Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tiểu Lão Bản Của Cửa Hàng Thú Cưng - Chương 19

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-11 01:41:37
Lượt xem: 858

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 19: Chú chó Labrador (phần 12)

 

Trần Đông Lai vẫn đang lo lắng chờ điện thoại từ bọn bắt cóc. Trần lão thái và Hạ Xảo cũng ở bên cạnh, khi nhận rằng nước mắt thể giúp gì, họ ngừng hành động vô ích .

 

“Đinh linh linh…”

 

Điện thoại vang lên, Trần Đông Lai lập tức chạy tới, nhấc máy: “Tiền chuẩn xong, gặp ở ? Con trai thế nào ?”

 

“À?” Đầu dây bên ngẩn một giây, đó : “Trần , cần vội, là cảnh sát, bọn bắt cóc. Con trai cứu, hiện đang ở bệnh viện nhi đồng thành phố.”

 

“Thật ?” Trần Đông Lai đầu tiên kinh ngạc, đó nghĩ bọn bắt cóc đang giở trò, vội vàng : “Không, chuẩn tiền, thật sự báo cảnh sát…”

 

Sau một hồi cảnh sát giải thích, Trần Đông Lai cuối cùng cũng tin rằng con trai cứu. Anh liên tục cảm ơn: “Thật sự cảm ơn ngài, cảm ơn cảnh sát, cảm ơn, cảm ơn…”

 

Sau khi cúp máy, Hạ Xảo và Trần lão thái vội vàng hỏi: “Sao ? Vừa chuyện cảnh sát…”

 

Trần Đông Lai kích động : “Mẹ, Xảo Xảo, con trai con cảnh sát cứu !”

 

“Thật ?” Sau giây phút kinh ngạc ngắn ngủi, chồng con dâu ôm vui mừng: “Cảm ơn cảnh sát, thật! Cảm ơn các , lúc mấu chốt vẫn là cảnh sát đáng tin cậy…”

 

---

 

“Cô cần khẩn trương, chúng chỉ làm ghi chép theo lệ thường, cô chỉ cần những gì .”

 

báo án, Sơ Ngữ mời đến cục cảnh sát làm ghi chép. Cô nhanh chóng tổ chức lý do trong đầu, chắc chắn bỏ sót điều gì, đó gật đầu: “Cô hỏi .”

 

“Cô làm thế nào phát hiện bắt cóc?”

 

“À, hôm đó ngang qua và thấy xe bọn bắt cóc. Lúc đó, xe của họ dừng bên đường, và thấy hai đang đánh một con chó. Anh cũng là bác sĩ thú y mà, chịu việc ngược đãi động vật, nên giảm tốc độ định dừng khuyên họ dừng tay. khi đến gần, thấy họ cầm dao, liền dám dừng mà lái xe ngay.”

 

khi xe ngang qua, thấy một bé trai ngủ say trong xe. Bé trai ném bừa ghế, giống như đang ngủ bình thường, mà giống như hôn mê. Tuy nhiên, nghĩ nhiều và tiếp tục lái xe .”

 

"Sau đó, thể kìm nén sự đồng cảm, lái xe xem chú chó Labrador đó còn sống . Khi đến nơi, ngửi thấy một mùi hương lạ, lập tức liên tưởng đến những tình tiết bắt cóc phim truyền hình, nên quyết định báo cảnh sát." Đây là lời cô từ chú chó Labrador kể . Mặc dù ở đó camera giám sát, lời kể của cô cũng tạm chấp nhận .

 

Nữ cảnh sát ghi chép buồn khó xử: "Chỉ vì nghĩ tới tình tiết phim truyền hình thôi ?"

 

Sơ Ngữ ngượng ngùng gật đầu: " , vì nghĩ thể tàn nhẫn đối xử với động vật như chắc chắn . Đứa trẻ đó hôn mê, họ còn bỏ nó ở nhà xưởng, thế nào cũng giống bắt cóc. Hơn nữa, sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất mà!"

 

Như cũng tạm chấp nhận : "Được , cũng nhờ cô nhạy bén mới cứu một mạng . , tại qua con đường đó? Con đường đó hẻo lánh, gần như ."

 

"Tôi một căn hộ ở Dương Quang Gia Viên, đang cho thuê. Ngày đó, khách thuê trả phòng, lấy chìa khóa. Trên đường về, đường tắt qua con đường đó." Điều là sự thật, hôm đó cô thực sự lấy chìa khóa ở Dương Quang Hoa Viên. Dương Quang Hoa Viên ở phía đông Giang Thành, gần nhà xưởng Tân Viễn.

 

Không chỉ , cô còn vài bất động sản và cửa hàng, những cái là bồi thường do phá bỏ, cũng những cái là thành quả từ ba cô phấn đấu. Hiện tại đều cho thuê, mỗi tháng chỉ dựa tiền thuê nhà cũng đủ để cô sinh sống, nên cô mới thể thảnh thơi trong việc kinh doanh tiệm của .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-lao-ban-cua-cua-hang-thu-cung/chuong-19.html.]

*

 

Văn phòng đội hình sự.

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Lâm Lang đặt một chồng tài liệu lên bàn làm việc, : "Đều khai cả . Ba Tam thiếu hơn một trăm vạn nợ cờ bạc, thể trả nên mới liều lĩnh bắt cóc. Lưu Tân và Vương Bưu cũng khác gì, đều là côn đồ, trong tay thiếu tiền. Ba tính toán, quyết định làm một vụ lớn. Đối tượng bắt cóc là do Ba Tam chọn, đó một tuần họ điều tra những phú hào uy tín ở Giang Thành, cuối cùng chọn con trai của Trần Đông Lai, chủ xí nghiệp Đông Lai, vì bé còn nhỏ, dễ dàng bắt cóc."

 

" , trong kế hoạch ban đầu của họ còn Cố tổng của Bách Phát bất động sản. vì Lưu Tân từng nhận sự giúp đỡ từ quỹ cứu trợ của Cố tổng, hơn nữa con cái của ông đều lớn, nên họ mới từ bỏ."

 

" sẽ đền đáp mà. Tuy rằng Cố tổng thường xuất hiện ở các buổi tiệc từ thiện, nhưng ông âm thầm quyên góp giúp đỡ hàng trăm trường tiểu học hy vọng, thành lập quỹ cứu trợ cho già neo đơn... Đó mới là lòng từ thiện chân chính. Hơn nữa, ông là chủ của một doanh nghiệp lớn, công việc bận rộn nhưng vẫn dành thời gian phối hợp với chúng . Nhờ sự hỗ trợ của ông , chúng mới thành nhiệm vụ thuận lợi. Chúng cảm ơn ông thật nhiều."

 

" , chỉ riêng ông , mỗi dân giúp chúng phá án, chúng đều nên cảm ơn." Lý Trường Phong .

 

...

 

Đang chuyện, bên ngoài vang lên tiếng ồn ào, một cảnh sát trẻ chạy : "Lý Đội, Trần Đông Lai mang cờ thưởng tới cho các !"

 

Trần Đông Lai cảm kích cảnh sát cứu con trai , nên làm gì đó để bày tỏ lòng ơn. những cách thức thông thường như tặng quà mời khách đều từ chối, nên cuối cùng nghĩ đến việc tặng cờ thưởng.

 

"Cảm ơn các cứu con trai , lá cờ thể biểu đạt hết lòng ơn của . Nếu các cho cơ hội tạ ơn, thực sự sẽ yên lòng!"

 

" , các đồng chí cảnh sát, con trai tiền, nhưng chúng chỉ một đứa cháu bảo bối là Dương Dương. Các cứu mạng nó, tức là cứu mạng . Hai mạng đấy, chúng cảm ơn các !" Bà nội của Dương Dương cũng đến, nắm c.h.ặ.t t.a.y đội trưởng Lý, nước mắt lưng tròng: "Bác sĩ , nếu chậm thêm nửa giờ nữa, Dương Dương sẽ qua khỏi. Những kẻ đó cho nó uống thuốc độc, khi đến bệnh viện nó sốc! Nhờ các cứu kịp thời, nếu chờ con trai mang tiền đến chuộc, chắc chắn sẽ kịp!"

 

Lý Trường Phong đỡ lấy bà cụ: "Bà đừng kích động, đây là nhiệm vụ của chúng ."

 

nhiều, bà cụ vẫn khăng khăng cảm tạ họ, còn định mỗi tặng một phong bì lì xì.

 

Lý Trường Phong đầu căng , vội : "Nếu bà cảm ơn, với bà hai , hai đó bà nên cảm ơn."

 

Bà cụ ngạc nhiên: "Ai ?"

 

"Một là báo án. Nếu kịp thời báo án, chúng sẽ cháu bà bắt cóc, cũng thể nhanh chóng tìm vị trí của bọn bắt cóc. Người thứ hai là Cố tổng của Bách Phát bất động sản. Nếu sự giúp đỡ của ông , chúng cũng thể nhanh chóng cứu cháu bà. Đấu tranh với tội phạm là công việc của chúng , cứu con tin cũng là trách nhiệm của chúng , nên cần cảm ơn. hai hỗ trợ một cách tình nguyện, bà nên cảm ơn họ."

 

Vừa xong, Lý Trường Phong thấy Sơ Ngữ thành ghi chép bước , bên cạnh Giản Diệc Thừa cùng. Anh giơ tay chỉ: "Kia, cô gái đó là báo án."

 

Bà cụ lập tức xoay : "Cảm ơn cháu, cháu cứu mạng và cháu ..."

 

Trần Đông Lai bình tĩnh hơn, bắt tay cảm ơn Lý Trường Phong: "Đều cảm ơn, các cũng vất vả ."

 

Sơ Ngữ ngẩn một lúc, mới nhận đó là bà nội của đứa bé, cô vội xua tay: "Không cần cảm ơn, cháu chỉ tình cờ thấy thôi."

 

Cuối cùng, thấy bà cụ kiên quyết, cô : "Nếu bà cảm ơn, hãy cảm ơn chú chó của gia đình bà . Nó liều mạng chống bọn bắt cóc để bảo vệ cháu bà, đ.â.m mười mấy nhát dao, giờ vẫn đang viện."

 

Trần Đông Lai, bà cụ, và trong đồn cảnh sát đều ngạc nhiên: "……"

 

Vẫn còn chuyện như ?!

Loading...