Ngày kế ánh mặt trời chói chang.
Triệu ma ma  đưa đồ ăn sáng cho Cố Hiển Thành , từ lúc Tống  Điềm  tiếp nhận cơm chiều,  đồ ăn sáng của Cố Hiển Thành   trở về như , miễn cho nàng quá mức vất vả.
Lúc   Phúc Quý đang  hầu hạ Cố Hiển Thành  y phục.
"Ai nha , màu sắc  quả thật  mắt ! ! !" Phúc Quý tấm tắc khen ,y phục Cố Hiển Thành hôm nay mặc là bộ mà Tống Điềm  ngày  chọn vải , y phường   là may xiêm y cho  đại tướng quân liền huy động  bộ tú nương , chỉ hai ngày liền may xong .
Màu sắc , kích thước  đều  vặn.
Triệu ma ma  liếc mắt một cái  cũng gật đầu  : "Không sai, màu tấm vải   mười phần thích hợp với đại tướng quân, là loại vải mới của huyện  Võ Công ?"
Cố Hiển Thành còn  kịp  , Phúc Quý lập tức lớn tiếng  : "Ma ma còn   ! Đây là Tống đầu bếp chọn  cho tướng quân đấy  ! Ngoài tấm  còn  chỗ  nữa kìa !"
Triệu ma ma trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc,   Cố Hiển  Thành ,   mà  ngoài ý   hề  trách cứ Phúc Quý, tuy rằng   biểu cảm gì, nhưng là đôi lông mày  đang nhướng lên  bại lộ  tâm tình  hiện tại của .
Đại tướng quân rõ ràng   đang  cao hứng .
Triệu ma ma cúi đầu , trong lòng cũng hiểu  mấy phần ,   : " Mắt  của  Tống Điềm quả thật  tồi  ."
Cố Hiển Thành  Triệu ma ma, ho nhẹ: "Tối qua..."
"Hồi tướng quân,   đưa qua, chắc nàng  dùng   . Nô tỳ hôm nay liền dẫn  nàng   chọn   doanh trướng . Chỉ là chuyện  nha  ..."
 
Cố Hiển Thành nghĩ nghĩ: "Ngươi hỏi nàng một chút  , để nàng  tự   quyết định , nàng   thì thôi."
"Vâng, nô tỳ hiểu."
Cố Hiển Thành  xong, mặc bộ đồ mới   ngoài, Triệu ma ma cũng chuẩn  ,   Phúc Quý giữ chặt: "Ma ma, ngươi mới   cái gì  ?  Tối qua đưa cái gì ? Chọn cái gì trướng?"
Triệu ma ma mặc kệ , nhưng  mà Phúc Quý  nhanh liền  theo.
Trà Đào Cam Sả
"Ma ma chờ !"..
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-qua-phu-xinh-dep-o-bien-quan/chuong-60.html.]
Hôm nay trong quân  , sĩ khí đại chấn.
Một mặt là hôm qua đánh thắng trận   còn   ăn tiệc  mừng , binh sĩ  đều tinh thần gấp trăm . Một khác mặt, sáng nay   tin tức, Tô tuần phủ hôm nay   khả năng  sẽ đến trong quân thị sát, những binh lính  cũng  dám lười biếng.
Phó Ngạn ở thao trường luyện tập  sân luyện binh,  thấy Cố Hiển Thành  tới, mở to mắt.
"Ái chà , đồ mới."
Cố Hiển Thành thản nhiên   một cái: "Thế nào? Bản tướng  thể mặc đồ mới ?"
"Không  , ." Phó Ngạn vội : "Ngài là đại tướng quân, dù  một ngày đổi hai bộ cũng  ai dám  cái gì, nhưng ngươi  đây chỉ  hai ba bộ đổi qua đổi  , hôm nay mặc bộ   ngược  là  cho   chói mắt ,  thật  giống ngươi lắm ! ."
"Một ngày đổi hai bộ? Ngươi  là công tử bột  trong kinh  ?."
Phó Ngạn   : " Phải ,  , nha, nhưng mà  lời  lát nữa ngươi cũng đừng  ."
"Vì ?" Cố Hiển Thành hỏi.
Phó Ngạn thở dài : "Lát nữa tới đây  chỉ  mỗi  Tô đại nhân, còn  Lục gia Tam Công tử."
Cố Hiển Thành nhíu mày: "Ai? Không ."
Phó Ngạn bất đắc dĩ: "Chính là Lục Tam gia đích tử, Lục gia Tam lang Lục Thời An, năm nay trong kỳ thi mùa xuân,  đỗ thám hoa lang, sắp tới sẽ đến  Kinh Triệu phủ  nhậm chức ."
Cố Hiển Thành ồ một tiếng.
Phó Ngạn: "Ta  , một  tiểu thám hoa lang tự nhiên là    lọt   mắt ngươi , nhưng là  hiện tại  là hồng nhân  trong kinh, là  trong lòng   mỹ của  nhiều quý nữ !."
Cố Hiển Thành vẫn    biểu cảm gì: "Không liên quan đến  !”
Phó Ngạn: "Đương nhiên , nhưng ngươi cũng nên  khách khí với  khác chút."
Cố Hiển Thành kỳ quái   một cái: "Ta vì     khách khí ? Ta chỉ là  kẻ thô kệch ,    là thám hoa lang, tự nhiên là  khách khí chút   ."
Phó Ngạn nở nụ : " Với tính tình  thì  khó mà  ! Thôi ,   là   ! Ta   với   thôi, Lục gia hiện tại lập trường  rõ, kỳ thật cũng  sai biệt lắm với  ,  cần thiết  đối địch cùng Lục gia ."
Cố Hiển Thành càng  càng cảm thây khó hiểu , vì thế    nữa, xoay   . Phó Ngạn thở dài,  theo.