Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 73: Người đàn ông chị không muốn, em cũng chẳng cần!

Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:23:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Đi đấy?" Hoắc Dụng Từ hỏi.

Kiều Thời Niệm khẽ. "Nhường chỗ chứ ? Anh thấy Kiều Lạc Yên ?"

Giọng Hoắc Dụng Từ lạnh lùng lệnh: "Ngồi xuống."

Ánh mắt sâu thẳm của cũng mang theo một chút cảnh cáo.

Rõ ràng là ưa Kiều Lạc Yên.

Kiều Thời Niệm bia đỡ đạn cho , định rời thì mợ lên tiếng.

"Lạc Yên, con ? Lớn mà vẫn thích quấn lấy chị gái và rể ? Lại đây với , gọi món hải sản con thích !"

Tầm Thục Hồng và Kiều Quốc Thịnh đều chứng kiến cảnh .

Biết rõ Hoắc Dụng Từ đang vui, nếu tiếp tục gây chuyện chỉ khiến con gái họ thêm hổ.

, Tầm Thục Hồng còn trách nhẹ: "Ai bảo chị con và rể ly hôn? Tình cảm họ lắm."

"Dụng Từ, đừng để ý mấy lời vô nghĩa của Lạc Yên, từ nhỏ con bé và Thời Niệm thích cãi vã ." Kiều Quốc Thịnh cũng .

Hoắc Dụng Từ gì, thấy Kiều Thời Niệm vẫn im, trực tiếp giật tay kéo cô xuống.

Gây lộn ở đây chuyện , hơn nữa cô còn việc cần , Kiều Thời Niệm đành miễn cưỡng xuống.

Mọi ăn uống một lúc, Kiều Lạc Yên Kiều Thời Niệm vẫn vui: "Hôm qua chị thấy đôi hoa tai trang đồ cũ, chính là chị treo bán đúng ?"

Bình thường Kiều Thời Niệm xài tiền như nước, lái xe hàng chục triệu, xách túi cũng hàng triệu, dùng thẻ đen thoải mái, lén bán đồ trang sức.

Hoắc Dụng Từ mà chuyện , chắc chắn sẽ thấy cô thật nhục nhã, sinh lòng chán ghét.

Kiều Lạc Yên ngờ, Kiều Thời Niệm xong hề tỏ bối rối, ngược còn gật đầu thản nhiên.

" , là chị đấy. Em cũng đến nỗi ngốc lắm, cái cũng đoán ."

Hôm qua khi chụp màn hình, Kiều Thời Niệm cố ý cắt một phần thông tin bán hàng, Kiều Lạc Yên chỉ cần xem kỹ một chút là hoa tai do cô bán.

Như Kiều Lạc Yên cũng hiểu, Viên Hoằng Chí chỉ là kẻ thích vẻ đây mà thôi.

Chút tình cảm chớm nở của cô, lẽ cũng sẽ tắt lịm.

Nghe Kiều Thời Niệm , Kiều Lạc Yên vẫn bỏ cuộc, tiếp tục gây khó dễ: "Chị tiêu xài hoang phí đến mức nào mà trong tay còn nổi mười vạn, bán đồ trang sức thế?"

Kiều Thời Niệm khẽ: "Em sai , chính vì chị tiết kiệm nên mới nhặt thứ đáng lẽ thuộc về thùng rác đem bán lấy tiền."

"Thùng rác?!"

Kiều Lạc Yên xong lập tức cảm thấy tai bẩn thỉu.

Cô vội vàng lấy tay lau tai.

Hôm qua còn hớn hở đeo cả ngày.

Nếu chiều qua Kiều Thời Niệm nhắc đến trang đồ cũ, cô định đăng lên weibo !

Kết quả, đôi hoa tai là thứ Kiều Thời Niệm nhặt từ thùng rác?

Không đúng.

"Sao hoa tai ở trong thùng rác?"

Kiều Lạc Yên cho rằng Kiều Thời Niệm đang cố tình cô phát ghét.

"Chị vứt đấy."

Kiều Thời Niệm thật: "Ban đầu chị nghĩ thứ thuộc về chính là rác, nghĩ cũng hẳn là thể tận dụng."

"Chỉ là ngờ, thứ chị coi là rác, đến tay em thành bảo bối."

Kiều Lạc Yên xong càng tức giận.

Muốn Kiều Thời Niệm khó chịu, kết quả thành công, ngược còn tự nuốt giận.

"Chị bình thường vứt đôi hoa tai đắt tiền thế ! Anh rể kiếm bao nhiêu tiền cũng thể để chị như !" Kiều Lạc Yên gây sự.

"Đến tay cô là của cô , cô tự nhiên thể tùy ý xử lý." Hoắc Dụng Từ nhẹ nhàng đáp lời. " can thiệp."

Kiều Lạc Yên ngờ Hoắc Dụng Từ công khai bênh vực, mặt cô đỏ bừng.

Kiều Thời Niệm ngạc nhiên liếc Hoắc Dụng Từ.

Anh rõ ràng đó là đôi hoa tai gì, những tức giận, còn giúp cô ?

"Lạc Yên, con ? Vừa yên cãi với chị. Ngồi yên mà ăn ." Kiều Quốc Thịnh đúng lúc quở trách.

" đấy Lạc Yên, cãi cái gì. Con thích hoa tai gì, lát nữa mua cho, mua đồ cũ gì, Kiều gia đến nỗi thiếu tiền." Tầm Thục Hồng cũng .

Kiều Lạc Yên thể hành động kém cỏi của Viên Hoằng Chí với bố , đành qua loa: "Không ."

Kiều Thời Niệm mở miệng: "Mợ, cháu thấy đôi hoa tai nên treo bán, chắc Lạc Yên thấy kiểu dáng đặc biệt nên mua về nghiên cứu học hỏi. Ban đầu cháu mua là con bé."

Lý do khiến Tầm Thục Hồng tin tưởng, bà còn tỏ tự hào.

"Lạc Yên nhà mợ học hành tuy bình thường, nhưng thiết kế năng khiếu, cũng chịu khó đầu tư!"

"Cháu cũng nghĩ ," Kiều Thời Niệm nhân cơ hội phụ họa. "Mợ, Lạc Yên thích thiết kế như , trường thiết kế bên Paris nổi tiếng, mợ định cho con bé sang đó học hai năm ?"

"Con gái cần nước ngoài, một ở đó nếu chuyện gì, ai chăm sóc ?" Tầm Thục Hồng lập tức từ chối.

"Lạc Yên lớn , thể tự chăm sóc bản . Hơn nữa máy bay bây giờ thuận tiện, về lúc nào cũng , mợ và sang thăm cũng dễ dàng."

Kiều Thời Niệm chọn lời mợ thích : "Ra nước ngoài chỉ học kiến thức thực sự, về nước sẽ coi là du học, đều sẽ nể trọng."

"Bây giờ con bé là tiểu thư Kiều gia, ai dám coi thường con bé chứ!" Tầm Thục Hồng vẫn từ chối.

"Mẹ, con thích trường thiết kế bên đó, khóa hai năm, cho con hai năm !" Kiều Lạc Yên nũng nịu.

Tầm Thục Hồng đương nhiên dễ thuyết phục, bà thêm nhiều về những bất tiện bên đó, bà sẽ lo lắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-73-nguoi-dan-ong-chi-khong-muon-em-cung-chang-can.html.]

"Bên đó cháu cũng quen vài , nếu mợ cần, cháu thể giới thiệu."

Lúc , Hoắc Dụng Từ thong thả lên tiếng.

Mắt Kiều Lạc Yên lập tức sáng lên, cô nước ngoài, nhưng của cô phản đối quá gay gắt.

ngờ, chỉ Kiều Thời Niệm giúp cô , mà cả Hoắc Dụng Từ cũng lên tiếng!

Kiều Lạc Yên năn nỉ kéo tay : "Mẹ, bạn của rể chắc chắn đáng tin, suy nghĩ mà!"

Tầm Thục Hồng mất mặt Hoắc Dụng Từ, đành gượng: "Nếu cần, sẽ nhờ Dụng Từ giúp."

Kiều Lạc Yên lập tức hiểu, cô vẫn cho cô , ánh mắt lộ vẻ thất vọng.

Kiều Thời Niệm quan sát tất cả.

Rõ ràng Kiều Lạc Yên , nhưng Tầm Thục Hồng phản đối quyết liệt.

Kiều Thời Niệm thể khuyên thêm, kẻo nghi ngờ động cơ.

Đồ ăn ở nhà hàng ngon và tươi, Kiều Thời Niệm ăn nhiều, ngược Kiều Lạc Yên lúc còn hứng khởi giờ chán ăn, gắp qua loa.

Ăn xong, Kiều Thời Niệm vệ sinh.

Khi ngoài, cô gặp Kiều Lạc Yên đang trang điểm gương.

"Vừa chị khuyên cho em du học, ý gì đây? Đang tính toán gì?"

Kiều Lạc Yên nghĩ Kiều Thời Niệm ý .

Từ nhỏ Tầm Thục Hồng bảo Kiều Lạc Yên, Kiều Thời Niệm cái gì cũng tranh với cô, ông thương cô cũng vì Kiều Thời Niệm.

Lâu dần, Kiều Lạc Yên sinh lòng oán giận Kiều Thời Niệm.

Đặc biệt Kiều Thời Niệm cái gì cũng giỏi hơn Kiều Lạc Yên, Kiều Lạc Yên càng thấy Kiều Thời Niệm khó chịu, chỉ dập tắt khí thế của cô !

Nghe Kiều Lạc Yên , Kiều Thời Niệm bật : "Em nghĩ chị cần tính toán gì? Ông ngoại thể bạc đãi chị ?"

"Hơn nữa, nếu chị thực sự tính toán, em ở trong nước khác gì , em hiểu chuyện kinh doanh tiếng ở M.Q?"

"Chị!" Kiều Lạc Yên chặn họng, mặt đỏ lên: "Em Viên Hoằng Chí , chị từng chuyện riêng với , chị ý gì với ?"

Viên Hoằng Chí tuy chỉ nhắc qua, nhưng Kiều Lạc Yên xem lịch sử chat giữa Viên Hoằng Chí và Kiều Thời Niệm.

Nhớ hôm đó ở bãi đỗ xe, Viên Hoằng Chí mời chơi, Kiều Thời Niệm vốn ưa cô đồng ý, còn lấy thẻ đen trả tiền.

Phòng tập Viên Hoằng Chí đến, Kiều Thời Niệm cũng ở đó.

Từng chuyện một, khó mà khiến Kiều Lạc Yên nghi ngờ.

"Nói câu , em thấy buồn ?" Kiều Thời Niệm chế giễu: "Não dùng để suy nghĩ, đừng ai gì cũng tin."

"Chị cần lén liên lạc với ?"

Nói Kiều Thời Niệm đưa điện thoại cho Kiều Lạc Yên: "Xem kỹ , chị gì với ."

Kiều Lạc Yên liếc màn hình, phát hiện mấy liên lạc đều do Viên Hoằng Chí chủ động.

Dù nội dung trò chuyện vẻ bình thường lịch sự, nhưng chút kinh nghiệm đều Viên Hoằng Chí đang cố tình tán tỉnh.

Lý do cần - Viên Hoằng Chí nghĩ Kiều Thời Niệm giàu hơn và dễ dụ hơn cô.

Kiều Lạc Yên vẫn phục khẩu khí của Kiều Thời Niệm.

"Hoắc Dụng Từ cũng thích chị, là chị cứ đuổi theo , chị dùng cả chiêu ly hôn, tìm khác khiêu khích cũng gì lạ."

Kiều Thời Niệm bật : "Dù tìm , chị cũng tìm giỏi hơn Hoắc Dụng Từ chứ, Viên Hoằng Chí so với Hoắc Dụng Từ ?"

"Hơn nữa, nếu em thấy năng lực, cứ đuổi theo Hoắc Dụng Từ vợ . Hay em với và mợ, bảo em lấy Hoắc Dụng Từ, để họ ủng hộ chị ly hôn?"

Kiều Lạc Yên đương nhiên thích Hoắc Dụng Từ, nhưng đó là bản năng ngưỡng mộ kẻ mạnh.

Hoắc Dụng Từ trai giàu , là tình trong mơ của vô tiểu thư Hải Thành, gần cô đương nhiên vui, nhưng Kiều Lạc Yên từng nghĩ thế Kiều Thời Niệm.

Thái độ lạnh lùng của Hoắc Dụng Từ, ai chịu nổi? Muốn quấn lấy tảng băng như lấy cô, cần bao nhiêu dũng khí và kiên trì?

Cô tự nhận bản lĩnh đó.

"Chị đừng đổ tội cho em, em cần đàn ông chị !" Kiều Lạc Yên cất hộp phấn, định .

"Kiều Lạc Yên, gì thì tự giành lấy, nếu mợ đồng ý, em thể thử thuyết phục cha em và ông ngoại, nếu họ ủng hộ, tỷ lệ thành công của em cao hơn ?" Kiều Thời Niệm thản nhiên gương.

Kiều Lạc Yên dừng bước, tiếp tục .

"Anh rể—"

Vừa ngoài, Kiều Lạc Yên thấy Hoắc Dụng Từ.

Vốn định như khi vui vẻ chuyện, nhưng nghĩ đến những lời thể thấy, cô vội vàng bỏ chạy.

Kiều Thời Niệm trong nhà vệ sinh cũng thấy tiếng gọi của Kiều Lạc Yên, bước thấy Hoắc Dụng Từ ở cửa.

Không đợi cô chỉ ngang qua, gương mặt lạnh lùng lộ cảm xúc, ánh mắt cũng khó đoán.

"Anh tìm em việc?" Kiều Thời Niệm chủ động hỏi.

"Trong thẻ hôm qua, là tiền bán hoa tai của em?" Hoắc Dụng Từ hỏi nhẹ.

Thì là hỏi chuyện .

Tưởng thực sự để ý.

Lấy đồ mua đổi tiền, ném cho dùng, cảm thấy thế nào.

Kiều Thời Niệm cố ý mỉm với Hoắc Dụng Từ: " , bất ngờ , thú vị ?"

 

 

Loading...