ồn ào cả lên . vì uy quyền của tiểu công chúa mà dám động đậy, thực tế thì chúng nhe răng trợn mắt lộ rõ hung tướng.
Ngôn ngữ của chúng còn xa lạ hơn ngôn ngữ của linh thú thông thường. Tô Chước hiểu gì, chỉ xoa đầu bé gái.
Tóc khá mềm đấy.
Tuyết Yêu uy hiếp, tiếng gầm càng thêm kịch liệt: "Tiểu công chúa rơi tay nhân tộc !"
"Tiểu công chúa mới sinh bao lâu, sự giảo hoạt của nhân tộc!"
"MaMau để chúng xé nát nàng !"
Thu Vũ Miên Miên
Tiểu công chúa lẩm bẩm với đám Tuyết Yêu một hồi.
Nơi chỉ Tuyết Yêu cao giai mà còn Tuyết Yêu thấp giai. Không tất cả đều hiểu ngôn ngữ giống như loài của bé gái.
Nghe xong lời huấn thị của tiểu công chúa, phần lớn Tuyết Yêu đều bán tín bán nghi.
Tiểu công chúa vẫy vẫy tay nhỏ, thêm vài câu.
Đối với Tuyết Yêu mà , uy nghiêm trong lời đó giận mà tự uy.
Địch ý của Tuyết Yêu phần lớn biến mất.
"Thì , nhân tộc là sứ giả của Thú Thần."
"Sứ giả chỉ nuôi béo thú cưng của tiểu công chúa, thậm chí còn thể là quan hệ thích với tiểu công chúa."
"Hoàng tộc? Nàng cũng là hoàng tộc?"
"Tiểu công chúa đích !"
Về việc mà một nhân tộc quan hệ thích với Tuyết Linh tộc thì chúng vẫn nghĩ .
Tiểu công chúa thông minh hơn chúng, tiểu công chúa thì chắc chắn là !
Tuyết Yêu tản , chừa một con đường sâu doanh địa.
Uy áp của Tuyết Yêu cao giai xung quanh càng thêm dày đặc.
Tô Chước suy nghĩ một lát về khả năng bắt cóc con tin bỏ chạy: "Đi xem thử ."
Trong tình huống gây sự khó, nhưng bỏ chạy thì khó.
Tiểu công chúa cứ bám lấy Tô Chước chịu rời, Tô Chước cần một con tin như , bế cô bé lãnh địa.
Vừa trận, Tô Chước phát hiện xa một cục lông giật lên, kinh hãi về phía các nàng.
Tiểu công chúa vẫy tay: "Tuyết Cầu! Qua đây!"
Tuyết Linh thú ba chân bốn cẳng bỏ chạy.
Nhân loại quá đáng sợ! Nó còn ngủ đủ!
Tiểu công chúa vô cùng tiếc nuối: "Sao nó chạy mất ."
Tô Chước tùy ý : "Có lẽ bình thường thiếu vận động, hôm nay chạy bộ."
Tiểu công chúa bừng tỉnh đại ngộ, chuyển sang : "Tỷ tỷ, dẫn tỷ bên chơi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-231-su-gia-thu-than.html.]
Cô bé dẫn Tô Chước chơi, chính xác hơn là cô bé chỉ đường để Tô Chước bế cô bé chơi.
Trên đường , miệng của tiểu công chúa ngừng líu lo, chằm chằm những Tuyết Yêu ngang qua mà tuyên bố: "Đây là tỷ tỷ của , các ngươi ?"
"Đây là tỷ tỷ của ..."
"Đây là tỷ tỷ của , cực kỳ xinh ! Xinh giống !"
Tuyết Yêu cao giai gật đầu lia lịa.
Nó là yêu thì ... nhưng tiểu công chúa thì chính là ! Dù cũng trắng trẻo nhỏ nhắn giống tiểu công chúa!
Tô Chước theo cô bé trò cho thiên hạ: "..."
Tiểu công chúa thật sự sủng ái quá .
Nói những lời vô lý như mà cũng yêu tin.
Coi như Tô Chước mở mang kiến thức, mạo hiểm thật lỗ.
Tiểu công chúa chỉ đường, để Tô Chước bế cô bé vùng đất mọc đầy linh thảo tươi .
Tô Chước im lặng.
Đây là đang khảo nghiệm lương tâm của nàng ?
Nếu lòng tham mà gan thì bây giờ nàng nhịn .
Rất nhiều Tuyết Yêu cao giai chạy tới, xổm ở rìa bãi cỏ chằm chằm hai .
Tô Chước nhịn lòng tham xuống.
Tiểu công chúa cũng thấy những Tuyết Yêu , vui vẻ reo lên: "Linh Viên tiểu Vương!"
Thân hình to lớn của Tuyết Viên động đậy, mặt đất rung chuyển.
Bé gái chỉ huy: "Ngươi hái cỏ giỏi nhất, hái mấy cây nhất cho tỷ tỷ của ."
"Thôi hái cỏ nữa! Tuyết Linh quả của to , ngươi hái mấy quả ."
Vẻ mặt thả lỏng của Cự Viên lập tức trở nên căng thẳng hơn, mặt dần xuất hiện biểu cảm khó thở giống con .
Tổ tông ơi! Cái thể hái !
Tuyết Linh quả chúng nó tốn mấy trăm năm lãng phí vô hạt giống cũng trồng , quý giá!
Tiểu công chúa hiền lành : "Mau ."
Cự Viên lập tức dám do dự, bi thương hái quả.
Nó ngoái đầu , cẩn thận dùng yêu lực hái một quả nghỉ một lát, chỉ thấy tiếng ma âm đòi mạng của tiểu công chúa: "Không đủ! Hái thêm mấy quả nữa!"
Chỉ trong chốc lát nó chậm trễ, tiểu công chúa dẫn nhân tộc hái vô linh thảo trong khóm linh thảo.
Linh Viên phát hiện như càng lỗ hơn, lập tức tăng tốc độ hái quả.
"Linh Viên tiểu Vương ngươi về đây !"
Nhanh chóng chạy về, Cự Viên đưa một đống quả chỉ to bằng dấu vân tay của nó cho bé gái.
Tiểu công chúa nhận lấy, lập tức nhét tay Tô Chước: "Tỷ tỷ, đây là trồng , tặng cho tỷ."
Tiểu công chúa nhiều nhấn mạnh rằng đây là do chính tay trồng .
Tuyết Linh quả rơi tay Tô Chước lập tức tan , Tô Chước bất ngờ phát hiện linh nguyên nàng thu thập nhiều thêm một tia.
Nàng thật sự kinh ngạc: "Sao ngươi lợi hại ."
Tiểu công chúa toe toét, ngại ngùng trốn lòng nàng.
Tô Chước đáng yêu đến choáng váng, cẩn thận khống chế tay nhéo nhéo mặt tiểu công chúa, quả nhiên mũm mĩm mềm mại.
Tuyết Yêu ghen tị ngưỡng mộ, địch ý khó khăn lắm mới biến mất trỗi dậy màn thu hút thù hận .
Tô Chước gần như tiểu công chúa chinh phục, cố gắng kìm nén nụ hiền lành mặt. Biểu cảm thì căng thẳng cao thâm khó dò, trong lòng thì gào thét cảm thán cùng Tiểu Kiếm: "Sao tiểu bảo bối đáng yêu như ? A? Tiểu Kiếm ngươi hóa hình xong thể đáng yêu như ?"
Tiểu Kiếm: "..."
Tô Chước hỏi: "Ngươi là con gái ?"
Tiểu Kiếm suýt chút nữa phá phòng: "Ta !"
Tô Chước an ủi nó: "Không thì , cũng bắt ngươi biến thành con gái ."
Tiểu Kiếm lạnh lùng: "Tốt nhất là nghĩ như ."
Tô Chước nhịn hỏi: "Thế ngươi thể biến ? Ý là cũng bảo ngươi biến."
Tiểu Kiếm: "..."
Hừ!
Nó thể trả lời vấn đề ! Không thể nào!