Chương 64: Đá bào
Hắn tiên ngậm hạt sen giữa môi , tự tay đút cho Nhung Âm ăn.
Ngay đó đặt hạt sen lòng bàn tay, dỗ Nhung Âm tự tới ăn, còn xoa xoa đầu y, khen y ngoan.
Lại đó, hạt sen đặt lên chỗ xương quai xanh của …
Thấy Tông Chính Tiêu càng chơi càng kiêng nể gì, Nhung Âm cuối cùng đành giơ tay đầu hàng.
Tông Chính Tiêu ngày thường nghiêm túc, nhưng một khi động tay động chân thì kịch bản nối tiếp kịch bản.
Cuối cùng hạt sen đều ninh thành canh hạt sen, cho hai bát giải nhiệt thanh nhiệt, Nhung Âm cảm thấy Tông Chính Tiêu gia hỏa đúng thật cần hạ nhiệt, y nóng đến sắp bốc cháy .
Chỉ là canh hạt sen dường như tác dụng gì, màn đêm buông xuống, Nhung Âm vẫn kéo theo buông thả một trận, giữa mùa hè mà mệt đến đầy mồ hôi, nửa đêm còn Tông Chính Tiêu ôm ngâm tắm nước lạnh.
Năm nay mùa hè nhiệt độ hề thấp, tiệm đá bào ăn vẫn , tiệm sữa cũng ngàn lời thúc giục, vạn câu khuyên bảo mà khai trương cùng lúc với tiệm bánh mì.
Chỉ riêng sữa rẻ hơn nhiều so với quà tặng kèm của tiệm bánh mì, hơn nữa khẩu vị cũng phong phú hơn. Không thích sữa còn đủ loại trái cây, chỉ cần mua sữa là thể miễn phí thêm đá ba .
Ngày khai trương, tiệm sữa ăn bùng nổ, đó cũng giống như tiệm bánh mì, mỗi ngày đều hàng dài xếp cửa.
Ban ngày chỉ cần ngang qua con phố là thể thấy hai tiệm cửa lúc nào cũng đông .
Có thắc mắc, phố chẳng lẽ chỉ hai tiệm đó? Có xếp hàng thậm chí kéo dài đến tận cửa tiệm bên cạnh, chủ các tiệm khác chẳng lẽ tức giận?
Chủ tiệm khác liền : “Tức giận gì chứ? còn kịp vui mừng !”
Thì khu vực quanh tiệm bánh mì và tiệm sữa tiệm điểm tâm lâu nào cả, là các cửa hàng tạp hóa bán món ăn chín, gia vị lặt vặt, bánh mì và sữa vốn thể ăn cơm, đến đây thì khách hàng sẽ mua thêm cơm hoặc đồ ăn mang về.
Hoặc trong nhà thiếu kim, chỉ, gia vị gì đó, tiện thể cũng mua luôn.
Người đông thì nhu cầu đủ kiểu cũng tăng, các chủ tiệm khác tự nhiên cũng thể kiếm tiền theo, bọn họ ước gì tiệm bánh mì và tiệm sữa vĩnh viễn rực rỡ như thế.
Hai tiệm mỗi ngày đều giúp Nhung Âm kiếm tiền. Bởi vì giai đoạn đầu tất cả chi phí đều do Tông Chính Tiêu chi , nên là nửa chủ tiệm, lợi nhuận của hai cửa hàng lấy một nửa, tiền lãi bên tiệm đá bào, Tông Chính Tiêu cũng chia cho Nhung Âm một nửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-giao-nhan-bi-bao-quan-nghe-thay-tieng-long/chuong-64-1-da-bao.html.]
Tư khố của Tông Chính Tiêu dần dần đầy ắp, Nhung Âm cũng tiểu kim khố của riêng .
Chớp mắt đến tháng tám, lúa mì vàng và lúa nước đều thu hoạch xong, sản lượng còn cao gấp mấy .
Tông Chính Tiêu khi nhận tin tức, mặt liền ngừng nở nụ , ngay cả những thế gia ngày thường mắt, lúc cũng cảm thấy vô cùng đáng yêu.
Thấy ánh mắt khó hiểu của hoàng đế, đám thế gia chỉ cảm thấy lưng lạnh buốt, nghi ngờ nghĩ cái trò gì mới để tra tấn bọn họ .
Trong đó, Lý gia chủ là sợ hãi nhất. Sau khi trở về còn kéo tiểu nhi tử Lý Ngạo của mắng hoàng thượng mấy câu, khiến Lý Ngạo càng thêm chột .
Lý Ngạo dám ở mặt cha lâu, tùy tiện tìm cớ là sách trốn mất.
Kỳ thực gã thì sách cái quái gì. Sắp hai mươi tuổi mà ngay cả đồng sinh cũng thi đậu, ăn nhậu, chơi gái, cờ b.ạ.c thứ nào cũng tinh thông.
Để an ủi tinh thần nhỏ bé đang tổn thương của , đêm đó Lý Ngạo ghé đến tiểu viện mà gã mới mua, nơi ở chính là thế Nhung Âm do đại ca gã tìm đến.
Nếu vì bức họa quá giống thật thì cũng chẳng gạt nổi gã. Thật ngoại trừ đôi mắt lam giống , thiếu niên Hồ và Nhung Âm căn bản chẳng giống chút nào.
đưa đến , hơn nữa thiếu niên Hồ dung mạo cũng tệ, Lý Ngạo khi thử qua phát hiện nó phục vụ cũng khá , liền giữ .
Ở cùng thiếu niên Hồ suốt một tháng, ngay cả mỹ nhân, Lý Ngạo cũng bắt đầu cảm thấy phần ngán ngẩm.
Đêm đó tâm tình Lý Ngạo , ép thiếu niên Hồ học theo Nhung Âm, y kiêu căng ngang ngược, khẩu khí và ánh mắt đều dữ dằn, lộ vẻ nịnh nọt lấy lòng.
Thiếu niên Hồ đầu yêu cầu như , sớm quen nhưng đêm nay dù nó cố gắng thế nào thì Lý Ngạo cũng ý, cuối cùng đang giữa chừng liền một cước đá văng xuống giường.
Bị ném xuống đất, thiếu niên Hồ bất chấp đau đớn, vội bò đến bên chân Lý Ngạo nhận sai.
nó bộ dạng cẩn thận dè dặt khiến Lý Ngạo càng thêm chán ghét, vì thế đêm đó nó thoát khỏi phận thô bạo đối xử.
Ngày hôm đó trời đổ mưa, trong tiệm ăn lắm, Nhung Âm ngoài tuần tra cửa hàng và xem sổ sách, từ lầu xuống, chuẩn hồi cung, ai ngờ gặp một vị khách mời mà đến.
Lý Ngạo ôm một thiếu niên mặt mày ủ rũ bước tiệm sữa, mục đích rõ ràng thẳng đến chỗ Nhung Âm .