Tiểu Cô Nương Nông Gia - Chương 155

Cập nhật lúc: 2025-11-06 06:11:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Phu thê Lê Giang gật đầu lia lịa, Quan Thúy Nhi cũng theo chân họ lên lầu.

 

“Thanh Chi tỷ tỷ, khuya thế , hẳn phu nhân dùng món gì chứ?”

 

“Chẳng . Phu nhân đang luyện chữ, ít nhất cũng mất một canh giờ mới xong. Ta tới đây là chút chuyện hỏi ngươi.”

 

Thanh Chi đè thấp giọng, bước tới mặt Lê Tường, đoạn hỏi: “Vì ngươi khi thẳng chuyện với phu nhân, việc sẽ chẳng sinh biến?”

 

“Ngươi thẳng ư?”

 

“Ừm… Chỉ là đó phu nhân hề mắng , cũng mắng chủ tử. Nàng chỉ khẽ ừ một tiếng, đó tựa hồ như chẳng chuyện gì, tiếp tục uống , sách.”

 

“Đây há chẳng là chuyện ?”

 

“Hả? Ngươi thể rõ hơn chăng?”

 

Thanh Chi tỏ vẻ cực kỳ khiêm tốn, xuống bên cạnh Lê Tường, ánh mắt nàng ngập tràn vẻ khẩn cầu giải đáp. Lê Tường thấy nàng cố chấp, đành chấp thuận phân tích cho nàng .

 

“Trước tiên rằng, những gì suy đoán hẳn đúng .”

 

Lòng nữ nhân như kim đáy biển, nàng cũng dám cam đoan những gì phân tích là xác đáng.

 

“Không , , ngươi cứ việc .”

 

“Nếu hôm nay khi ngươi thẳng, mà phu nhân mắng ngươi hoặc là mắng Lục Gia, cũng nghĩa là lửa giận trong lòng nàng còn lớn, tạm thời đừng tự rước phiền toái . Song nàng hề, thậm chí còn giữ thái độ như thể chẳng chuyện gì, nghĩa là ? Tức là nàng sớm bình tĩnh trở , hoặc đúng hơn, nàng còn giận dỗi nữa.”

 

Ai... chín năm , nàng vẫn chẳng thể tĩnh tâm ư?

 

Lê Tường khẽ thở dài một tiếng.

 

“Ta , chỉ dựa một lý do, ngươi gọi Lục Gia là chủ tử nhiều năm như , nhưng phu nhân vẫn để cho ngươi ở bên cạnh nàng, điều nghĩa là gì, chẳng lẽ ngươi còn ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-155.html.]

 

Thanh Chi mịt mờ lắc đầu.

 

Quả thật, sợ địch mạnh tựa hổ, chỉ sợ đồng đội dại khờ như heo!

 

Lê Tường khỏi nghiêm túc hoài nghi, nhiều năm như Tần Lục Gia vẫn chẳng thể hòa thuận cùng phu nhân nhà , ắt hẳn một nửa công lao là của tên đồng đội ngu ngốc .

 

“Biết rõ ngươi là của Lục Gia, nhưng phu nhân vẫn yên tâm dùng ngươi, còn để cho ngươi cận bên nàng như , nghĩa là từ lâu nàng còn giận Lục Gia !”

 

Cho đến lúc , Thanh Chi mới vỡ lẽ một tầng ý nghĩa sâu xa.

 

Quả đúng là , phu nhân rõ nàng của Lục Gia, nhưng vẫn nhận nàng. Biết rõ chủ ý cho nam nhân bén mảng đến tiệm sách là của Lục Gia, song phu nhân vẫn ngầm đồng thuận. Biết rõ lão gia an bài bảo hộ ở chung quanh, nhưng phu nhân vẫn như chẳng gì…

 

“Không chứ, nếu còn giận chủ tử nữa, tại phu nhân chịu dọn về nhà cũ ở cùng với chủ tử?”

 

“Chủ tử nhà ngươi từng đích tới đón nàng ? Hắn mời nàng trở về bằng cách nào? Liệu đủ chân thành chăng?”

 

Thanh Chi ngẩn ngơ.

 

, tựa hồ chẳng chút thành ý nào. Dù rõ chủ tử vô cùng phu nhân trở về, cùng bắt đầu từ đầu. Thế nhưng, một cách nghiêm túc, chủ tử từng một đích đến đón nàng.

 

Song chuyện đó cũng nguyên do riêng.

 

“Ấy là vì phu nhân diện kiến , phu nhân còn cho cơ hội xin , thể đón nàng hồi phủ đây?”

 

Lê Tường day day trán, khẽ nhíu mày. Chẳng rõ nên cảm thán Thanh Chi quá đỗi đơn thuần, nên chê Tần Lục quá đỗi thật thà?

 

“Phu nhân chỉ gặp, lưng bỏ ư? Cớ chủ tử nhà ngươi chẳng hề chút quyết tâm nào như ? Ngươi cũng chẳng khéo léo đưa đẩy ư? Bảo lên lầu nhận , nhận sai ! Vẫn thì hãy thổ lộ tâm tình ! Nếu thể rơi lệ, ắt sẽ tác dụng hơn phần nào.”

 

Liễu Kiều chính là một tiểu thư khuê các từ nhỏ nuông chiều, bảo bọc trong vòng tay của . Sự thương tâm khổ sở của nàng, chẳng qua là tiếc thương một mảnh chân tình uổng phí, như ném ch.ó ăn.

 

---

Loading...