Tiểu giao nhân bị bạo quân nghe thấy tiếng lòng - Chương 56.3

Cập nhật lúc: 2025-03-17 09:53:10
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hiện tại thế gia vẫn như hổ rình mồi, luôn dòm ngó hoàng thất. Nếu họ phát hiện Tông Chính Tiêu Nhung Âm, một bảo bối như , chắc chắn sẽ dễ dàng buông tha.

 

Các đại thần cũng hỏi Tông Chính Tiêu vì một tình những thứ . Giới hạn trong giao tiếp giữa quân thần, họ vẫn rõ ràng.

 

“Thần tuân mệnh.” Các đại thần đồng thanh đáp.

 

Khi Tông Chính Tiêu trở về Ngân Giao Viên, Nhung Âm đang dựa giường sách, chân mang giày, đung đưa qua , làn da trắng nõn đến chói mắt.

 

Nghe thấy động tĩnh, Nhung Âm ngẩng đầu lên, mỉm với Tông Chính Tiêu: “Ngươi về .”

 

Tông Chính Tiêu bước đến, nhẹ nhàng nâng cằm Nhung Âm lên cúi đầu hôn xuống môi y. Nhung Âm thả lỏng , vòng tay ôm lấy cổ Tông Chính Tiêu, nhiệt tình đáp .

 

Bên cạnh Tứ Hỉ mặt mày hớn hở, còn Lục Nga thì thở dài ngao ngán.

 

Cuối cùng Nhung Âm Tông Chính Tiêu ôm chặt lòng. Y đùi hỏi: “Hôm nay triều, họ khó dễ ngươi ?”

 

Tông Chính Tiêu vì cứu y tốn ít thời gian và tinh lực. Thế gia chắc chắn sẽ bỏ lỡ cơ hội để công kích .

 

“Có, nhưng đều đẩy lùi hết .” Tông Chính Tiêu kể cho Nhung Âm những chuyện xảy triều, đặc biệt là phần thế gia dồn đến đường cùng, thể đáp chỉ cúi đầu nhận sai. Hắn kể chi tiết.

 

Nhung Âm xong, ngớt: “Sao họ dám chọc giận ngươi chứ? Chẳng lẽ họ miệng lưỡi của ngươi lợi hại đến mức nào ?”

 

“Ta cũng thấy miệng lợi hại, điểm A Âm hẳn là hiểu rõ nhất.” Tông Chính Tiêu chằm chằm đôi môi Nhung Âm, ý tứ trong lời rõ ràng.

 

Những trẻ tuổi mới nếm trải tình yêu thường như , lúc nào cũng dính chặt lấy yêu, hòa một với đối phương.

 

Nhung Âm che miệng , từ chối khéo: “Bệ hạ, ngài hãy để dành miệng mà ăn cơm , chứ cứ cắn mãi thế , môi sưng lên mất.”

 

Nhìn đôi môi Nhung Âm đỏ ửng, sưng lên, Tông Chính Tiêu cũng nhận lúc nãy phần quá đà, đành ngoan ngoãn buông tha: “Được .”

 

giọng điệu mang chút ủy khuất.

 

Nhung Âm khẽ , nghiêng gần hôn nhẹ lên má Tông Chính Tiêu, ngượng ngùng : “Đây là phần thưởng cho sự ngoan ngoãn của ngươi.”

 

Tông Chính Tiêu lập tức vui vẻ trở , quả thật dễ dỗ.

 

Sau bữa trưa, Tông Chính Tiêu tiếp tục xử lý công vụ từ chỗ dở dang tối qua, còn Nhung Âm thì bên cạnh sách.

 

Những cuốn sách Nhung Âm đều là các tạp chí địa lý, cùng với bản đồ của Đại Thịnh và các nước lân cận. Y cố ý xin Tông Chính Tiêu những thứ .

 

Ở thời cổ đại, bản đồ coi là tài liệu cơ mật quan trọng. Nếu Tông Chính Tiêu,  vị hoàng đế lưng thì Nhung Âm chắc chắn sẽ dễ dàng tiếp cận chúng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-giao-nhan-bi-bao-quan-nghe-thay-tieng-long/chuong-56-3.html.]

 

Nhung Âm địa lý của thế giới gì khác biệt so với thế giới y từng sống.

 

May mắn khi xem xong, Nhung Âm phát hiện rằng dù lịch sử hai thế giới khác , nhưng điều kiện địa lý cơ bản trùng khớp. Điều mở nhiều cơ hội để y phát huy khả năng của .

 

Nhung Âm lấy giấy bút , vẽ bản đồ phân bố khoáng sản trong trí nhớ, đồng thời ghi chú khí hậu và đặc sản của từng vùng, tạo thành một bản đồ giản lược của bộ Đại Thịnh.

 

dựa bản đồ mà Tông Chính Tiêu cung cấp, lãnh thổ của Đại Thịnh chỉ chiếm vùng Trung Nguyên và duyên hải phía đông nam. Phía bắc, tây và nam phần lớn đều các quốc gia lớn nhỏ khác chiếm giữ, và nhiều tài nguyên quan trọng trong lãnh thổ của những quốc gia đó.

 

Cách duy nhất để những tài nguyên là mở rộng bản đồ Đại Thịnh, tức là tiến hành chiến tranh xâm lược.

 

Tuy nhiên chiến loạn triều mới kết thúc vài năm, nếu khơi mào chiến sự, e rằng sẽ khiến dân chúng bất mãn.

 

ép buộc khai chiến, cũng cần chuẩn kỹ càng: vũ khí, quân đội, lương thảo, thiếu một thứ cũng .

 

Nhung Âm suy nghĩ vẽ giấy. Đến khi Lục Nga bưng và điểm tâm , mời y và Tông Chính Tiêu nghỉ ngơi một chút, thì bàn chất đầy những trang giấy y .

 

Sau nửa ngày bận rộn, Nhung Âm cũng thấy đói. Cậu dụi mắt, dậy kéo Tông Chính Tiêu: “Ngươi cũng đừng vội, nghỉ ngơi một lát , bồi một chút.”

 

Tông Chính Tiêu theo lực kéo của y dậy cùng xuống bàn, nhẹ nhàng xoa đầu y.

 

Sau khi ăn uống no nê, Nhung Âm mới : “Bệ hạ, chờ mấy ngày nữa ngươi xong việc, thể đưa ngoài cung dạo ? Đến đây gần một năm , từng rời khỏi khu vực .”

 

Tông Chính Tiêu lau khóe miệng còn dính vụn bánh cho Nhung Âm, vui vẻ đồng ý: “Được, sẽ đưa ngươi khắp kinh thành.”

 

“Tiêu ca ca, ngươi thật ~” Nhung Âm thuần thục nũng.

 

Tông Chính Tiêu xoa xoa mặt y, : “Không hổ là ăn điểm tâm xong, miệng đúng là ngọt thật.”

 

“He he.” Nhung Âm đến ngây thơ hồn nhiên.

 

Buổi tối hai ôm giường. Tông Chính Tiêu nhớ việc Nhung Âm suốt thời gian qua chăm chỉ sách, liền hỏi: “Ngươi chỉ học một thời gian ngắn nhớ hết các chữ thường dùng trong sách, chẳng lẽ văn tự ở hai thế giới giống ?”

 

Nhung Âm dựa vai Tông Chính Tiêu, giải thích: “Văn tự thật sự giống , nhưng các ngươi dùng là chữ phồn thể, còn học là chữ giản thể.” Sau đó, liền kể cho Tông Chính Tiêu về sự khác biệt giữa giản thể và phồn thể, nguyên nhân và tác dụng của việc đơn giản hóa chữ , đồng thời chia sẻ phương pháp học chữ của học sinh ở thế giới .

 

Nghe Nhung Âm kể về việc học sinh ở thế giới học tiếng phổ thông thống nhất, cùng phương pháp học chữ tiện lợi và hiệu quả hơn, cũng như việc đơn giản hóa chữ giúp xóa nạn mù chữ, nâng cao trình độ văn hóa của dân, Tông Chính Tiêu càng càng hào hứng, ánh mắt sáng rực.

 

Nhung Âm nhận suy nghĩ của Tông Chính Tiêu, nhẹ nhàng : “Thời đại khác , điều kiện thực tế cũng khác . Những gì ở chỗ chúng chắc phù hợp với Đại Thịnh.”

 

Tông Chính Tiêu đặt cằm lên vai Nhung Âm, : “Ta hiểu. nghĩ một phần trong đó vẫn thể tham khảo, ví dụ như phương pháp ghép vần học chữ. Nếu thể phổ biến rộng rãi, chữ ở Đại Thịnh sẽ tăng lên, từ đó thêm nhiều nhân tài tham gia khoa cử, phục vụ triều đình. Đó sẽ là phúc khí của Đại Thịnh.”

 

Trước đây, tầng lớp sĩ tộc độc quyền tri thức, dân bình thường học và thi cử khó khăn. Dù hiện tại Tông Chính Tiêu sức đề cao khoa cử, nhưng lượng học sinh xuất hàn vi thể vượt qua khó khăn để đến mặt vẫn còn ít.

Loading...