Tiểu giao nhân bị bạo quân nghe thấy tiếng lòng - Chương 59.1: Véo eo kéo trở về

Cập nhật lúc: 2025-03-27 08:34:57
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bên thuyền hoa, Ninh Nguyệt trở về với lòng tràn ngập niềm vui, nhưng nụ mặt thoáng tắt khi thấy nam tử đang trong khoang thuyền.

 

Nam nhân khoác y phục gấm hoa lộng lẫy, một chân co lên một chân duỗi thong thả. Tay cầm chén rượu, gã nhấp nhẹ một ngụm. Dáng vẻ đoan chính phóng khoáng vì nét u ám khó tan nơi chân mày mà thêm phần lạnh lùng.

 

Ánh mắt thoáng liếc thấy Ninh Nguyệt bước , nam tử cầm tờ giấy bàn đưa tới - đó là lời ca khúc Hoán Khê Sa do Nhung Âm trình bày. 

 

Tờ giấy gã ghi khi thấy Ninh Nguyệt tỏ hứng thú với khúc nhạc lúc nàng cùng Nhung Âm hợp tấu.

 

Ninh Nguyệt hai tay đón lấy, cung kính thi lễ: "Đa tạ Lý công tử những cho mượn thuyền, còn giúp tiện nữ ghi chép ca từ."

 

Ninh Nguyệt vốn là khách mời của Lý công tử nên chiếc thuyền hoa thực thuộc về gã. Nhờ sự cho phép của gã, nàng mới dám tấu nhạc đệm cho Nhung Âm, mới thể áp sát thuyền của họ mà gặp gỡ.

 

"Khách sáo ." Nam tử uống cạn chén rượu, chuyển thế thẳng, khuỷu tay chống lên đùi khom Ninh Nguyệt đang thấp.

 

"Y lớn lên ." Lý công tử bỗng .

 

Ninh Nguyệt sửng sốt, hiểu vì gã đột nhiên nhắc đến chuyện , nhưng vẫn thành thực đáp: "Dĩ nhiên là phong thái tiên nhân, xứng đôi với giọng ca tuyệt diệu ."

 

Lý công tử tuy miệng nhưng ánh mắt âm trầm khó lường: "Ta từ cửa sổ trông thấy, đó là một mỹ nam tử đôi mắt xanh biếc, e là mang huyết thống Hồ. Làn da trắng tựa tuyết, phong thái còn hơn cả những kẻ đầu phong lưu phường trong kinh thành. Nếu thời cơ thuận, còn mời y lên thuyền uống rượu đàm đạo vài câu."

 

Đại Thịnh tuy quan hệ căng thẳng với các nước lân bang, nhưng đến mức binh đao tương kiến, thương nhân hai bên vẫn qua . Vì thế trong kinh thành thỉnh thoảng gặp Hồ dung mạo kỳ dị, hoặc đến mức giống thường cũng chẳng chuyện lạ.  

 

Ninh Nguyệt Lý công tử , trong lòng giật . Gã đem Nhung công tử so với những kẻ phong lưu phường là bất kính, còn ngầm ý tiếp cận y.  

 

Cách tựa như đang coi trọng Nhung công tử, nhưng sự coi trọng đắn.  

 

nàng rõ ràng nhớ kỹ, Lý công tử giống như gã, vốn chẳng hề hứng thú với nam sắc. Trước nay từng gã quan hệ với nam nhân nào, hôm nay ...  

 

Ninh Nguyệt hối hận vô cùng. Nàng vốn tưởng Lý công tử chỉ ham nữ sắc, nên mới dám dẫn đường cho Nhung công tử gặp mặt.  

 

Nếu vì nàng mà khiến Nhung công tử gặp họa, nàng chẳng thành tội nhân ngàn năm ?  

 

Lý gia trong kinh thành thế lực lớn đến đáng sợ. Nhung công tử nếu thật chỉ là thương nhân ngoại quốc, thể địch ?  

 

Thấy sắc mặt Ninh Nguyệt biến ảo xanh trắng, Lý công tử khẽ : "Ninh cô nương chẳng hiểu lầm điều gì chứ? Ta chỉ đơn thuần khen y mà thôi, chứ ý gì khác, nàng cứ yên tâm." 

 

Ninh Nguyệt định thở phào, Lý công tử bổ sung: " mà... chắc chắn sẽ thích y."

 

Tim Ninh Nguyệt lập tức treo lên!  

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-giao-nhan-bi-bao-quan-nghe-thay-tieng-long/chuong-59-1-veo-eo-keo-tro-ve.html.]

Cả kinh thành ai chẳng Lý gia gia chủ cùng đại thiếu gia nuông chiều tiểu thiếu gia đến mức trở thành một tên bá vương? Cưỡng ép dân lành, cướp đoạt nam nữ, chẳng việc gì dám . Ngay cả con em quan cũng khó thoát khỏi nanh vuốt !  

 

Những nam nữ đáng thương , một khi Lý tiểu thiếu gia chán ghét, liền xem như món quà đẩy qua giữa bọn du đãng phóng đãng, cuối cùng lưu lạc chốn bùn nhơ.  

 

Ý của Lý công tử chẳng bắt Nhung công tử về quà tặng cho ?  

 

Ninh Nguyệt đầu óc cuồng, chợt nghĩ điều gì, vội : "Vừa khi gặp vị công tử , tiện nữ thấy bên cạnh y vài vệ sĩ. Xem dáng vẻ võ công hẳn tầm thường, đều là Hán. Tiện nữ nghĩ, vị công tử ở kinh thành hẳn quen , chỉ là rõ là vị quý nhân nào?"

 

Lời nàng tựa như tò mò lai lịch Nhung Âm, kỳ thực là đang nhắc khéo Lý công tử rằng hậu thuẫn, phận đơn giảnđừng tùy tiện trêu .  

 

"Vậy ?" Lý công tử nở nụ càng thêm xán lạn, sang bảo thị vệ phía : "Lát nữa dò xét cho . Ta thật sự y dựa núi nào mà dám nghĩ Lý gia động y."

 

Ninh Nguyệt ngờ gã ngoan cố đến thế, đang định thêm thì Lý công tử lạnh giọng: "Ninh Nguyệt, đàn cho một khúc ."

 

Đây là cách khéo bảo nàng im miệng, đừng xen chuyện phần .  

 

Ninh Nguyệt thầm đau khổ, thế lực của Lý gia nàng chẳng khác nào cánh bèo mỏng manh. Chỉ cần chọc bọn họ, tính mạng nhỏ bé khó mà giữ .  

 

“Vâng." Nàng đáp lời, xuống ghế nhỏ, ngón tay mềm mại lướt dây đàn gảy khúc nhạc cổ.  

 

Ninh Nguyệt khảy đàn thầm xin Nhung công tử trong lòng. Chính nàng vô tình mang họa đến cho y. Mong rằng hậu thuẫn phía vị công tử hiền lành đủ mạnh để bảo vệ y.  

 

Lý đại công tử theo nhịp đàn, ngón trỏ gõ nhẹ lên đùi, thỉnh thoảng còn ngâm nga theo. Dáng vẻ thư thái khiến tưởng tâm tình gã đang .  

 

Gã đương nhiên hiểu rõ nỗi lòng Ninh Nguyệt lúc . thứ gã chính là chọc đến mỹ nam tử mắt xanh . Đối phương càng thế lực, gã càng thấy hứng thú.  

 

Bởi vì …chết!  

 

Nghĩ cũng buồn . Lý gia chủ cả đời mong nhiều con trai nên nạp vô tiểu , ngoài còn vô ngoại thất.  

 

Mấy chục năm qua, các tiểu đúng là sinh cho ông ít con cái, nhưng phần lớn đều là con gái.  

 

Mẹ đẻ của Lý đại thiếu gia là chính thất phu nhân, gia thế vốn chỉ thua kém Lý gia chút ít. vì đắc tội hoàng thất tiền triều, liên lụy giáng chức đuổi khỏi kinh thành nên phần lớn tộc nhân đều c.h.ế.t tay nghĩa quân.  

 

Nhà ngoại suy yếu, cộng thêm bản Lý gia chủ vốn ưa chính thất, khi thông gia gặp nạn liền lạnh nhạt bà.  

 

Dù chính thất sinh cho ông trưởng tử, nhưng vì hận ghét con, thêm dung mạo Lý đại thiếu quá giống , giống Lý gia chủ, nên ông càng ghét bỏ đứa con , thường ngày chẳng đoái hoài, tròn trách nhiệm cha.  

 

Năm Lý đại thiếu mười tuổi, ái của Lý gia chủ hạ sinh thứ nam. Điều trùng hợp là đứa bé giống Lý gia chủ như đúc, tựa như cùng một khuôn đúc .  

 

Loading...