Cố Yến đang  ngay ngắn  sảnh đường, lưng thẳng như kéo căng. Còn Cố phu nhân thì  ở giữa, hai mắt đỏ hoe. Dưới đất, một cảnh tượng hỗn độn, bình hoa vỡ nát, bồn cảnh  đập hỏng, còn  Trương ma ma  trói nghiến, cùng Triệu thẩm nương đang  lóc kêu oan.
Cố Yến thấy , vẻ mặt hung tàn như Tu La  mặt  thu   chút vội vàng. Sau đó, ánh mắt  liếc về phía Hà Ức An,  mắng nhưng   tiện.
Chàng đỡ  đến  xuống ghế, ôn tồn hỏi: "Sao nàng  đến đây?"
Ta còn  kịp mở miệng, Triệu thẩm nương  òa lên , nhào đến ôm chân  gào : "Minh Nguyệt, Tam lang nhà ngươi  g.i.ế.c . Ta giải thích thế nào  cũng  . Ta đối với Cố gia dẫu   công lao, cũng  khổ lao. Nếu   một mụn con,  cũng  đến mức dám đối xử với  như ."
Náo loạn như  thật khiến   bực . Ta bất giác khẽ nhíu mày, Cố Yến liền : "Nguyệt nhi, nàng về nghỉ ngơi  , những chuyện  cứ để  xử lý."
Cố phu nhân dùng khăn lụa lau khóe mắt,   với Triệu thẩm nương, nhưng lời   như nhắm  : "Ngươi   con cái,  còn sinh cho Cố gia một Cố Chiêu. Tam lang thừa lúc Tứ lang vắng nhà, cũng dám hồ đồ  càn, o ép cả  ruột. Ta bao năm nay một  gánh vác Cố gia, tự hỏi  từng  sai sót, dù  đối  với ngươi đến , cũng  sưởi ấm nổi trái tim ngươi. Tam lang, con thật khiến  đau lòng."
Cố Yến xoay , lấy   che chắn cho ,  hình cao lớn, thẳng tắp như một vầng dương ấm áp, ngăn cách  khỏi những lời trách móc và ồn ào. Giọng  bình tĩnh mà lạnh lẽo: "Ta vẫn giữ nguyên lời cũ,  đêm trừ tịch, những món trang sức đưa đến Tây Uyển  qua tay ai, ai thừa dịp hỗn loạn lấy , nha  trang điểm cho Nguyệt nhi hiện đang ở ? Nếu  thể cho  một lời giải thích hợp lý, hôm nay  nhất định sẽ lấy mạng ."
Ta khẽ giật , cuối cùng cũng hiểu  vì  hôm nay Cố Yến  thấy chiếc trâm hoa mai  tóc , sắc mặt   đổi. Chiếc trâm đó khiến  nhớ đến bộ trang sức mà Cố phu nhân  tặng cho , món đồ duy nhất  tiếp xúc từ bên ngoài Tây Uyển.
"Bộ trang sức là do phu nhân  tên tặng, Triệu thẩm nương phụ trách lựa chọn và mua sắm, Trương ma ma đích  mang đến. Nguyệt nhi  thích xa hoa, chỉ đeo đúng ngày hôm đó, cho nên   sơ suất với món đồ . Hạ độc  trang sức quả là một nước cờ cao minh, nếu  thể đưa  một lời giải thích hợp lý,  mặc nhiên coi cả ba  đều  liên can."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiet-minh-nguyet/chuong-16.html.]
"Tam lang, con   hãm hại Minh Nguyệt,   chứng cứ ?"
 ,   chứng cứ. Trong phủ , ngoại trừ  của Tây Uyển, tất cả đều là một phe. Dẫu Cố Yến  là thật, thì chứng cứ cũng   hủy từ lâu .
"Ta là đích tử của Cố gia,  khi cha  qua đời, lẽ   do  chưởng quản Cố gia. Trước   bệnh nặng,  việc đều do phu nhân gánh vác,    gì để .  giờ   khỏi bệnh, quyền hành trong Cố gia nên do con trai Cố gia nắm giữ. Ta là chủ nhân Cố gia, Nguyệt nhi là chủ mẫu, lẽ nào chủ nhân    quyền định đoạt một hạ nhân và một kẻ ngoại tộc?"
"Triệu thị quanh năm cấu kết tư thông với Hồ Thiếu An ở trướng phòng, tham ô tiền bạc,  ô danh gia phong, theo gia pháp  tịch thu  bộ tài sản, đuổi khỏi Cố gia, giao cho quan phủ xử lý."
"Trương ma ma  là hạ nhân Cố gia, chẳng những  nhớ ơn,  cam tâm  tay sai cho kẻ ác. Những năm qua,  bao nhiêu hạ nhân Cố gia vô duyên vô cớ mất tích, phạm   gì,  , nếu Trương ma ma  khai, thì cứ đến đại lao mà khai."
Từng câu từng chữ của Cố Yến đều vang dội, đanh thép, mang theo sự uy nghiêm  cho phép ai  cãi .
Chàng   trúng những bí mật kín đáo nhất của Triệu thẩm nương và Trương ma ma. Hai  ban đầu còn lớn tiếng kêu oan, nhưng giờ đều ngây  tại chỗ. Đến khi  hồn , họ   lóc van xin Cố phu nhân  chủ.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Cố phu nhân vịn tay  bàn  xuống. Vừa  bà  còn nước mắt lưng tròng tố cáo Cố Yến, giờ   lóc cũng vô ích, đáy mắt bà  lóe lên một tia âm độc khó nhận : "Tam lang,  là thê tử  phụ  con tam thư lục lễ, minh môi chính thú cưới hỏi đàng hoàng về Cố gia. Ta là đích nữ của Cửu Vương gia quá cố, Mẫn Vinh quận chúa. Ta đến Cố gia các    để  , Cố Chiêu mới là đích tử. Cha con là kẻ si tình, nhu nhược bất tài,    nâng đỡ, Cố gia    ngày hôm nay?"
"Không  bà nâng đỡ, Cố gia    ngày hôm nay?" Cố Yến lặp  lời của Cố phu nhân, giọng điệu bình thản của   mang theo vài phần chế giễu.