Tiểu giao nhân bị bạo quân nghe thấy tiếng lòng - Chương 49.4
Cập nhật lúc: 2025-03-03 10:48:19
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cuối cùng kế hoạch tự phơi nắng để biến thành cá khô của Nhung Âm vẫn thể thành công. Nguyên nhân là do Lục Nga lóc thảm thiết, rằng nếu chủ tử dám tổn thương bản , nàng sẽ lập tức đ.â.m đầu cột mà c.h.ế.t , đó xuống âm tào địa phủ giúp y chuẩn hậu sự, để y khi c.h.ế.t sẽ bắt nạt.
Nhung Âm cách khuyên nhủ kỳ lạ dọa sợ, đành từ bỏ ý định.
Đến gần giờ cơm trưa, Tông Chính Tiêu trở về. Phía , Tứ Hỉ len lén ngắm bóng lưng cao ngất , trong đầu khỏi nhớ chuyện sáng nay.
Lúc dọn dẹp giường cho Tông Chính Tiêu, Tứ Hỉ vô tình nhặt một chiếc khăn. Hắn lập tức hiểu , liền lặng lẽ giúp bệ hạ “hủy thi diệt tích”, nhân tiện sai cung nhân đổi sang một bộ chăn đệm mới.
Lần khác với . Lần còn là động, nhưng … bệ hạ chủ động. Nghĩ đến đây, Tứ Hỉ càng chắc chắn rằng bệ hạ ngày càng khó kìm nén tình cảm dành cho tiểu chủ tử.
Trong lòng ông âm thầm suy đoán, e rằng bệ hạ nhẫn nhịn nổi thêm hai tháng nữa mà sẽ tay sớm thôi.
Vừa bước đình, Tông Chính Tiêu liền thấy Nhung Âm dang rộng hai tay, ngửa tấm thảm mềm, ánh mắt vô thần lên trần đình trông chẳng khác gì một con cá mặn mất hết hy vọng.
Nghe thấy giọng , Nhung Âm từ từ đầu , ánh mắt bỗng sáng lên đôi chút. Y giơ tay vẫy gọi:
“Tông Chính Tiêu, đây.”
Tông Chính Tiêu bước tới gần, Nhung Âm tiếp tục lệnh:
“Ngồi xuống.”
Hắn lời xuống, nhưng còn kịp vững Nhung Âm đột nhiên đưa tay ấn ngã xuống thảm, đó chút do dự mà bò lên .
Tứ Hỉ bên cạnh trợn tròn mắt, vẻ mặt khoa trương như chứng kiến chuyện kinh thiên động địa:
“Ai da!!!”
Tông Chính Tiêu cũng chút sững sờ. còn kịp nghĩ nhiều Nhung Âm lập tức ghé sát mặt .
Khoảng cách giữa hai gần đến mức Tông Chính Tiêu thể thấy rõ bóng dáng phản chiếu trong đôi mắt trong veo của Nhung Âm.
Hôm nay Nhung Âm để Lục Nga vấn tóc, mái tóc đen dài như thác nước xõa xuống che khuất ánh mắt của những kẻ bên ngoài, vô tình tạo một gian riêng tư chỉ thuộc về hai họ.
Bốn mắt , thở của Tông Chính Tiêu bất giác rối loạn. Hắn định mở miệng hỏi nhưng Nhung Âm nhanh tay che miệng .
Nhìn thấy thần sắc nghiêm túc của Nhung Âm, Tông Chính Tiêu đành tạm thời thu hồi sự tò mò, ngoan ngoãn yên.
Xác nhận sẽ lên tiếng nữa Nhung Âm mới thu tay về, tiếp tục cẩn thận quan sát gương mặt mắt.
Khuôn mặt … giống hệt với trong mộng của y. Chỉ khác là giờ phút Tông Chính Tiêu mang vẻ mặt tràn đầy dục vọng điên cuồng như trong giấc mơ. Hắn chỉ yên lặng Nhung Âm, trong mắt còn mang theo chút nghi hoặc khó hiểu.
Sự tương phản giữa thực tại và giấc mộng càng lớn, tâm trạng áy náy của Nhung Âm càng trầm trọng. để xác nhận suy đoán của chính xác , y vẫn quyết định cúi đầu nữa.
Mắt thấy đôi môi của hai sắp chạm , tim Tông Chính Tiêu bỗng dưng hoảng loạn một cách khó hiểu, theo bản năng nhắm mắt .
… đợi một lúc lâu, thứ chờ mong xảy .
Thay đó—
“Phì!” Một tiếng khẽ vang lên.
Tông Chính Tiêu lập tức mở mắt. Nhung Âm lúc chống tay dậy, vẻ mặt tràn đầy thích thú.
Khi còn đang mờ mịt hiểu chuyện gì xảy , Nhung Âm hì hì hỏi:
“Vừa ngươi tưởng rằng hôn ngươi ?”
Tông Chính Tiêu: “…”
Nhung Âm lập tức phá lên:
“Ha ha ha ha! Ngươi chọc bao nhiêu hôm nay cuối cùng cũng để bắt cơ hội trả đũa! Quả nhiên tập kích bất ngờ hiệu quả hơn hẳn so với kế hoạch tỉ mỉ nha!”
Tông Chính Tiêu dậy, ánh mắt u ám Nhung Âm đang dào dạt đắc ý, sắc mặt chút khó coi:
“Cho nên là ngươi đang trêu ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-giao-nhan-bi-bao-quan-nghe-thay-tieng-long/chuong-49-4.html.]
Nhung Âm chớp chớp mắt vô tội:
“Nào nghiêm trọng như , chỉ là một trò đùa nhỏ thôi mà.”
“Ngươi cảm thấy đây là trò đùa nhỏ?” Tông Chính Tiêu đột nhiên , ánh mắt nheo . “Vậy cũng thể đùa ngươi một chút ?”
Một dự cảm nguy hiểm lập tức dâng lên trong lòng Nhung Âm. Không đợi Tông Chính Tiêu tay, y nhanh như chớp xoay nhảy ùm xuống nước. Trước khi chìm hẳn y còn la lớn:
“Ngươi bình tĩnh! Bình tĩnh !”
Nói xong liền lập tức lặn sâu xuống trốn biệt tăm biệt tích.
Mọi xung quanh đều cho rằng Nhung Âm là sợ Tông Chính Tiêu trêu ngược nên mới cuống cuồng bỏ chạy. chỉ bản y rõ sự thật như .
Khi Tông Chính Tiêu nhắm mắt , Nhung Âm gương mặt … thật sự một khoảnh khắc y hôn lên.
Suy đoán trong lòng trở thành sự thật, Nhung Âm quả nhiên nảy sinh những ý nghĩ an phận với Tông Chính Tiêu.
Nhận thức khiến y hoảng sợ. Vì y mới vội vàng dùng trò đùa cái cớ, che giấu ý đồ thực sự của .
Quan trọng hơn, Tông Chính Tiêu thể thấy tiếng lòng của y! Nhung Âm thậm chí dám nghĩ nhiều về chuyện , chỉ sợ lỡ một suy nghĩ đắn nào đó vô tình bắt .
Để tránh khiến Tông Chính Tiêu nghi ngờ, khi trốn trong nước y còn cố tình tự nhủ:
“Tông Chính Tiêu đúng là nhỏ mọn thật đấy, chỉ đùa một chút thôi mà. Chẳng lẽ sẽ cho lên ăn cơm trưa ?”
Nếu lúc Tông Chính Tiêu thể thấy vẻ mặt Nhung Âm nước, chắc chắn sẽ phát hiện y hoảng loạn đến mức hoang mang lo sợ, dáng vẻ nghịch ngợm lúc chỉ là giả vờ.
Nhung Âm cắn cắn ngón tay, cố gắng xua tan hết những suy nghĩ rối loạn trong đầu. Mãi đến khi cảm thấy bản điều chỉnh vẻ mặt, y mới chậm rãi nhô nửa khuôn mặt lên khỏi mặt nước, len lén về phía đình.
Cơm trưa dọn lên, các cung nhân ngay ngắn hai bên. Còn Tông Chính Tiêu, ánh mắt vẫn đặt mặt nước, thần sắc vẻ hòa hoãn hơn so với lúc .
Nhìn thấy Nhung Âm tròn mắt ngó đầy thăm dò, Tông Chính Tiêu bất đắc dĩ thở dài:
“Không trách ngươi, mau lên đây ăn cơm.”
“Thật chứ? Không gạt đấy.” Nhung Âm thận trọng hỏi .
Tông Chính Tiêu gật đầu: “Không gạt .”
Nhung Âm ngượng ngùng, xoắn xuýt bò lên bờ. mới đến gầny Tông Chính Tiêu bất ngờ kéo qua, giơ tay thưởng ngay một cái cốc đầu.
“Đau quá…” Nhung Âm ôm trán, vẻ mặt uất ức. “Ngươi gạt mà.”
Tông Chính Tiêu thản nhiên đáp:
“Không gạt , chỉ lừa cá thôi.”
Nhung Âm tức giận: “Ngươi quá !”
“Có bằng ngươi ?” Tông Chính Tiêu hừ một tiếng, trong lòng vẫn còn chút bực bội.
Vừa thực sự tưởng Nhung Âm sẽ hôn . Hắn còn mừng thầm, cho rằng cuối cùng Nhung Âm cũng thông suốt, nào ngờ… hóa chỉ là trò đùa của tiểu gia hỏa .
Tông Chính Tiêu thầm thấy may mắn. May mà vì kích động nhất thời mà thẳng thắn bày tỏ tâm ý. May mà Nhung Âm cũng truy cứu chuyện vì nhắm mắt lúc đó. Nếu hôm nay bại lộ .
“Xin .” Nhung Âm đột nhiên lên tiếng.
Lời xin là thật lòng. Không chỉ vì trêu đùa Tông Chính Tiêu, mà còn vì… y vô thức thích .
“Bỏ .” Tông Chính Tiêu thở dài, đưa tay xoa nhẹ lên trán y. “Xin , dùng sức mạnh.”
Nhung Âm ngẩn ngây ngô:
“Kỳ thật cũng đau lắm .”