Tiểu Hồ Ly Của Ma Tôn - Chương 29
Cập nhật lúc: 2024-12-04 22:21:21
Lượt xem: 17
Mười ngày sau dưới mệnh lệnh của Đạo Trần, Vũ Trinh soạn chiếu thay mặt Lạc Nhật hoàng điều động hai mươi vạn đại quân kết hợp với quân của Tử Linh hoàng triều đi tới biên ải chống lại Quỷ Dị.
-Chuyến này đi vương gia phải cẩn thận, việc ở đây cứ giao cho thần
Tần Hoà tới tiễn Lạc Đạo Trần, hắn hôm nay đã là cường giả Bán tổ, Lạc Nhật hoàng triều các vị Đại Thừa lão tổ đều đi chống lại Hắc Ám không ra, trong Bán tổ có thể đánh bại Tần Hoà không nhiều, để y giữ thành hắn rất yên tâm
-Ta đã bố trí Cửu Thiên Tinh Đấu Đại Trận quanh kinh đô, chỉ cần gặp cường giả Đại Thừa nó sẽ tự kích hoạt bảo vệ nơi này.
-Ngài quá cẩn thận rồi
-Đôi khi cẩn thận cũng tốt, được rồi ta đi đây, bảo với Tử Linh hoàng ta nhất định sẽ chiến thắng trở về.
-Cung tiễn vương gia.
Lạc Đạo Trần xé không dẫn theo hai ngàn Long Kỵ quân rời đi, bên dưới hai mươi vạn quân do Vũ Trinh chỉ huy cũng lên đường.
Điểm đến lần này là thị trấn Vũ Văn, nơi có ải Vũ Văn trấn thủ, đây là quan ải cuối cùng ngăn cản Vực Ngoại và Lạc Nhật hoàng triều. Một khi bị phá, đại quân Quỷ Dị tộc sẽ tràn vào đại lục tàn phá tất cả.
Chính vì quan trọng như vậy lên nơi đây đang tập trung rất nhiều cường giả phòng thủ, gần như toàn bộ Đại Thừa lão tổ của Lạc Nhật hoàng triều đều ở đây, còn có cả Kiếm tông, Dược Thiên các, Lôi Minh tông, Cửu Ly tông, Phong Tiêu phái...
Những siêu cấp thế lực này khi nghe tin quan ải bị phá đều đã cử người tới đây, Lạc Đạo Trần vì chuyện của Lạc Nhật hoàng lên đã tới chậm hơn chục ngày.
Khi tới nơi chỗ này như một toà thành chết, đâu đâu cũng âm u tử khí, dọc đường đi t.h.i t.h.ể la liệt khắp nơi, ở đây dù có là Hợp Thể cảnh cũng dễ dàng bỏ mạng, khung cảnh tang thương khiến hai người Giản Tinh và Vũ Trinh không dám nhìn.
-Là người của Tử Linh hoàng triều!
-Người dẫn quân là ai vậy, tới có hai ngàn Bán tổ chả lẽ Tử Linh hoàng triều hết người rồi.
-Một người trẻ tuổi? Đông Chinh vương đâu, phái một người trẻ tuổi cầm quân là là muốn tìm c.h.ế.t sao
-Haiz, Tử Linh hoàng triều ngày càng yếu
Nghe mấy lời xung quanh Đạo Trần chỉ khẽ cười, hắn đi quanh tìm chỗ cho người của mình nghỉ ngơi. Còn Vũ Trinh, nàng là hoàng hậu của Lạc Nhật hoàng triều lên có cường giả trấn thủ ở đây tới đón tiếp.
-Chủ nhân, ta bảo họ chuẩn bị cho ngài một phòng nhé
-Không cần, ngươi cứ đi nghỉ ngơi đi
-Dạ
Vũ Trinh theo tướng trấn thủ ở đây rời đi, Lạc Đạo Trần sau một lúc mới tìm được một khoảng đất trống phía Đông Nam tường thành. Nơi đây đã bị công phá vỡ, hắn cho quân tu sửa lại, dựng tạm doanh trại coi như có chỗ qua đêm
-Nàng vẫn ổn chứ, có khó chịu ở đâu không
-Thiếp ổn, chỉ là nơi này nhiều khói như vậy hơi khó thở thôi, họ đốt gì vậy?
-Họ hoả thiêu những người hi sinh đó
-Hoả thiêu! Nhiều đến vậy sao
Giản Tinh nhìn cả trăm cột khói ngoài bức tường đang bốc lên nghi ngút thì kinh hãi, rốt cuộc là hi sinh bao nhiêu người mới phải hoả thiêu nhiều như vậy chứ.
Đạo Trần im lặng, có lẽ nàng không biết đây chỉ là thương vong trong một ngày, ở đây đối mặt với Quỷ Dị tính mạng tu sĩ như cỏ rác, bị tấn công đều bị động phòng thủ, mỗi lần đại chiến qua đều hi sinh hàng vạn người.
Tàn khốc là như vậy nhưng bọn họ không có lựa chọn, một khi quan ải bị phá, Quỷ Dị tộc tràn vào, đến lúc đó người thân bằng hữu, tất cả đều phải bỏ mạng
-Đi nghỉ ngơi đi, có ta ở đây sẽ không vấn đề gì đâu
-Dạ
Giản Tinh khoác tay Đạo Trần đi vào, cảnh này đều được Vũ Trinh trên đài cao nhìn hết
Tối hôm đó là một tối yên bình, tin tức Đạo Trần tới đã truyền đến tai mấy vị bằng hữu, Đông Lam và Vân Hàn dắt tay nhau tới thăm, còn có người của Cửu Ly tông, Tố Nữ tông, Dược Thiên các.
Bằng hữu gặp nhau đương nhiên không thể thiếu một buổi rượu chè, Đạo Trần không dám uống nhiều, tửu lượng của hắn thật sự không tốt nếu uống nhiều mà say thì hỏng việc.
-Nào nào tại hạ Dược Liên kính Tử Linh vương một chén
Người mời rượu là các chủ Dược Thiên các, kiếp này Dược Thiên các có hai vị các chủ, một người tên Dược Liên chuyên chinh chiến, thống lĩnh rất nhiều cường giả đi khắp các quan ải hỗ trợ chiến đấu và chữa trị.
Người còn lại tên Dược Thanh, chuyên về luyện dược, là luyện dược tông sư danh chấn thiên hạ. Một tay dạy ra hàng ngàn học trò, dựng lên địa vị tối cao cho Dược Thiên các trong thiên hạ.
-Dược Liên đạo hữu không thấy Tử Linh vương đã say rồi sao, mai còn phải phòng địch, mọi người uống ít chút đi
Đông Lam lên tiếng, Vân Hàn bên cạnh liếc hắn hừ nhẹ
-Không có liêm sỉ, huynh uống thì ít lắm mặt đỏ như gấc rồi kìa
-Hừ, ta uống chút có sao
-Huynh còn bảo có sao, lăn sang một bên không được uống nữa
Vân Hàn đạp Đông Lam ra một xó, mọi người cười lớn vô cùng vui vẻ
Vũ Trinh đứng trên đài cao nhìn xuống mà đôi mắt hiện lên chút cô đơn và buồn rầu, nàng rất muốn tới đó uống rượu cùng chủ nhân và mọi người.
-Nương nương, bên ngoài gió lạnh mời người vào trong nghỉ ngơi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-ho-ly-cua-ma-ton/chuong-29.html.]
Vi tướng quân tới khom người nói, hắn là tướng đi theo Vũ Trinh từ kinh thành tới đây, nhiệm vụ nghe lệnh và bảo vệ hoàng hậu nương nương chu toàn.
Vũ Trinh liếc nhìn doanh trại bên dưới, nhìn những người đang ngồi bên đống củi uống rượu cười đùa mà lòng càng buồn hơn.
-Nương nương, người muốn xuống đó sao?
-Không, đi thôi
Hai người rời đi, bên dưới Đạo Trần thở dài cả người say đến nghiên ngả, Giản Tinh bên cạnh liền lại gần đỡ hắn lên dìu về lều.
-Ta bảo chàng uống ít rồi mà
-Ta không sao, Giản Tinh, giúp ta thay quần áo đi
Hắn đã say đến không đứng vững, hai chân lảo đảo như sắp ngã, khuôn mặt đỏ bừng, cả người đầy mùi rượu nồng nặc. Giản Tinh phải khó khăn lắm mới giúp hắn thay xong quần áo, đợi khi hắn nằm xuống giường thì cẩn thận đắp chăn, tắt đèn.
Làm xong Giản Tinh trèo lên giường nằm cạnh ôm hắn, Đạo Trần đã ngủ, bên ngoài tiếng cười đùa cũng không còn, cả doanh trại trở về sự yên tĩnh vốn có của nó.
...
-Không có cách nào sao?
-Không có, người bị Hắc Ám ăn mòn không thể hoá giải, chỉ có thể g.i.ế.c đi mà thôi
Yên Linh sắc mặt tái nhợt, nàng nhìn người trong kết giới đang không ngừng kêu gào phát điên kia mà hai mắt ngấn lệ.
-Yên Ly
Nhìn muội muội mình chịu đựng Hắc Ám ăn mòn mà Yên Linh đau đớn vô cùng, bên trong kết giới Yên Ly không ngừng gào thét, cả cơ thể nàng ta bị thứ vật chất màu đen cuốn lấy không ngừng tàn phá cơ thể, nuốt trọn tâm trí bản thân.
Yên Ly chỉ có thể liều mạng dùng pháp lực chống lại, nhưng càng dùng pháp lực thì Hắc Ám càng cuồng bạo hơn, nó nhanh chóng nuốt trọn cơ thể nàng vào trong làn khói đen.
Lục phủ ngũ tạng bị bao phủ, từng đường gân mạch m.á.u bị ô nhiễm dần chuyển sang màu đen, trái tim bị bóp nghẹt, cả cơ thể dần dần mất đi sinh cơ mà ngã xuống.
Đáng sợ hơn Hắc Ám dần dần ăn mòn tâm trí, gặm nhấm nguyên thần và linh hồn của Yên Ly, tu sĩ một khi mất đi nguyên thần và linh hồn liền sẽ chết, cuối cùng biến thành cái xác biết đi bị Hắc Ám điều khiển.
-Aaaaaa!
Yên Ly gào lên quỳ xuống, bên ngoài Yên Linh thấy cảnh này mà vô thức bước đến muốn cứu em gái, nhưng Đạo Trần đã giữ nàng lại, ôm chặt trong lòng hắn cũng đau đớn nhìn về phía Yên Ly
Yên Ly hướng ánh mắt về phía hắn, nàng không cầu cứu cũng không cần hắn giúp nàng. Nàng chỉ xin hắn hãy bảo vệ tỷ tỷ mình cho thật tốt.
Đạo Trần như hiểu ánh mắt đó, hắn gật đầu đáp ứng rồi ra tay, một ngọn lửa ném vào nhanh chóng thiêu cháy Yên Ly
Từ xa xưa vạn vật đều có khắc tinh, Hắc Ám dù đáng sợ nhưng nó cũng có điểm yếu, nó không chịu được lửa. Hơn hết nó không thể tồn tại nếu không có vật chứa.
Chính vì vậy hoả thiêu người bị nhiễm là cách duy nhất
Yên Linh không dám quay mặt lại, nàng sợ phải đối diện với sự thật tàn khốc này. Đạo Trần ôm chặt lấy nàng, lồng n.g.ự.c hắn đã ướt đẫm những giọt nước mắt của Yên Linh, hắn cũng khóc, phải chính tay hoả thiêu người bằng hữu của mình thì dù sắt đá đến đâu cũng không chịu nổi.
-Đạo Trần, bao giờ Hắc Ám mới biến mất, bao giờ chúng ta mới được sống yên bình đây
Yên Linh nức nở, nàng đã mất đi sư phụ, mất đi rất nhiều bằng hữu, mất đi muội muội ruột của mình, nàng đã chịu đủ những gì Hắc Ám gây ra cho nàng rồi.
-Rồi sẽ có ngày nó bị tận diệt, nhất định có ngày đó.
...
Đạo Trần tỉnh lại đã là sáng hôm sau, Giản Tinh đã dậy từ lâu, nàng ngồi đọc sách thấy hắn tỉnh liền tới cạnh đỡ người hắn lên.
-Chàng thấy sao rồi, uống chút nước nè
-Ta ổn, tối qua làm phiền nàng rồi
-Hihi không sao, chúng ta là phu thê mà
-Tình hình bên ngoài sao rồi?
-Vẫn ổn
Giản Tinh nói qua tình hình bên ngoài cho hắn, sáng sớm nay Quỷ Dị tộc có tấn công, nhưng chỉ lác đác vài trăm tên không gây tổn thất gì, sau khi đánh đuổi đến giờ vẫn chưa xuất hiện động tĩnh gì mới.
Đạo Trần nhíu mày lấy làm lạ, hắn giao chiến với Quỷ Dị tộc nhiều năm biết rõ không có chuyện chúng công thành chỉ với mấy trăm quân, nhất định có gì che giấu ở đây.
Đi xuống giường thay quần áo, gặm tạm ba cái bánh mỳ hắn đi lên tường thành quan sát, trên này ngoài mấy vị hắn quen ra thì có cả Phong Tiêu phái và Lôi Minh tông hai vị thống lĩnh cũng có mặt
-Chủ nhân, ngài vẫn ổn chứ, qua nô tì thấy ngài say định sang hầu hạ nhưng Giản tỷ tỷ ở đó đành thôi, ngài giờ thấy sao rồi?
-Ta vẫn ổn, quân Lạc Nhật hoàng triều còn bao nhiêu?
-Hai mươi ba vạn
-Đề cao cảnh giác, nhất định Quỷ Dị tộc sẽ tấn công đó.
-Dạ
Vừa dứt lời thì từ xa một binh sĩ đã vội chạy tới bẩm báo, ải Hoàng Vân phía Đông Bắc đã bị phá, ba vạn Quỷ Dị tộc đã tiến được vào đại lục.