Tiểu Đạo Cô Phát Sóng Trực Tiếp Quá Chuẩn! Ngày Kiếm Trăm Triệu, Trở Thành Nhà Giàu Số Một - Chương 205: Tôi đã bắt cóc một đứa trẻ

Cập nhật lúc: 2025-09-23 17:41:33
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mộc Li để bầu khí quá nặng nề. Cô nhanh tay phát thêm một túi lì xì khác.

 

Năm phút , trúng thưởng hiện lên màn hình.

 

Kết nối mở , mắt là gương mặt một thanh niên trẻ đang trong quán ăn.

 

Trên bàn bày đầy đồ ăn. Bên cạnh là một cô bé nhỏ nhắn, gương mặt tròn trịa, miệng dính đầy dầu mỡ nhưng vẫn ăn ngon lành.

 

Cảnh tượng đáng lẽ trông vô cùng ấm áp. chính sự xuất hiện bất ngờ livestream khiến đàn ông bối rối đến ngơ ngác, hiểu chuyện gì đang xảy .

 

“Thật sự… trúng giải ? Còn kết nối trực tiếp nữa?”

Người đàn ông vẻ vẫn hồn, ngơ ngác màn hình. “ mà… cũng chẳng hỏi cả.”

 

Mộc Li khẽ nhíu mày. Quan sát khí sắc của , cô thấy dấu hiệu tai họa sát khí gì. Vậy mà hệ thống vẫn chọn trúng? Cũng lạ.

 

, kết nối thì vẫn theo thủ tục.

“Anh điều gì hỏi ? Nếu cần, thể xem bói giúp.”

 

Người đàn ông do dự, đó gãi đầu, giọng mơ hồ:

“Thế… cô xem giúp một quẻ . Cha của đứa bé … bây giờ đang ở ?”

 

Vừa dứt lời, cả phòng livestream lập tức nổ tung.

 

【Khoan , với cô bé quen ?】

【Không thể nào! Hai đang ăn chung một bàn đấy thôi, còn trông như thiết nữa kìa!】

【Não đơ . Nếu quen , thì đứa bé cũng quá tự nhiên đó…】

【Trời ơi, con bé còn ăn ngon lành, miệng đầy dầu mỡ. May mà thanh niên ác ý. Nếu rơi tay kẻ buôn , e rằng nó còn ngoan ngoãn giúp họ đếm tiền mất.】

【Haha, chịu thua. Streamer, mau bói ! cá là cha đứa nhỏ giờ chắc đang phát điên tìm.】

【Chỉ thấy chuyện kỳ quặc thôi ?】

【Không , cũng tò mò lắm đây!】

【+1】

...

 

Người đàn ông gặm dở nửa cái chân giò hầm, ngẩng đầu lên màn hình. Thấy trong phòng livestream tò mò quá, đành thành thật kể chuyện xảy .

 

Hóa , chỉ là một du khách, thuê phòng trong khách sạn gần đây. Lúc đó ngoài ăn cơm, thấy nhà hàng đông khách nên ghé , gọi một bàn đầy đồ ăn.

 

Đang ăn uống vui vẻ, chợt thấy một đứa bé , mặt mũi lem nhem nước mắt.

 

Là một “thanh niên gương mẫu”, lập tức chạy đến hỏi han. Đứa bé nức nở bảo tìm thấy bố . Nhìn bộ dạng rõ ràng là trẻ lạc, liền gọi điện báo cảnh sát.

 

lỡ đang ăn, cũng nỡ để nó đói bụng, nên thuận tiện mời cùng bàn. Không ngờ, con bé chẳng khách sáo chút nào, lập tức vùi đầu ăn, miệng đầy dầu mỡ, ăn một cách cực kỳ tự nhiên.

 

Thế là bàn hình thành cảnh tượng kỳ quái: một lớn một đứa bé, ăn , trông y như… cha con ăn chung.

 

Anh còn thú nhận thêm, thói quen ăn lướt điện thoại, mấy câu chuyện dở dang mạng. Vừa gặm chân giò , cái cảm giác “ kết thúc” còn hấp dẫn hơn cả mùi thơm của đồ ăn.

 

Thỉnh thoảng ăn xong một miếng, mở điện thoại lướt. Khi thì vài tin tức, lúc thì xem thử vài buổi livestream. Vừa lướt đến phòng của Mộc Li, thấy túi lì xì, tiện tay tham gia. Không ngờ thật sự trúng thưởng.

 

thực sự chẳng chuyện gì cần hỏi cả. Cuộc sống cũng , gia đình chút tiền, bản cũng ít tiết kiệm, công việc thì hợp ý. Nói chung phiền não gì.”

 

Anh , nghiêng đầu đứa trẻ đang ăn ngon lành bên cạnh:

“Cho nên… chỉ hỏi một chuyện. Cha của đứa bé rốt cuộc ở ? nên tìm giúp ?”

 

Mộc Li lặng lẽ xong, trong lòng nhanh chóng suy diễn. Vài giây , khóe môi cô khẽ nhếch, nụ hiện chậm rãi. Nụ mang theo sự quái dị, như thấu hiểu tất cả, khiến rùng , hệt như sắp chứng kiến một màn kịch .

 

Khán giả trong phòng livestream lập tức rối rít:

 

【Streamer gì mà rợn ?】

【Có cảm giác đơn giản chỉ là trẻ lạc …】

【Lạnh sống lưng luôn, streamer mau !】

 

Mộc Li khẽ lên tiếng, giọng điệu bình thản:

“Anh cần lo. Đã báo cảnh sát , thì cứ chờ các chú cảnh sát đến là .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-dao-co-phat-song-truc-tiep-qua-chuan-ngay-kiem-tram-trieu-tro-thanh-nha-giau-so-mot/chuong-205-toi-da-bat-coc-mot-dua-tre.html.]

 

càng như , khán giả càng tò mò. Rốt cuộc streamer đang che giấu điều gì?

 

Một lớn một nhỏ ăn đến sạch bóng cả bàn đồ ăn. Ăn xong, cả hai đồng loạt lấy khăn giấy lau miệng, động tác gần như giống hệt . Nhìn cảnh đó, chẳng ai nghĩ hai vốn chẳng quen .

 

Cơm nước xong, trai dắt đứa trẻ ngoài cửa nhà hàng đợi. Thấy bán kẹo mút ven đường, tiện tay mua hai cây. Một cây đưa cho đứa trẻ, một cây thì bóc bỏ miệng .

 

Anh xổm bên lề đường, ăn kẹo mỉm , ánh mắt sáng ngời như chẳng chuyện gì lớn lao.

 

Không lâu , vài chiếc xe cảnh sát lao tới, ánh đèn đỏ xanh chớp liên hồi. Một nhóm cảnh sát nhanh chóng bước xuống, khí thế nghiêm túc bao trùm cả con phố.

 

Chàng trai thấy thì bật hồn nhiên:

“An ninh ở đây thật quá. chỉ một đứa bé lạc, ngờ điều động nhiều cảnh sát đến thế. Xem bọn họ trách nhiệm.”

 

Mộc Li màn hình khẽ thở dài, khóe môi cong lên thành một nụ khó tả. Cô đàn ông xổm vỉa hè, vẻ ngốc nghếch mà chân thành, trong lòng thầm nghĩ:

 

là… ngốc phúc của ngốc.”

 

Khán giả trong phòng livestream càng xem càng thấy đúng.

 

【Khoan nhầm ? Sao xe cảnh sát đặc chủng?】

【Không chỉ là tìm một đứa bé lạc thôi ? Sao điều động lực lượng lớn như ?】

【Mấy chú cảnh sát … hình như đang bao vây thì ?】

rùng đó. Đây giống tìm trẻ lạc, giống đang bắt khủng bố hơn!】

【Không đúng! Không đúng! Các bạn kỹ , đội hình rõ ràng để bảo vệ, mà là nhắm thẳng ai đó…】

【Trời đất ơi, đừng là nhắm đang livestream với chúng đấy nhé??】

...

 

Quả nhiên, trong nháy mắt một nhóm lớn cảnh sát từ các xe đặc chủng lao xuống, nhanh chóng tạo thành vòng vây.

 

Chàng trai ngốc nghếch kéo tay đứa trẻ, còn rạng rỡ như thể gặp :

 

"Ở đây , các chú cảnh sát! Chúng ở đây!"

 

Anh chạy tới, đứa trẻ ngậm kẹo mút lon ton theo .

 

Vị cảnh sát dẫn đầu thoáng khựng , ánh mắt mang theo sự ngạc nhiên khó tả, chằm chằm cảnh tượng mắt — một thanh niên trẻ tuổi ngốc nghếch, tay dắt một đứa bé mồm dầu mỡ.

 

"Đứa trẻ lạc, báo cảnh sát."

 

Chàng trai đơn giản thuật tình hình. khi lời dứt, vẻ mặt của viên cảnh sát dần dần trở nên vi diệu — giận dữ, nhẹ nhõm, mà là… khó nên lời.

 

Bên cạnh, một cảnh sát đặc nhiệm áp sát, cầm bộ đàm nhỏ vài câu.

 

Chỉ thấy cả đội ngũ nhanh chóng đổi hướng, lặng lẽ lưng rút , chỉ còn viên cảnh sát dẫn đầu tại chỗ.

 

nhầm ? Hình như cảnh sát đặc nhiệm “Xạ thủ b.ắ.n tỉa rút lui”?】

【Nghe nhầm cái gì, cũng rõ rành rành. Anh thật sự như !】

【Ơ… cái gì thế ? Không chứ? Rốt cuộc chuyện gì xảy ?】

sắp tò mò đến phát điên . Chỉ là nhặt một đứa bé thôi mà, cần điều động cả đặc nhiệm lẫn xạ thủ b.ắ.n tỉa?】

【Mọi chú ý ? Trên trán lúc nãy dường như một chấm đỏ nho nhỏ.】

【Thật á? Có ai kịp màn hình ? Mau đăng lên cho xem với!】

【Ha ha ha, chỉ rốt cuộc gọi điện báo cảnh sát kiểu gì mà chấn động cả hệ thống như !】

...

 

Anh đưa đứa trẻ tận tay cho chú cảnh sát. Rất nhanh, cảnh sát liên hệ với cha của bé.

 

Chẳng bao lâu , một đôi vợ chồng tất tả chạy đến, mặt mũi tràn đầy lo âu. Thấy con cạnh cảnh sát an , cả hai mới thở phào nhẹ nhõm.

 

khi kỹ đứa nhỏ đang ngậm kẹo mút, mặt họ hiện rõ một vẻ khó tả—giận thì hẳn giận, mà giận cũng chẳng xong.

 

Chàng trai lễ phép vài câu cảm ơn với cảnh sát định rời . Lúc mới chợt nhớ … livestream vẫn tắt.

 

Trong khung hình, Mộc Li ôm bụng, gương mặt đến khoa trương, như thể sắp bật ngửa ngay ghế.

 

"Anh báo cảnh sát như thế nào? Kể để vui vẻ một chút."

Loading...