Tiểu Phúc Bảo ba tuổi, nhặt rác nuôi sống cả Vương phủ - Chương 50: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-24 11:47:51
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Muốn phát tài! Xuất động Kỳ Trân Phường!
Lời hùng hồn của Tuế Tuế khiến khí vốn náo nhiệt trong phòng ăn chợt ngưng trệ trong chốc lát.
Lục Phong Hỏa là đầu tiên giữ , bật khanh khách.
“Nhập hàng? Muội của ơi, học từ ở ?” Hắn ngớt tiến gần, “Kỳ Trân Phường? Nơi đó là phố nhặt phế phẩm nhé, đá ở đó đắt cắt cổ, một khối thôi cũng thể mua lương thực cả năm cho phủ chúng đấy, đừng để lừa!”
Tuế Tuế phồng má, vô cùng hài lòng với cách của tam ca.
“Không đá! Là đồ lấp lánh!” Nàng nghiêm túc nhấn mạnh, “Tiểu nha , đá xám xịt chẻ , bên trong sẽ phát sáng! Nhà chúng cần tiền, Tuế Tuế tìm tất cả những cái phát sáng !”
Mèo Dịch Truyện
Vẻ mặt nghiêm túc cống hiến cho tài chính gia đình của nàng khiến buồn xót xa.
Thẩm Uyển nổi. Sắc mặt nàng tái nhợt, lập tức ôm Tuế Tuế lòng, giọng lộ rõ sự căng thẳng.
“Không ! Tuế Tuế, nơi đó thể !”
“Kỳ Trân Phường... đó là một trong những sòng bạc lớn nhất kinh thành, bên trong ba giáo chín tầng lớp đều , rồng rắn hỗn tạp, quá nguy hiểm .” Nàng ôm cánh tay con gái chặt thêm vài phần, “Con còn nhỏ như , lỡ xô đẩy thì ?”
Kể từ vụ kinh hoàng ở đường Chu Tước, Thẩm Uyển trở thành chim sợ cành cong, chỉ hận thể buộc Tuế Tuế thắt lưng , cho nàng rời khỏi tầm mắt một bước.
Lục Tùng Hàn vẫn im lặng cũng cất lời, giọng điệu bình thản, nhưng lộ quyết đoán cho phép thương lượng.
“Mẫu đúng, thỏa đáng.”
Y về phía Lục Vân Chu, “Vương phủ mới chút khởi sắc nhờ tiệm binh khí, chính là lúc cần hành sự khiêm tốn, nên khoa trương xuất hiện ở những nơi như thế. Hơn nữa, an của Tuế Tuế là quan trọng nhất.”
Hai liên tiếp phản đối, khiến khí trong phòng ăn lập tức chùng xuống.
Cái miệng nhỏ của Tuế Tuế bĩu , đôi mắt to ngấn một tầng nước. Nàng hiểu, tại nàng kiếm tiền cho mà mẫu và đại ca đồng ý chứ?
Lục Phong Hỏa cũng thu vẻ đùa cợt, tuy thích chơi, nhưng cũng phân biệt nặng nhẹ, đại ca và mẫu lý, gãi đầu, cũng gì nữa.
Thấy kế hoạch “nhập hàng” sắp đổ bể, Lục Vân Chu chậm rãi đặt chén trong tay xuống.
“Ta thấy, thể xem thử.”
Hắn mở lời, sự chú ý của đều chuyển sang .
“Nhị ca?” Lục Phong Hỏa chút bất ngờ.
Lục Vân Chu ôn hòa , về phía Thẩm Uyển và Lục Tùng Hàn, nhanh chậm phân tích.
“Mẫu , đại ca, những lo lắng của hai đều hiểu. lúc khác lúc . Vương phủ Trấn Bắc bây giờ, là cái kẻ sa sút kẹp đuôi của một tháng nữa.”
“Thành công của tiệm binh khí, khiến cả kinh thành đều Vương phủ chúng tiền. Lúc , chúng giấu . Đã giấu , chi bằng đàng hoàng quang minh .”
Ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ mặt bàn, tựa như đang gõ một bàn cờ vô hình.
“Kỳ Trân Phường là nơi nào? Là ổ đốt tiền lớn nhất kinh thành, cũng là nơi tập trung tin tức nhanh nhạy nhất. Chúng , để đ.á.n.h bạc, mà là để cho tất cả – Vương phủ Trấn Bắc, chỉ trả hết nợ, mà còn tiền dư để đến những nơi như tiêu khiển. Đây là một thái độ, thể chấn nhiếp nhiều kẻ tiểu nhân.”
“Hơn nữa, chúng cũng thể mượn cơ hội , xem phản ứng của các thế lực trong kinh thành, kết giao một nhân mạch mới. Ngăn chặn bằng khơi thông, giấu , chỉ khiến kẻ địch dễ dàng động thủ ngấm ngầm.”
Lời của , lý lẽ rõ ràng, thấu đáo đến từng chi tiết.
Thẩm Uyển và Lục Tùng Hàn đều rơi suy tư.
Đôi mắt Lục Phong Hỏa “choảng” một tiếng sáng bừng lên!
“ ! Nhị ca đúng!” Hắn vỗ đùi, lập tức về phía Lục Vân Chu, “Vương phủ chúng bây giờ tiền , còn sợ bọn chúng gì! Phải ngoài cho bọn chúng xem! Muội cứ yên tâm, tam ca sẽ cùng , kẻ nào dám động một sợi tóc của , sẽ vặn nát cánh tay !”
Hắn vỗ ngực, ôm đồm tất cả trách nhiệm bảo vệ .
Thấy cục diện chuyển biến, Tuế Tuế lập tức phát động “công kích” cuối cùng.
Nàng từ trong lòng Thẩm Uyển giãy , chạy đến bên xe lăn của Lục Tùng Hàn, đôi tay nhỏ níu lấy đầu gối , ngẩng khuôn mặt nhỏ đáng thương lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-phuc-bao-ba-tuoi-nhat-rac-nuoi-song-ca-vuong-phu/chuong-50.html.]
“Đại ca...”
Nàng chạy về bên cạnh Thẩm Uyển, ôm cánh tay nàng nhẹ nhàng lay động.
“Mẫu ...”
Đôi mắt to của nàng long lanh nước, gì, cứ thế ngươi, bên trong đầy khát vọng và tủi .
“Tuế Tuế sẽ ngoan, chỉ xem một chút thôi, tìm đồ lấp lánh sẽ về ngay. Nhà cần sửa, cần phát tiền cho nhiều ...”
Cú “công kích dễ thương” quá mạnh mẽ, trực tiếp đ.á.n.h trúng nơi mềm yếu nhất trong lòng Thẩm Uyển và Lục Tùng Hàn.
Thẩm Uyển ánh mắt khát vọng của con gái, nghĩ đến nàng còn nhỏ tuổi luôn chia sẻ gánh nặng cho gia đình, xót xa đến mức chịu nổi.
Lục Tùng Hàn cúi đầu, đối diện với đôi mắt trong veo , chút kiên trì cuối cùng trong lòng y cũng bắt đầu lay động.
Y nhớ đến khối huyền thiết tinh kim, nhớ đến phôi chủy thủ cắt đứt “Kinh Hồng” .
Có lẽ... tiểu nha đầu thật sự thể một nữa tạo kỳ tích?
Cuối cùng, Thẩm Uyển thở dài một , dùng khăn tay chấm khóe mắt.
“Thôi , . nhất định dẫn theo tất cả hộ vệ trong phủ, cả tam ca con cũng theo, một bước cũng rời khỏi bên cạnh chúng .”
Lục Tùng Hàn cũng khẽ gật đầu, coi như ngầm cho phép.
“Yeh! Có thể nhập hàng !”
Tuế Tuế vui sướng trượt khỏi ghế, như một con nhỏ vui vẻ, phấn khích xoay vòng trong phòng ăn, miệng còn lẩm bẩm: “Đồ lấp lánh! Rất nhiều nhiều đồ lấp lánh! Nhà chúng sắp thật nhiều thật nhiều tiền !”
Nhìn vẻ ham tiền ngây thơ của nàng, cả căn phòng đều bật , bầu khí nặng nề tan biến còn tăm tích.
Cả nhà đạt sự đồng thuận, khí trở nên sôi nổi, bắt đầu nhiệt tình thảo luận về những việc cần chuẩn cho chuyến .
“Phải chuẩn cho Tuế Tuế một bộ quần áo tiện lợi cho việc hành động, mang theo món điểm tâm mà nàng thích nhất!”
Trong tiếng vui vẻ, Lục Phong Hỏa như chợt nhớ điều gì, vỗ trán một cái.
“ , còn một chuyện nữa!”
Hắn về phía ảnh gầy yếu luôn im lặng ăn cơm, tựa như tồn tại ở góc phòng .
“Tiểu Ách Ba!”
Động tác ăn cơm của Tiêu Thừa khựng , y ngẩng đầu, trầm mặc .
Lục Phong Hỏa nhếch miệng , lộ hàm răng trắng bóng, dùng một giọng điệu tuyên bố lớn tiếng : “Tiểu gia thấy ngươi xương cốt phi phàm, là một nguyên liệu để luyện võ! Từ ngày mai trở , ngươi chính là tập luyện cùng của tiểu gia ! Tiểu gia tự tay mài giũa khối ngọc thô của ngươi, đảm bảo quá một năm, sẽ khiến ngươi cũng thể hoành hành ngang dọc ở kinh thành!”
Lời tuyên bố đột ngột khiến đều chút bất ngờ.
Tiêu Thừa cũng ngây , trong đôi mắt luôn chứa đầy sự u ám và cảnh giác , lóe lên một tia hoang mang.
Người tập luyện cùng?
Y hiểu đó là gì.
thấy, khi gật đầu, cô bé đang xoay vòng liền dừng , nghiêng đầu , đó nở một nụ thật tươi, ngọt ngào dành cho .
Nàng dường như... đang vui mừng vì ?
Hắn Lục Phong Hỏa huyên náo với Lục Vân Chu: “Nhị ca, ngày mai Kỳ Trân Phường, mang theo tiểu t.ử luôn! Cứ để theo , cái tiểu tùy tùng xách đồ!”
Đi Kỳ Trân Phường... theo nàng...
Tiêu Thừa cúi đầu, miếng thịt cá từ lúc nào gỡ sạch xương, trong bát của .
Hắn lặng lẽ gắp miếng thịt cá miệng, nắm đ.ấ.m vẫn luôn siết chặt đũa, như thể tùy thời chuẩn chiến đấu, trong một góc khuất ai chú ý, từ từ, buông lỏng .