Tiểu giao nhân bị bạo quân nghe thấy tiếng lòng - Chương 12: Giải trừ hiểu lầm
Cập nhật lúc: 2024-10-26 07:55:59
Lượt xem: 238
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Nga vốn là một tiểu cung nữ, suýt xử tử vì phạm sai lầm nghiêm trọng, nhưng Tông Chính Tiêu vô tình cứu mạng. Từ đó, nàng coi Tông Chính Tiêu là ân nhân, và trong mắt nàng, là hoàng đế nhất từ đến nay. Khi Tông Chính Tiêu băng hà, nàng đau lòng đến mức suýt mù cả mắt vì .
Sau khi Tông Chính Liên kế vị, Lục Nga ngày càng khinh ghét y. Trong mắt nàng, y là một kẻ bất tài, quản lý nổi đất nước và còn nỡ xử tử công chúa tiền triều, mà nàng coi là ngọn nguồn của tai họa. Điều suýt mất lòng tin của các trung thần. Sự chán ghét của Lục Nga đối với Tông Chính Liên và Tô Uyển Nhi lên đến đỉnh điểm, khiến nàng nhiều bày mưu ám sát cả hai.
Trong tiểu thuyết, nhiều cốt truyện quan trọng thúc đẩy bởi những âm mưu của Lục Nga. Tuy nhiên, vì sức mạnh hào quang của vai chính, kế hoạch ám sát của nàng đều thất bại. Cuối cùng, khi Lục Nga đầu độc Tô Uyển Nhi nhưng phát hiện, Tông Chính Liên quyết định xử tử nàng. Trước khi chết, Lục Nga lớn tiếng mắng nhiếc cả hai từ đầu đến cuối, tự tay đ.â.m mà chết, kết thúc cuộc đời trong nỗi căm phẫn và tuyệt vọng.
Trong tiểu thuyết, kết cục là nam nữ chính cùng qua đời, đó du ngoạn khắp nơi, sống tự do tự tại như mây trời. Nam chính truyền ngôi vị hoàng đế cho .
Đệ dù buộc tiếp nhận triều đình rối ren, dành mười mấy năm để đưa đất nước trở nên hòa bình và định. Tuy nhiên, vì việc quá sức và tuổi trẻ bạc mệnh, cũng qua đời sớm.
Bạn cùng bàn kể với Nhung Âm rằng nhiều độc giả đang chỉ trích nam nữ chính, cảm thấy Lục Nga là phát ngôn họ. Hơn nữa, vì tên Lục Nga giống tên con gái, nên các fan của bộ truyện thường gọi mật là “con gái”.(?)
Nguyên tác quá dài nên Nhung Âm chỉ lướt qua nắm đại khái cốt truyện, nhiều chi tiết cũng nhớ rõ. Nếu vì tên Lục Nga đặc biệt và bạn cùng bàn thường xuyên nhắc đến nhân vật , thì qua nhiều năm, quên sạch từ lâu.
Lục Nga còn quên như , thì càng đến nam nữ chính, cũng như hoàng đế khai quốc Tông Chính Tiêu, chỉ nhắc sơ qua vài câu trong bối cảnh câu chuyện.
Còn về giao nhân, ở phần giữa của tiểu thuyết, Lục Nga hồi tưởng rằng đây, Cảnh Vương từng tặng cho Tông Chính Tiêu một giao nhân, nhưng giao nhân tới kinh thành qua đời. Tông Chính Tiêu vì việc mà nổi trận lôi đình, xử tử quan viên đưa giao nhân, và còn ban rượu độc cho Cảnh Vương.
Trong bản tóm tắt cốt truyện của tiểu thuyết, vì sự xuất hiện của Nhung Âm mà diễn biến khác biệt.
Giờ đây, trong giấc mơ, Nhung Âm nhớ bộ nội dung tiểu thuyết, mới nhận rằng chỉ đơn giản xuyên về một thời kỳ cổ đại khác, mà còn xuyên chính cuốn tiểu thuyết từng .
Nhung Âm thực sự ngẩng đầu lên hỏi Thiên Đạo: “Trời ơi! Ngươi đang khen thưởng đang trêu đùa đây?”
Nhung Âm cũng thế nào để miêu tả tâm trạng hiện tại của , giống như việc bóc một củ hành tây, tưởng rằng bóc đến lớp cuối cùng, nhưng phát hiện vẫn còn nhiều lớp khác nữa.
Có lẽ vì giấc ngủ ngon, sáng hôm Nhung Âm tỉnh dậy sớm hơn bình thường, nhưng Tông Chính Tiêu rời từ lâu.
Trong đầu Nhung Âm rối loạn, hứng thú chơi đùa ăn uống gì cả. Điều khiến những trong cung chăm sóc hoảng sợ, họ còn tưởng rằng bệnh nên vội vã báo cho Tứ Hỉ. Tứ Hỉ đó báo với Tông Chính Tiêu.
Sau khi bãi triều, Tông Chính Tiêu tin liền vội vàng về. Khi thấy Nhung Âm, kịp hỏi gì, gọi một tiếng: “Tông Chính Tiêu.”
Tông Chính Tiêu lập tức khựng , nghĩ rằng nhầm. Tiểu giao nhân thể tên của ?
Nhung Âm trong bồn tắm, ngẩng đầu Tông Chính Tiêu đang cách đó xa, giống như đầu tiên thấy . Cậu tỉ mỉ quan sát từ mái tóc cho đến hoa văn đôi giày của .
Nhân vật vốn chỉ tồn tại trang giấy giờ đây xuất hiện sống động ngay mắt , và họ còn chung sống với một thời gian dài như thế. Cảm giác thật khó tả, vô cùng kỳ diệu.
Thấy Tông Chính Tiêu im, Nhung Âm chủ động bơi gần, lên bờ, tiến đến mặt .
Hai sâu mắt , như thể đang cố gắng thấu hiểu tâm tư của đối phương. Nhung Âm rằng Tông Chính Tiêu sớm hiểu rõ hơn phân nửa suy nghĩ của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-giao-nhan-bi-bao-quan-nghe-thay-tieng-long/chuong-12-giai-tru-hieu-lam.html.]
Lúc , Tông Chính Tiêu thấy Nhung Âm đang tự nhủ trong lòng: “Hoàng đế hư cấu thật sự chỉ thể sống 5 năm ? Liệu kết cục đổi vì xuất hiện ? Dù và giao nhân đáng lẽ c.h.ế.t hơn một tháng , nhưng giờ đây tồn tại cùng theo cách đặc biệt như thế.”
Những lời của Nhung Âm chứa quá nhiều thông tin khiến đầu óc Tông Chính Tiêu gần như thể xử lý kịp. “Cái gì mà chỉ thể sống 5 năm? Cậu đến thì kết cục sẽ đổi? Và ‘ cùng giao nhân’ ý gì? Chẳng chính là giao nhân ?”
Tông Chính Tiêu chân tướng, nhưng tìm cách nào để hỏi rõ tiểu giao nhân, vì đến giờ thậm chí còn giao nhân thật sự là dạng tồn tại gì.
Thời gian trôi qua khá lâu, cả hai đều yên, như đang chơi trò chơi gỗ. Tứ Hỉ phía , cảm nhận bầu khí vô cùng kỳ lạ nhưng hiểu chính xác sự kỳ lạ ở , và càng gì để phá vỡ tình thế.
“Ọt~“ Một tiếng động bất ngờ vang lên giữa gian yên tĩnh trong điện.
Tối qua Nhung Âm ăn no, sáng nay uống một giọt nước, nên bụng bắt đầu biểu tình vui.
Nhung Âm duỗi tay đè lên bụng, cảm thấy thật bất tiện: “Sao kêu lúc chứ!”
Tông Chính Tiêu cũng đang trong tình trạng hồi thần, nhận suy nghĩ quá phức tạp. Nhìn thấy dáng vẻ kêu la của Nhung Âm, cảm nhận rõ ràng rằng đây chính là tiểu giao nhân mà .
Tông Chính Tiêu nhanh chóng thả lỏng, mặc kệ tiểu giao nhân đến từ , là , quỷ, yêu, đều tin trực giác của . Hắn tin rằng bản tính của tiểu giao nhân là .
“Tứ Hỉ, mang đồ ăn đến đây.” Tông Chính Tiêu xong, liền kéo Nhung Âm hướng về bàn ăn.
Cảm xúc của Nhung Âm khiến đói bụng, còn Tông Chính Tiêu từ tối qua đến sáng nay cũng ăn bao nhiêu, nhưng vì suy nghĩ quá nhiều nên quên cơn đói.
Sau khi cơm dọn lên, Tông Chính Tiêu định sẽ cho Nhung Âm ăn, nhưng Nhung Âm lắc đầu từ chối. Cậu chỉ tay đồ ăn chỉ về phía Tông Chính Tiêu, ý bảo hãy ăn .
Tông Chính Tiêu Nhung Âm cảm thấy khó xử, nên đồng ý. Khi bắt đầu ăn, Nhung Âm chỉ cầm chén và uống canh.
Thực , các cung nhân cũng thể cho Nhung Âm ăn, nhưng Tông Chính Tiêu vui. Trừ khi giống như tối qua, còn cách nào khác, bằng vẫn thích tự việc.
Sau khi ăn no, Tông Chính Tiêu như thường lệ bắt đầu cho Nhung Âm ăn cá sống cắt lát. khi hai đối mặt , cảnh tượng tối qua hiện lên trong đầu họ.
Nhung Âm tối qua đánh bạo và cố ý tránh xa giường của Tông Chính Tiêu, nghĩ rằng khi Tông Chính Tiêu về sẽ cưỡng bách trở , nhưng ngờ rằng Tông Chính Tiêu quản
Điều khiến Nhung Âm cảm thấy luống cuống chân tay. Nếu vì tình huống xuyên cuốn tiểu thuyết dọa sợ, lẽ cùng Tông Chính Tiêu “hòa hảo” hơn, chừng bây giờ vẫn còn đang giận dỗi.
Trong khi đó, Tông Chính Tiêu cũng bình tĩnh. Tối qua, vì những suy đoán của , vô tình tổn thương tiểu giao nhân. Nói cho cùng, đó là của . Thế nhưng, tiểu giao nhân vẫn thể bình tĩnh và ngoan ngoãn để cho ăn, điều cho thấy tiểu giao nhân rộng lượng hơn nhiều.
Trong lúc Nhung Âm đang ăn cá, Tông Chính Tiêu như vô tình : “Tối qua vội quá, kịp chào tạm biệt ngươi, sẽ như nữa.”
.